Tần Hiểu Đông nhìn Trịnh Giang cười cười, may mà anh chỉ dùng một chai,
“Cậu đợi, tôi cầm đến cho cậu, nhớ rõ đừng nói cho ai là cậu lấy từ chỗ
tôi, bởi vì tôi cũng không còn nữa."Người anh em, yên tâm đi!” Trịnh
Giang vẫn là hứa hẹn thật cẩn thận.
Tần Hiểu Đông lấy nước trong
xe tới đưa cho Trịnh Giang, Trịnh Giang hưng phấn mà cầm lấy liền đi rửa sạch, tẩy rửa một lần hiệu quả không ngờ được, hắn phát hiện lập tức
thấy hiệu quả.
“Trời ạ, đây là nước thần tiên đi?” Trịnh Giang hưng phấn mà hỏi.
“Nước hoá trang.” Tần Hiểu Đông trừng hắn một cái, không thể không nói Trịnh
Giang người này rửa sạch sẽ mặt vẫn là có chút tiềm chất tiểu bạch kiểm, “Tiểu tử cậu còn có chút tiềm chất giống tiểu bạch kiểm.”
“Thiết, thời điểm nói tôi, cậu nên soi soi gương trước đi, anh em tôi so với
cậu chính là đàn ông hơn nhiều.” Trịnh Giang trừng anh một cái.
Tần Hiểu Đông bĩu môi, hắn nhìn nhìn Tần Hiểu Nguyệt, lúc này anh vừa lúc
nhìn đến em gái mình thế nhưng bị một người ngăn cản, “Tiểu tử kia là
ai?”
“Mẹ nó! Đây là tên lưu manh Lại Tam, cậu đợt, tôi đi giải
quyết hắn.” Trịnh Giang nói xong liền chạy tới vị trí hiện tại của Tần
Hiểu Nguyệt.
Tần Hiểu Đông cũng theo sát phía sau hắn, em gái bị khi dễ, anh không có khả năng ngồi ở chỗ này chờ xem kết quả.
Tần Hiểu Nguyệt nhìn nam nhân ngăn căn đường của mình mở miệng nói, “Mong anh tránh ra.”
“Tiểu mỹ nhân, cùng anh đi uống một ly được không? Chỉ cần em đi, mặc kệ hôm
nay em mua cái gì anh đều trả tiền giúp em, như thế nào?” Lại Tâm hôm
nay vừa nhìn thấy Tần Hiểu Nguyệt liền đi không nổi.
“Mong anh
tránh ra.” Tần Hiểu Nguyệt lạnh lùng mà nhìn hắn anh trai hẳn là thực
mau liền tới đây, cho nên cii một chút cũng không lo lắng.
“Nha, thế nhưng vẫn là một băng sơn mỹ nhân.” Lại Tam bĩ bĩ mà cười, “Tiểu mỹ nhân, đàn anh cùng cô nói chuyện là nể mặt cô, cô nên biết đàn anh ở
nơi này chính là rất có tiếng, nơi này không ai là không cho Lại Tam
chúng tôi mặt mũi? Chỉ cần cô cùng đàn anh uống một ly, cô muốn cái gì,
đàn anh tôi đều có thể lấy tới cho cô.” Đàn em Lại Tam tiếp tục dụ hoặc
Tần Hiểu Nguyệt.
Tần Hiểu Nguyệt một bộ dáng đang xem trò chơi
nhìn hắn. Lúc này, Trịnh Giang đã chạy tới, “Lại Tam, đừng trách tôi
không có cảnh cáo anh, anh tốt nhất cút nhanh cho tôi.”
“Nha, ông chủ Trịnh đã tới, chẳng lẽ đây là kim ốc tàng kiều của anh? Tôi sẽ
không đụng tới như vậy là được đi?” Lại Tam vẫn là một bộ dáng vô lại.
Lúc này Tần Hiểu Đông đã chạy tới trước mặt, Trịnh Giang bĩu môi, “Đừng
trách tôi không nhắc nhở anh, anh bị đánh cũng là xứng đáng.” Nói xong,
hắn liền đem đầu chuyển tới một bên, liếc cũng không hề liếc xem Lại Tam một cái.
Đến nỗi sầu
khi Tần Hiểu Đông đến đây, lời nói đều không có nhiều lời, trực tiếp một quyền đánh tới trên mặt Lại Tam, “Về sau thời điểm quấy rầy người, tốt
nhất nhìn rõ ràng, dám khi dễ em gái Tần Hiểu Đông tôi, anh thật là chán sống.”
Trịnh Giang lúc này mới sờ sờ cái mũi xoay đầu tới, “Lại Tam, tôi đã nhắc nhở qua anh, anh không cút, bị đánh chính là tự chịu.”
Lại Tam vốn đang muốn tìm người, nhưng vừa nghe Trịnh Giang nói, hắn sửng
sốt một chút, nhịn không được thầm nghĩ, Tần Hiểu Đông hình như là thiếu gia tập đoàn Tần thị, em gái hắn còn không phải là thiên kim Tần thị
sao? Nghe nói người này chính là siêu cấp muội khống, mình như thế nào
liền chọc tới vị này đâu?
Trịnh Giang nhìn đến biểu tình Lại Tam, biết Lại Tam đã biết tõ Tần Hiểu Đông là người nào, liền có chút thở
dài nhẹ nhõm một hơi, kỳ thật hắn cũng không sợ Lại Tam này, chẳng qua
sau lưng Lại Tam còn có một người, người kia chính là đại ca ngầm của
Giang Đô, người này hắn có chút không dám chọc.
“Người anh em, thật
xin lỗi, Lại Tam tôi có mắt không thấy Thái Sơn, ở chỗ này dập đầu xin
lỗi hai người.” Lại Tam vẫn là thật dứt khoát, trực tiếp quỳ xuống xin
lỗi.