Hôm sau cô thức dậy trước anh,bước xuống giường cô vào vệ sinh cá nhân
trước, rồi mới đi xuống dưới nhà, vào phòng bếp thấy mọi người đang
chuẩn bị làm bữa sáng,cô đi lại giúp một tay thì họ liền không cho, rồi
lên tiếng nói.
- - Tiểu thư chúng tôi làm được, không cần cô động tay vào, thiếu gia mà biết sẽ trách chúng tôi.
- - Chị yên tâm không sao đâu, chắc chắn anh ấy không trách mọi người đâu.
- - Vậy...
- - Thật đó bảo đảm mọi người không sao.
- - Vậy cô làm đi chúng tôi không cản nữa.
- - Cảm ơn.
Cô bắt đầu nhúng tay vào làm cùng mọi người, cô rất vui vẻ hòa đồng, không có khó tính hay là chảnh như những tiểu thư khác, nên người làm vô cùng thấy thoải mái và cũng rất thích cô.Tuy nhà anh có quản gia, nhưng bà
ấy có việc phải về quê, không vì đó mà họ làm biếng, họ rất chăm chỉ làm việc dù không có quản gia ở đây, cô thấy người làm như vậy cũng rất
tốt. Làm xong buổi sáng cô bày ra bàn, xong hết thì lên vào phòng gọi
anh dậy ăn sáng rồi đến công ty.
Bước vào phòng vẫn thấy anh ngủ
rất say, có lẽ đây là giấc ngủ ngon nhất mà anh từng có, từ sau khi cô
bỏ đi, anh luôn hay thức khuya dậy sớm, nhưng đây là lần đầu tiên anh
ngủ một giấc ngon như vậy, cô không nở đánh thức anh dậy, nhưng cũng sắp đến giờ nên kêu anh dậy luôn.
- - Phong dậy đi trễ giờ làm đấy.
- - Trễ thì có sao, anh là sếp mà lo gì.
- - Sếp thì sếp nhưng phải làm gương cho nhân viên chứ.
- - Anh trả lương cho họ,đến trễ thì trừ thôi.
Cô bất lực với anh, vẫn có thể ngủ như vậy, những câu anh trả lời cô toàn
là giọng ngái ngủ, kêu đến vậy không chịu dậy thì đành chịu, dùng cách
khác vậy, cô bắt đầu chiêu trò của mình, là đồ ăn vậy xem như thế nào
nếu không được thì cô đi làm trước mặt kệ anh.
- - Hôm nay em có làm đồ ăn sáng cho anh đấy, anh không dậy là em ăn hết.
Nghe đến đồ ăn sáng là do cô làm, anh liền tỉnh ngủ bật người dậy nhìn cô, khuôn miệng cười lên nói.
- - Em làm sao?
- - Đúng vậy.
- - Chờ anh để anh vệ sinh rồi ra.
- - Được em chờ.
Anh lập tức phi người vào phòng vệ sinh cá nhân, cách này đúng là hữu dụng với anh mà,và tất nhiên đây là lần đầu anh sẽ ăn buổi sáng do cô nấu,
nên phải tận dụng chúng,trong thời gian anh vệ sinh rồi thay đồ, cô cũng chọn một bộ đồ phù hợp để thay ra, cô chọn áo sơ mi trắng kèm với quần
jean kết hợp với vô cùng ngắn gọn, không quá cầu kỳ hay màu mè, nhẹ
nhàng cô rất ưng ý rồi thay ra.
( ảnh minh họa)
Cô vừa
thay xong đúng lúc anh cũng đi ra, quần áo gọn gàng chỉnh tề đâu vào đó, trông như một vị tổng tài cao ngạo vậy, cô giúp anh chỉnh sửa cổ áo rồi thắt cà vạt giúp anh, thắt xong hết cô đi lại bàn trang điểm thoa một
chút son lên môi cho có màu sắc hồng hào một xíu, rồi cả hai mới rời
khỏi phòng xuống phòng bếp ăn sáng. Anh và cô ngồi ngay vào ghế bắt đầu
phần ăn sáng của mình, buổi ăn sáng chỉ có súp anh húp một miếng vào
miệng thưởng thức, quả thật rất ngon, tay nghề cô lại nấu ăn ngon đến
như vậy, đến món thư hai là món xà lách kẹp thịt và bánh mì tươi, anh
thử một miến cũng rất ngon.
Anh ăn hết phần của mình một cách
nhanh chống, tuy ăn súp nhưng vẫn phải có món xa lách đó ăn vào cho no
bụng đến trưa, cô thấy anh ăn ngon lành như vậy là biết anh ăn ngon
miệng đến cỡ nào, cô vui vẻ mà tiếp tục ăn phần của mình. Ăn xong cả hai ra xe đến công ty anh, dạo này công ty cô cũng tiến triển rất tốt, mọi
việc được trợ lý của mình báo cáo đến cô vô cùng hài lòng nên không lo
lắng gì, nên bây giờ cô chỉ muốn ở bên anh nên lúc nào anh ở đâu cô đều
đi theo đó.
Vào đến công ty, nhân viên chỉ lo tập trung vào công
việc nên không ai để ý đến anh và cô, nên cả hai thoải mái bước vào
thang máy lên văn phòng anh, thư ký thấy anh đến thì chào hỏi anh,rồi
sau đó đi pha cho anh một ly cà phê và một ly nước ép, cho anh và cô.
Vào văn phòng cô lôi thân xác của mình vào bàn làm việc, cô lấy bản vẽ
của mình ra tiếp tục hoàn thành sản phẩm, còn anh thì cắm đầu vào công
việc. Cô đang vẽ thì có một tin nhắn của người lạ gửi đến, cô nhấn vào
mở ra xem nội dung cô đọc xong thì nhíu mày.
" Lam Như Kiều tôi có thể găp cô chứ. "
" Cô là ai. "
" Người cô rất quen. "
" Ngô Diệp Nhi. "
" Rất tốt chưa gì mà đã đón ra. "
" Thật ra cô có mục đích gì thì nói đi? "
" Cũng chẳng có gì, chỉ là lâu ngày gặp lại muốn hàm huyên với cô thôi. "
" Tôi và cô thân nhau lắm hay sao mà phải hàn huyên. "
" Dù gì chúng ta cũng từng quen biết. "
" Rất tiếc tôi không rãnh rỗi như vậy. "
" Vậy sao? Nghe nói cô ở công ty của Dương Tử Phong đúng không vậy tôi sẽ đến đó. "