Xuyên Thành Một Con Thú Cute

Chương 6



Lúc Hạ Ngôn tỉnh lại phát hiện mình vẫn chưa chết mà đang ở trong một hang động u tối và ẩm thấp dưới lòng đất.

Ở chỗ cách anh không xa, một cái bóng thật dài đang đi tới đi lui.

Anh vừa chống tay ngồi dậy, bóng đen đó lập tức dừng lại rồi nhanh chóng đi đến trước mặt anh.

Thân thể nhỏ nhưng lại dài được bao bọc trong lớp vảy cứng, cái miệng nhỏ và mỏng, ngoại hình quen thuộc đó.

Là con tê tê dị hình bắt cóc anh khỏi hang quái vật!

Nó lại gần nhìn Hạ Ngôn, cặp mắt hơi chớp, chân trước khẽ vỗ như đang cực kỳ vui vẻ, sau vài tiếng kêu trầm thấp nó duỗi ra đầu lưỡi dài định cạy cái miệng đóng chặt của Hạ Ngôn!

Hạ Ngôn trừng to mắt, cho dù đang run rẩy cũng nhất quyết không chịu mở miệng, nhưng giây tiếp theo, anh lại nhìn thấy một đám mối và côn trùng nhỏ kỳ lạ không biết tên trên chiếc lưỡi đó...

Vốn dĩ đang bị dọa đến mặt mũi trắng bệch, Hạ Ngôn buồn nôn muốn ói.

Anh vội vàng giơ móng vuốt đẩy cái lưỡi ra, cặp chân run rẩy lảo đảo xoay người, há mồm ói ra nước...

Con tê tê dị hình bị phản ứng của anh dọa sợ, nó nhẹ nhàng dùng đầu đỡ lấy thân thể anh như cố gắng xoay Hạ Ngôn sang bên khác.

Hạ Ngôn liều mạng dùng móng vuốt bám chặt mặt đất ẩm ướt, sống chết không chịu quay đầu.

Tê tê dị hình thấy dùng đỉnh đầu đẩy nửa ngày cũng vô dụng, bèn vươn móng vuốt định ôm anh, kết quả Hạ Ngôn lập tức hét lên một tiếng như giết heo làm nó hết hồn lùi mấy bước, trực tiếp bỏ cuộc kệ anh làm gì thì làm.

Cứ “úp mặt vào tường” như vậy gần nửa ngày, cho đến khi con tê tê ngoài dị hình trong hang không còn phát ra tiếng động nữa Hạ Ngôn mới giơ đệm thịt lau nước mắt sinh lý nơi khoé mắt, cẩn thận từng li từng tí quay đầu nhìn lại.

Con tê tê dị hình đã nằm xuống, lúc này đang nhắm mắt lại.

Để xem thử đối phương ngủ hay chưa, Hạ Ngôn hít sâu một hơi không nhẹ không nặng đạp lên mặt đất mấy lần.

Tiếng dậm chân yếu ớt vang vọng trong hang.

Đối phương không có phản ứng gì.

Hạ Ngôn thở phào nhẹ nhõm, anh bắt đầu nhẹ nhàng đi vòng quanh hang độnh, cố gắng quan sát xung quanh, muốn tìm xem mình có thể trốn thoát từ đâu.

Tìm mãi mà chẳng thấy trong hang có lối ra nào, chắc là tê tê dị hình chặn cửa hang.

Hạ Ngôn cũng không nhụt chí, hang động này không phải là tường đá như hang của quái vật, phần lớn tường đều là tường đất ướt át, anh hoàn toàn có thể dùng móng vuốt đào ra.

Cuối cùng, anh cũng tìm được một chỗ tương đối xốp mềm, dùng sức vung chân đạp mạnh, một cục đất lớn rơi xuống.