Mạt Thế Tái Khởi Động

Chương 92


trướctiếp

Vưu Tiềm nhìn thấy bầu không khí không đúng, vội vàng nói: "Bỏ đi, chắc hẳn cô ấy không phải cố ý..."

"Thật không?" Ánh mắt Lâm Siêu rơi lên trên người anh ta, lãnh đạm nói: "Một người tiến hóa như anh, lại để một người bình thường chen vào, nếu như ông ta có ác ý, nhân cơ hội đâm anh một đao, anh có thể phòng thủ sao?”

Vưu Tiềm không khỏi ngẩn ra, sống lưng lập tức đổ mồ hôi lạnh. nếu như lúc ấy trong tay người trung niên có một cây chủy thủ, có thể anh ta đã chết rồi.

Lâm Siêu nhìn anh ta và Hắc Nguyệt, nói: "Tôi đưa mấy người đi theo, là bởi vì mấy người có tác dụng với tôi, chứ không phải để kéo chân tôi. Tôi sẽ dạy cái người một lần, hai lần, nhưng tuyệt đối không có lần thứ ba.”

Hắc Nguyệt và Vưu Tiềm cùng cúi đầu, không thể chống đỡ.

“Với thể chất của mọi người bây giờ có khác gì con kiến trong vực sâu không.” Lâm Siêu vắt chéo đùi phải lên chân trái, đổi một tư thế thoải mái rồi tựa người vào ghế sofa, lạnh đạm nói: “Trước khi tiến vào khu vực sâu, tôi sẽ đào tạo cho mấy người, để mấy người tiến hóa lần nữa, như vậy mới có thể giúp tôi một xíu. Tôi hy vọng không phải lãng phí thời gian và tâm huyết của mình lên một người sắp chết.”

Vưu Tiềm nhỏ giọng thì thầm: "Cái gì mà sắp chết, tổn thương đến lòng tự ái rồi đó…"

Lâm Siêu nhìn anh ta, nhẹ giọng nói: "Nếu như không có thực lực, tôi khuyên anh nên sớm vứt bỏ cái gọi là tự ái đi, đối với người yếu mà nói, tự ái giống như tiền thời đại cũ vậy, đem đi lau mông cũng không thoải mái."

Phạm Hương Ngữ đang ngồi ở trên ghế sofa mềm mại, dùng muỗng nhỏ ăn quả đông mới thu gom được trong siêu thị, nghe thấy vậy vội “phi phi phi” phun hết ra đất, ai oán nhìn Lâm Siêu: “Có thể thùy mị hơn được không, không nên nói như vậy, rất là vô lễ đó.”

Lâm Siêu tựa như không có nghe thấy, ánh mắt vẫn nhìn Hắc Nguyệt và Vưu Tiềm như cũ, nói: "Cách 'Khu vực vực sâu' còn có sáu bảy ngày đường, trong lúc này, tôi sẽ nghiêm khắc huấn luyện mấy người. Bây giờ, mấy người có thể lựa chọn từ bỏ, tôi sẽ không ngăn cản, nhưng nếu như đồng ý, mạng của mấy người sẽ là của tôi, không có sự cho phép của tôi, tốt nhất đừng có ai chết.”

Hắc Nguyệt bỗng nhiên ngẩng đầu, trong con ngươi tràn đầy đoạn tuyệt, nói: "Tôi sẽ không bỏ cuộc, bất kể là kiểu huấn luyện gì, tôi cũng tiếp nhận!"

Vưu Tiềm nhìn đống lửa đang cháy phập phồng, suy nghĩ thất thần. Một hồi lâu sau mới cười khổ sở nói: “Anh nói đúng, đối với kẻ yếu mà nói, tự ái là thứ rất xa xỉ… A, từ đầu anh tha cho tôi, có lẽ là đã nhìn ra, đi theo tôi là phải sống, không được phép có tự ái. Tôi quá yếu, quá yếu mà…” Trong miệng tự lẩm bẩm, nắm đấm nắm chặt, anh ta đột nhiên ngẩng đầu nhìn thẳng Lâm Siêu nói: “Tôi muốn trở lên mạnh hơn, cho tôi thêm một cơ hội nữa đi.”

Lâm Siêu nhìn hai người một cái, nói: "Chắc chắn chứ?"

"Ừ!" Hai người gật đầu lia lịa.


trướctiếp