【 Hệ thống, mi có nghe được lời Quý Không Thanh vừa nói không? Ta nên
làm gì bây giờ? 】 Đường Tinh hoàn toàn luống cuống tay chân, theo bản
năng tìm trợ giúp từ phía hệ thống công lược. 【 Chẳng lẽ ta thật sự phải đính hôn với Kiều Địch · Leslie sao? Sau khi có vị hôn phu, ta còn tiếp cận công lược những nhân vật mục tiêu khác kiểu gì? 】
Thanh danh mình đã đủ xấu, nếu thật sự đính hôn với Kiều Địch · Leslie, dùng đầu
ngón chân nghĩ cũng biết, mấy cái nhóm quần chúng ăn dưa nghe tin lập
tức hành động đó trên Tinh Võng sẽ mắng chửi khó nghe cỡ nào.
Đường Tinh hiện tại thật sự là cưỡi lên lưng cọp khó leo xuống, không đính
hôn với Kiều Địch · Leslie, độ hảo cảm 70% của Kiều Địch · Leslie kia
phỏng chừng giữ không nổi, nói không chừng còn sẽ phá hư nhân thiết của
mình trong dĩ vãng, nhưng nếu đồng ý đính hôn với Kiều Địch · Leslie,
vậy càng xong đời, có vị hôn phu chẳng khác nào nhiều thêm một cọng dây
trói, về sau còn công lược những nhân vật mục tiêu khác thế nào?
Vốn dĩ, hiện trạng tốt nhất hẳn là Kiều Địch · Leslie bảo trì độ hảo cảm
70% đối với mình, nhưng lại đính hôn với Quý Không Thanh, như vậy, Kiều
Địch · Leslie nói không chừng còn sẽ bởi vì áy náy, độ hảo cảm đối với
mình dâng lên một ít, chính mình cũng có thể bứt ra mà lui, thuận lợi có được cơ hội công lược nhân vật mục tiêu khác, giai đại vui mừng.
Kiều Địch · Leslie trực tiếp đính hôn với mình là cái quỷ gì? Này không phải để cho hai bọn họ tự tổn thương nhau sao?. Ngôn Tình Xuyên Không
Đường Tinh càng nghĩ càng tuyệt vọng, cũng sắp tự sa ngã tới nơi.
Mắt thấy ký chủ lâm vào trong sa ngã, hệ thống công lược không mở miệng
không được mà trấn an cảm xúc của hắn: 【 Ký chủ cậu trước tiên đừng gấp, tôi nghĩ cách cho cậu, chẳng qua, đắc dụng linh hồn của cậu làm thế
chấp, dự chi trước một phần tích phân của cậu. 】
Đường Tinh thế
nhưng thật ra rất cảnh giác, vừa nghe lời này, lập tức mở miệng nghi ngờ nói: 【 Cái gì gọi là dùng linh hồn làm thế chấp? Hệ thống, ta ít đọc
sách, mi cũng không nên gạt ta! 】
Sợ không cẩn thận một chút dọa
sợ ký chủ nhát như chuột này, hệ thống nhanh chóng trấn an: 【Thế chấp
linh hồn không phải chuyện đáng sợ gì, chẳng qua là vì làm đảm bảo cho
việc dự chi tích phân thôi, sẽ không có tính nguy hiểm gì, nếu không
phải ký chủ công lược nhân vật mục tiêu đầu tiên đã xuất sư bất lợi,
phỏng chừng lúc này đã sớm đã thu hoạch được khoản lớn tích phân, cũng
căn bản không cần phải dự chi tích phân. 】
Nghe được lời hệ thống nói dường như oán trách mình, trong lòng Đường Tinh cũng thực ủy khuất. 【 Chuyện này có thể trách ta sao? Ai bảo Quý Không Thanh ra chiêu không theo lẽ thường như vậy, một hai phải giải trừ hôn ước ở tiệc đính hôn,
đánh ta một phát trở tay không kịp. 】
Hệ thống: 【 Ký chủ, việc đã đến nước này, oán trời trách đất cũng sẽ không thay đổi gì hiện trạng,
không bằng liền làm như tôi nói, dự chi một bộ phận tích phân, thay đổi
một chút cục diện bất lợi hiện tại. 】
Đường Tinh bị hệ thống công lược lừa quay vòng vòng, mơ mơ màng màng đồng ý.
Hệ thống công lược lại lần nữa thành công lừa Đường Tinh, lại một chút cũng không cảm thấy nhẹ nhàng.
Quản lí một ký chủ bùn nhão trét không nổi tường như vậy, lại không thể cởi
bỏ giữa chừng, trong lòng hệ thống cũng là thực nghẹn khuất.
Nếu
sớm biết rằng Đường Tinh phế như vậy, hệ thống công lược nhất định sẽ
không lựa chọn trói định hắn, nhưng hiện tại, hối hận cũng đã chậm.
Ký chủ và hệ thống công lược vinh cùng vinh, nhất tổn câu tổn(một người thiệt cả hai người đều thiệt), cho dù là vì chính mình, hệ thống công lược cũng sẽ dốc hết toàn lực hỗ trợ Đường Tinh hoàn thành nhiệm vụ công lược.
Không Thanh một mình rời khỏi phòng bệnh của Đường Tinh, liếc mắt một cái đã
thấy được Quý Xuyên Bách và Duy Tư Đặc đang ở trên hành lang mắt to
trừng mắt nhỏ, không khỏi cười lên tiếng.
"Mọi người đây là đang làm gì thế?"
So mắt ai to hơn hả?
"Không có gì, đi thôi, anh cả đưa em trở về." Quý Xuyên Bách đi tới trước,
duỗi tay ngăn bả vai Không Thanh, bảo vệ người trong lồng ngực, căn bản
không cho Duy Tư Đặc cơ hội tới gần Không Thanh, cũng hoàn toàn ngăn
chặn khả năng Duy Tư Đặc lén lút chiếm tiện nghi Không Thanh.
Trong lòng Duy Tư Đặc thầm hận.
Có một thằng anh lớn đệ khống thật sự rất đáng ghét, mình cũng chưa ghen
ghét đối phương lớn lên cùng với Omega nhỏ từ nhỏ, đối phương cư nhiên
còn không biết xấu hổ ghi hận mình muốn bắt cóc Omega nhỏ.
Chờ y
kết làm bạn lữ với Omega nhỏ, y nhất định phải mang theo Omega nhỏ dọn
khỏi Thủ Đô Tinh, đi đến một tinh cầu mà người anh trai này không thể
thường xuyên ghé thăm định cư, bằng không, dùng đầu ngón chân cũng có
thể nghĩ đến, sau khi kết hôn y khẳng định sẽ mỗi ngày đều sinh hoạt
dưới bóng ma của anh trai này.
"Thật không biết em cùng cái tên Beta kia còn có cái gì đáng nói?"
Từ giọng điệu Quý Xuyên Bách nhắc tới Đường Tinh không khó nhìn ra chán
ghét của anh đối với người này, hiện tại, Không Thanh rốt cuộc tin tưởng cái độ hảo cảm -100% kia không phải là nói hươu nói vượn.
Không Thanh cười cười, không nói gì.
Đệ khống cuồng ma Quý Xuyên Bách nhìn Không Thanh tự mang theo filter, anh mới sẽ không cảm thấy em trai Omega ngoan ngoãn hiểu chuyện nhà mình
rảnh rỗi tìm việc làm, chỉ cảm thấy Không Thanh tâm địa thiện lương, cái đứa gọi là bạn thốt kia đều đã đối xử với cậu như vậy, cậu còn lấy ơn
báo oán như vậy, quá mềm lòng.
Không được, tính tình này của Không Thanh quá dễ bị lừa, mình nên giám sát chặt chẽ nhiều một chút.
Này liền khổ Duy Tư Đặc.
Quý Xuyên Bách giống như cái cây gậy đánh uyên ương vừa gia trưởng vừa có
tư tưởng phong kiến, căn bản không để ý tới Duy Tư Đặc mặt dày vô sỉ lôi kéo làm quen, trực tiếp đưa Không Thanh rời khỏi bệnh viện.
Duy Tư Đặc tức đến muốn chết, nhưng lại không có cách nào xử lí tên này.
Nhìn Kiều Địch · Leslie không vừa mắt, y còn có thể đánh người ta tơi bời
một trận, nhưng đối mặt Quý Xuyên Bách, Duy Tư Đặc không chỉ không dám
động thủ, còn phải ngoan ngoãn chịu đựng.
Biết Quý Xuyên Bách
nhìn Duy Tư Đặc không vừa mắt, tuy rằng Không Thanh không biết nguyên
nhân, nhưng là người tính mềm như nhân bánh như cậu không muốn tổn
thương trái tim của vị anh trai Quý Xuyên Bách này, cũng chỉ có thể ủy
khuất Duy Tư Đặc một chút trước.
"Duy Tư Đặc, tôi đi trước, chúng ta lần sau gặp lại."
Trước khi lên phi hành khí, Không Thanh rốt cuộc cũng tìm được cơ hội, quay
đầu nói lời từ biệt với Duy Tư Đặc đang bạch bạch chạy theo.
Nghe Không Thanh nói xong, sắc mặt âm u của Duy Tư Đặc rốt cuộc chuyển biến tốt.
"Không Thanh, hứa rồi đó, anh sẽ luôn chờ em liên hệ anh."
Không Thanh đang muốn mở miệng, Quý Xuyên Bách đã không kiên nhẫn mà đẩy cậu
sang một bên, tức giận mà nói: "Này này, nào có nhiều lời nói nhảm chưa
nói hết như vậy, nói chưa đủ hả?"
Không Thanh bất đắc dĩ, ngại tiếp tục nói chuyện với Duy Tư Đặc, cũng không quay đầu lại mà bước lên phi hành khí.
Duy Tư Đặc:......
Nước đi táo bạo đấy.
Nếu Quý Xuyên Bách không phải anh ruột cùng một mẹ của Omega nhỏ, lấy cái
tính tình trẻ con của y, mình nhất định sẽ đánh đối phương răng rơi đầy
đất.
Trên phi hành khí, Quý Xuyên Bách thấy Không Thanh mắt nhìn
mũi mũi nhìn tim, một bộ không muốn nói chuyện nhiều, sau một lúc lâu do dự, vẫn thử thăm dò hỏi ra miệng. "Không Thanh à, em đang yêu đương với thằng nhóc Duy Tư Đặc · Kiệt Kéo Đức này hả?"
Không Thanh lắc lắc đầu.
Hai người bọn họ hôm nay mới gặp mặt lần đầu tiên, làm sao mà yêu đương
nhanh vậy được? Như thế nào cũng phải gặp mặt thêm vài lần, xem tính
cách có hợp hay không lại nói.
"Vậy là tốt rồi." Đệ khống cuồng
ma Quý Xuyên Bách rốt cuộc có thể thở phào nhẹ nhõm, sợ mình quản quá
nghiêm, Không Thanh sẽ có tâm lý phản nghịch, Quý Xuyên Bách còn tận
tình khuyên bảo mà nói: "Anh cả cũng không phải không cho em yêu đương,
nhưng mà khi lựa chọn đối tượng nhất định phải lau cho sạch hai mắt,
biết không?"
Quý Xuyên Bách không muốn lại nhìn thấy em trai Omega ngoan ngoãn hiểu chuyện nhà mình bị tra Alpha lừa gạt.
Biết Quý Xuyên Bách là vì tốt cho mình, Không Thanh cũng không hề không chút cảm kích, vẻ mặt ngoan ngoãn gật gật đầu.
Quý Xuyên Bách cao hứng, đưa Không Thanh đi ăn cơm trước, sau đó mới cảm thấy mỹ mãn mà đưa người về học viện Omega.
Đêm nay, ngoài Không Thanh, Quý Xuyên Bách cũng vậy, Duy Tư Đặc cũng vậy, cũng chưa có thể nghỉ ngơi tốt.
Nhưng tất cả bọn họ đều không nghĩ tới, ngày hôm sau sẽ có một chuyện làm người ta kinh ngạc rớt cả cằm đang chờ bọn họ.
Sáng sớm ngày hôm sau, Không Thanh còn đang ngủ nướng, liền bỗng nhiên nhận
được cuộc gọi từ Quý Xuyên Bách, chờ sau khi nghe rõ Quý Xuyên Bách nói
cái gì, cả người Không Thanh nháy mắt tỉnh táo.
"Anh, anh không nói giỡn đó chứ? Đường Tinh thật sự mất trí nhớ?"
"Anh lừa em làm gì?" Quý Xuyên Bách cũng là vẻ mặt ngạc nhiên. "Nếu nói,
trước đó Kiều Địch · Leslie chỉ mất hết mặt mũi trong vòng, trải qua
chuyện tối qua, thanh danh hắn hiện tại cũng đã lan ra đường cái, gia
tộc Leslie sứt đầu mẻ trán, chính là đang cân nhắc để Kiều Địch · Leslie và Beta kia mau chóng đính hôn, áp dư luận bất lợi trên Tinh Võng
xuống, kết quả phải biết sau khi Beta nhỏ kia tỉnh lại ký ức hoàn toàn
biến mất, đừng nói mau chóng đính hôn, hắn hiện tại Kiều Địch · Leslie
là ai cũng không nhớ rõ."
Không Thanh vẻ mặt hoài nghi.
Đường Tinh thật sự mất trí nhớ? Cậu sao mà tin được, lại không phải diễn phim thần tượng máu chó lúc 8 giờ, chỗ nào có chuyện trùng hợp như vậy, nhất định là hệ thống công lược kia trộm động tay động chân gì đó.
Quý Xuyên Bách còn đang cảm khái. "Nghe nói gia tộc Leslie gấp đến độ sắp
không xong, đã mời mấy cái bác sĩ khoa não giỏi nhất Thủ Đô Tinh đi kiểm tra cho Beta kia rồi, nhóm bác sĩ hội chẩn xong, nhất trí đồng ý, Beta
kia là bởi vì bỗng nhiên chịu kinh hách lớn, kích thích quá độ, mới có
thể hôn mê bất tỉnh, sau đó không biết như thế nào tổn thương tới dây
thần kinh trên não bộ hắn, cho nên mất trí nhớ, còn Beta kia về sau còn
có thể khôi phục ký ức hay không? Rốt cuộc khi nào khôi phục ký ức? Ai
cũng không biết."
Không Thanh không thể không thừa nhận, trước đó xác thật là cậu xem thường Đường Tinh và hệ thống công lược kia, không
nghĩ tới bọn họ còn có thể làm ra thao tác như vậy, không thể không
phục.
"Đúng rồi, Không Thanh, lại nói cho em một sự kiện, Duy Tư
Đặc · Kiệt Kéo Đức đã bị đội cảnh vệ quốc dân mang đi điều tra, chẳng
qua em cũng không cần quá lo lắng, chỉ cần chứng minh rồi y không có
quan hệ tới việc Beta kia mất trí nhớ, phỏng chừng sẽ được thả ra."
Nếu ngữ khí nói chuyện của Quý Xuyên Bách không vui sướng khi người gặp họa như vậy, nói không chừng Không Thanh còn sẽ thật sự lo lắng cho Duy Tư
Đặc.
Kỳ thật, nghĩ lại một chút là biết, Duy Tư Đặc · Kiệt Kéo
Đức lại vô dụng, cũng là thiếu tá nhậm chức trong quân bộ, cho dù muốn
điều tra, cũng nên là quân bộ phái người tới điều tra, đội cảnh vệ quốc
dân căn bản không có tư cách nhúng tay.
Lại nói, tối hôm qua ở
nhà ăn, nhiều người như vậy đều có thể làm chứng, Duy Tư Đặc từ đầu tới
đuôi chỉ động thủ với Kiều Địch · Leslie, Đường Tinh chính là không có
ai chạm vào hắn, tự mình ngất xỉu, cho dù là đội cảnh vệ quốc dân đi
chăng nữa, cũng không thể tùy tiện vu oan người vô tội chứ.
Sau khi suy nghĩ cẩn thận điểm này, Không Thanh cũng không lo lắng cho tình cảnh của Duy Tư Đặc.
Quý Xuyên Bách cố ý nói cho Không Thanh chuyện này, chính là muốn thử thái
độ của Không Thanh đối với Duy Tư Đặc một chút, không nghĩ tới, cuối
cùng vẫn là cái gì cũng không thử ra được.
Không vui miếng nào.
Vốn đang cho rằng, Không Thanh sẽ có chuyện muốn nhờ, nhờ mình nghĩ cách
dẫn em ấy đi đội cảnh vệ quốc dân, gặp mặt thằng nhóc Duy Tư Đặc kia.
Như vậy xem ra, tiểu tử Duy Tư Đặc kia phân lượng ở trong lòng Không Thanh chẳng qua cũng chỉ như thế.
Trong lúc nhất thời, Quý Xuyên Bách cũng không biết là nên vui sướng khi người gặp họa, hay là nên cảm thấy vui mừng.
"Không Thanh, nói cho em mấy chuyện này, chính là muốn để một chút an tâm vào
trong lòng em, không cần phải nghe nghe gió thành bão, miên man suy nghĩ nhọc lòng, em cứ ngốc tại học viện Omega, đi theo Hoắc Phổ Kim giáo sư
học tập cho tốt, mấy cái khác không cần em quan tâm nhiều, có biết
chưa?"
"Đã biết."
Quý Xuyên Bách đều đã nghiêm túc lên tiếng như vậy, Không Thanh cũng không dám không nghe.