Sau khi từ chùa về, lúc y và mấy người Tống Hạc Khanh bàn chuyện, cô lấy cơ đi giám sát công trình để đặc biệt chọn cho y một món quà sinh nhật.
Tống Hạc Khanh nói sinh nhật của thái tử là vào tháng Giêng nhưng y lại nói
sinh nhật của mình vào hôm nay. Bất luận là bình thường hay hôm nay đi
bái tế, dường như y không hề có chút kính trọng tổ tiên họ Sở, hơn nữa
tính cách và năng lực của y đều hoàn toàn khác hẳn với những gì trong
sách miêu tả về thái tử.
Tần Tranh ngẫm nghĩ hồi lâu, đột nhiên ý thức được một vấn đề mà trước kia mình chưa bao giờ nghĩ đến: Có khi
nào y cũng xuyên qua không?
Bởi vì cô không phải là thái tử phi
nên trước kia nghe Sở Thừa Tắc nói những chuyện khác thường, phản ứng
đầu tiên chính là phải chăng y phát hiện điều gì nên đang thăm dò mình.
Bây giờ nghĩ lại, tất cả đều có manh mối hết.
Nếu y cũng xuyên qua, vậy việc trước nay y không hỏi tại sao cô lại hiểu
công trình kiến trúc hay bảo khi nào cô muốn nói thì nói là vì có lẽ đã
phát hiện ra cô không phải là thái tử phi, y hiểu sự lo lắng của cô nên
mới bao dung như vậy.
Nghĩ thông điểm này, Tần Tranh cảm thấy
trong lòng hơi hồi hộp. Chuẩn bị quà sinh nhật, một mặt là thật lòng
muốn chúc mừng sinh nhật y, một mặt cũng muốn kiểm chứng phát đoán của
mình.