Đám Mây Nhỏ Ngoan Ngoãn
Chương trướcChương tiếp
“Em xem, bây giờ vòng tay của em đang bị hư, di động cũng có vấn đề,”
Lạc Hằng ngụy biện, “Ban đêm một mình ở nhà chắc chắn không thể yên
tâm!”
Vân Xuyên cảm thấy hình như không đúng chỗ nào, lại không
biết phản bác từ đâu, chỉ ngơ ngác đứng tại chỗ nghiêng đầu khó hiểu
nhìn Lạc Hằng.
Trên thực tế, Lạc Hằng cũng cảm thấy vừa nãy mình vô cùng kỳ lạ, nhưng lời đã nói ra thì không thể thu lại.
Anh chỉ có thể căng da đầu bước lên trước, đẩy Vân Xuyên qua hướng phòng ngủ.
“Căn nào là phòng của em thế? Em nhanh nhanh nhanh đi ngủ đi.”
Vân Xuyên nhẹ nhàng bị Lạc Hằng đẩy lên giường.
Nhưng Lạc Hằng không có động tay động chân như lúc nãy, anh xốc chăn của Vân
Xuyên lên, đặt người vào, sau đó cẩn thận cuốn chăn lại.
Vân
Xuyên bị cuốn thành một cục trên giường, chỉ lộ ra khuôn mặt nhỏ. Cậu
còn muốn nói gì đấy, vươn tay muốn lấy di động. Ủng hộ chính chủ ⅴào
nga
Chương trướcChương tiếp