Người bạn này,
tình bạn này cô sẽ mãi trân quý nếu có gì hoạn nạn cô nhất định sẽ giúp
cậu đến cùng. " Tình bạn quý hơn vàng bạc " cậu là người bạn khác giới
đầu tiên không hắt hủi, chê cô là đồ con hoang như những đứa trẻ khác mà lại chủ động bắt chuyện, tính khí hài hòa của Hoắc Minh đã khiến 2
người chơi thân với nhau hơn là người đã ngăn cản những lần ba cô định
đánh cô. An ủi, động viên khi bài kiểm tra toán, hóa thấp thì cậu luôn
chủ động giảng cho cô những bài cô thắc mắc, chưa hiểu được cặn kẽ, gốc
gác của bài...thực sự rất đáng trân trọng rồi còn gì.
Không hề có sự đôi co, ganh ghét ai giỏi hơn ai mà chỉ có sự bình đẳng, hòa hữu, vui tươi,hóm hỉnh của cả hai.
Lòng cô bồn chồn quá nhìn bóng lưng xa dần kia mà đôi chân cô không chủ động được chạy ngay đến trước mặt Hoắc Minh rồi ôm cậu thêm lần nữa:
- Người bạn tốt của mình, cảm ơn cậu vì những ngày tháng trước đó đã luôn bảo vệ đối tốt với mình
Hốc mắt cô đã ầng ậng nước, chóp mũi đo đỏ, mặt mếu máo cả ra
- Làm gì mà xúc động vậy? Mình có phải đi biền biệt xa tận nơi xứ người
đất khách đâu mà cậu sốt sắng thế? Mình vẫn ở đây mà...Lúc trước mình
bảo vệ cậu, đối tốt với cậu nhưng giờ đã có người thay thế mình làm việc đó rồi là chồng cậu đấy
- Thì sao chứ? Có chồng thì đã sao?
- Cậu phải nên biết giữ chừng mực, cậu là con dâu của Trịnh gia cũng là
dòng họ có thế lực lớn nếu lại có tin đồn vướng mắc cậu ôm người đàn ông khác thì không hay đâu
Cậu từ từ gỡ tay cô ra mỉm cười nhẹ rồi dời đi
- Thi thoảng mình sẽ đến thăm cậu
Cô đứng đó nhìn cậu cho đến khi bóng lưng đó xa dần
Tối
Cô và mẹ chồng ăn tối xong thì ngồi ở phòng khách nói chuyện, ăn hoa quả
còn Minh Triết được ăn no và đang ngủ trên phòng. Ngồi một lúc cô thấy
không yên khi để con một mình trên phòng nên đã cùng Lâm Tuyết lên phòng chơi đùa và chăm sóc con.
Lúc sau anh về mở toang hẳn cửa ra mặt khó đăm đăm:
- Này về thì con cũng phải nhẹ tay thôi chứ? Thằng bé sẽ sợ đấy
- Mẹ về phòng đi con có chuyện muốn nói với vợ con
- Được rồi
Bà lủi thủi đi về phòng anh liền đóng sầm cửa lại
- Có chuyện gì mà mặt anh khó thế?
- Này chiều nay anh thấy em và cái tên Hoắc Minh đó nói chuyên với
nhau..em còn chủ động dám ôm cậu ta nữa còn cái gì mà khóc lóc sướt
mướt, mếu máo cả ra
- Thì sao nào? Em và cậu ấy như vậy thì có gì sai? Là bạn thân chí cốt lâu năm gặp nhau như vậy có gì sai?
- Thì sao á? Thì anh ghen chứ sao nữa.
- Đồ trẻ trâu em là vợ anh có bị thằng cha nào cướp xuống hang động hàng nghìn mét đâu mà anh nổi khùng lên vậy?
- Tôi ứ không cho em lại gần hay ôm cậu ta đấy. Không đuổi cổ cậu ta đi là hiền từ lắm rồi
- Gì? Lúc trước anh cũng đã gây ra lỗi với cậu ấy đấy? Mà giờ cậu ấy đã
vì em mà tha thứ cho anh, anh không cảm kích, hối lỗi đi mà giờ anh còn
ghét cậu ấy nữa đúng là...đồ xấu xa, xấu tính, xấu nết
- Hừ đúng là cái đồ khó tính
Cô quay đi để anh đứng như trời chồng ở đó. Anh vất toẹt áo lên giường
ngồi phịch xuống nhìn cô cho con bú mà nòng lại trào dâng lên một cảm
xúc ghen tức lạ từ lúc cô chửa đến lúc đẻ là 6 tháng mà vẫn chưa làm
tình khiến anh bức bối vô cùng.
Anh lật người cô lại ngậm lấy nụ hoa bên trái mút mút cho sữa ra
- A anh...
- Ừm ngon đấy
Chưa bao giờ anh được thưởng thức vị sữa ấm nóng, ngon ngọt như vậy, thật
thích mà chỉ muốn húp soàn soạt như húp cháo thôi. Anh động lưỡi liếm,
gảy gảy đầu t* khiến rướn người một cảm giác sương sướng lâu lắm không
được trải.
Tiếng lưỡi xoa sữa theo đó tuôn ra anh há miệng lớn
ngậm cho hết bầu ngực cô. Nó đã to mà làn da lại mượt, trắng * Nhóp
nhép* tiếng nhóp nhẹ vang lên
- Ưm anh
Cô run đặt con đang ngủ say xuống không anh lại động khiến thằng bé tỉnh.
Thấy một khoảng trống bên kia anh nhấc người cô lên ôm chặt eo cô áp ngực cô vào mặt mình hít hà.
Cạ răng vào n*m hồng mà căn nhẹ, nhai nhai như kẹo dẻo
- A!!
- Lại ra sữa rồi, haha thật khoan khoái . Ngực thật mềm, thật đẹp, thật
căng đẫy khiến cho bản năng nguyên thủy của đàn ông trong anh trỗi dậy
rồi
Anh như bị phê thuốc nói gì mà không biết miệng cứ thốt ra
những lời tục tĩu. 2 vợ chồng đang trong cơn nhục dục bỗng thằng con la
oai oái dãy đành đạch
Một phát cô buông anh ra để dỗ con, bị hắt
hủi khiến anh bực bội dãy mạnh lên đệm khiến 2 mẹ con cô theo đó mà nhấp lên thằng bé khóc la oang oang khiến cô hơi lườm anh rồi quay ra với
con
- Vợ với chả con. Tôi cưới em về để em làm vợ tôi, em yêu
thương tôi vậy mà giờ tại cái thằng quỷ sứ này mà em bơ tôi? Em coi tôi
ra cái thể thống gì vậy?
- Anh mau xuống ăn cơm đi! Nãy em làm
cơm rang rồi thích thì anh cho rau vào, giờ con đang khóc anh không giúp em dỗ con mà còn mắng nó...
Anh tức sôi máu lườm thằng con đang
bú say sưa dòng sữa trong ngực cô mà liếng thoắng nó hếch mắt lên khiêu
khích anh lại còn chạm vào 1 bên ngực kia của cô nữa chứ. Mắt anh trợn
to như mắt con lợn luộc giơ nắm đấm lên nhưng đành rụt lại nằm phịch
xuống giường quay lưng về phía cô hặm hè
- " Vợ với chả con..không coi mình ra gì?"
Những ngày sau anh luôn bơ cô thỉnh thoảng mới ôm con có tí nhưng khi nhớ lại chuyện hôm đó nên mất hứng để con cho Lâm Tuyết bế còn mình ra đấm mấy
chậu cây sau vườn cho bớt nóng có khi vã quá anh phải tự mình vuốt vuốt
cây cui thịt 18cm của mình. Có khi á nó văng đầy đến nỗi đủ đựng được
mấy lọ luôn ấy chứ nếu bụng cô đầy ú tinh d*ch này không biết cô chịu
được không nếu bụng nổ ra thì anh phải đi tù vì cố ý mưu sát vợ mà mưu
sát không phải bằng dao mà là thứ dịch thần kì được sản xuất có sẵn
trong người anh.
…………………………
- Mẹ à, con thấy anh ấy dạo này cứ sao sao ấy ạ? Cứ nổi giận lên rồi bơ con..có phải con khó tính quá đúng không mẹ?
- Ừ thì ta cũng thấy vậy..con hãy ngồi thiền đi, chạy bộ đi thư thỏa đầu
óc rồi về dỗ chồng cũng được ta nghĩ nó không bơ con được lâu đâu.
- Vâng ạ
Cả chiều hôm đó cô hết tập yoga, chạy bộ, ngồi thiền các thứ để tránh sự
nóng tính trong người chứ cứ để vậy đi dỗ chồng khéo khi lại thành đánh
nhau cũng nên.
Tối đó cô mặc một áo ngắn 2 giây, quần vải ngắn
tới bẹn ngồi chờ anh chồng xuất hiện rồi 2 người sẽ xuất 7749 chiêu cho
các tư thế tình tình ân ái trầm luân.
Anh vừa vào phát thấy cô nằm chễm chệ trên giường liền:
- Hứm mỡ dâng miệng mèo bộ anh không hứng muốn nêm nếm hay sao?
- Không hứng
Gì cơ? Cô cất công nằm thù lù ở đó duỗi người, giơ chân cẳng các kiểu mà anh nói không hứng..được lắm
Cô lật người giậy chạy đến giật tóc, đá vào mông anh mấy phát rồi nhảy lên quàng chân qua eo anh ôm chặt:
- Chông à em đã cất công như vậy..anh không nên phớt lờ vậy chứ
Anh đi đến mép giường ngồi xuống cô vẫn lì lì bám chặt lấy anh
- Em xin lỗi lần sau em sẽ biết giữ chừng mực để chồng em không ghen được chưa.
- Hôm nọ hắt hủi tôi cơ mà tại kì đà cản mũi nên em khó chịu không cho tôi đụng
- Những gã đàn ông nào có ý đồ xấu sàm sỡ em sẽ chửi, sẽ đánh lại nhưng
nếu là anh á em sẽ không làm gì cả..vì sao? vì anh là chồng em
- Thật chứ?
Cô gật đầu lia lịa anh cười hài lòng nghe có vẻ đã bớt giận:
- Cảm ơn em vì đã đến với cuộc đời anh thắp sáng nó và làm cho anh hiểu
thế nào yêu chính em đã làm thay đổi con người xấu xa, tệ hại của anh,
cảm ơn em đã yêu anh và mang đến cho anh một bảo bối nhỏ chính là con
trai của chúng ta. Chả hiểu tại sao anh lại yêu em nhiều đến thế.? Cảm
ơn em, cảm ơn em nhiều lắm. Dù có luân hồi chuyển kiếp thì tình yêu mà
anh dành cho em vẫn sẽ vẹn nguyên như thuở ban đầu. Lúc trước anh cố
gắng vì bản thân mình giờ đây sẽ cố gắng vì 2 mẹ con em
Anh thủ thỉ vào tai cô:
- GIỜ ANH CHỈ MUỐN NÓI VỚI EM CÂU NÀY THÔI ANH YÊU EM VỢ À, YÊU NHẤT CUỘC ĐỜI NÀY