Mọi thứ đã rõ, câu chuyện bắt đầu từ khi bảy đứa trẻ bỏ bộ lạc ra đi. Trong khoảng thời gian khó khăn nhất, chúng đã gặp được Demon Centaur.
Xuất xứ của con Demon Centaur này có thể là hậu duệ hoặc là một con ác quỷ
may mắn trốn thoát. Nó gặp được bảy đứa trẻ và bắt đầu kế hoạch của
mình.
Nó dạy cho bọn chúng một kỹ năng thần kỳ nhưng cũng đồng thời khiến cho chúng trở thành người không ra người, quỷ không ra quỷ.
Sau khi bảy người sử dụng kỹ năng đó để thống nhất toàn bộ nước Lind, cũng
là lúc họ nhận ra tác dụng phụ của kỹ năng này. Nhưng đã quá muộn, cả họ đã không còn đường lui. Họ tìm đến con Demon Centaur để mong được giúp
đỡ, và hai bên đã ký một thỏa thuận.
Điều bọn họ quên là những Bà
Đồng đều có năng lực tiên tri và cảm ứng được nguy hiểm nhất định. Vì
vậy từ khi bắt đầu họ đã chạy đi đến nước Frank ẩn cư.
Và rồi hiệp định đến bây giờ vẫn chưa thể thực hiện được. Dù biết tác dụng phụ
nhưng các đời vua Lind đều không thể từ bỏ được Đội quân Nhân mã, cứ thế tiếp tục kéo dài cho đến tận ngày nay.
Suy nghĩ xong tất cả câu
chuyện, Tô Vũ nhìn về phía Miranda vẫn còn đang cười, một nụ cười vừa có chút điên cuồng, lại có chút đau khổ. Cũng không biết cô đau khổ vì số
phận của bộ lạc hay số phận của tất cả những người dân nước Lind.
Tô Vũ lên tiếng an ủi: "Mọi chuyện cũng đã qua rồi, ngươi có dự tính tiếp theo là gì ?"
Miranda cũng đã suy nghĩ vấn đề này từ rất lâu, với thân phận của cô đi bất cứ
nơi đâu cũng luôn ẩn chứa nguy hiểm. Vì vậy cô mới chọn đi đến khu vực
Đông Nam hẻo lánh để tá túc, rồi sau đó mới từ từ tính đến chuyện tương
lai.
Cô trầm mặt một lúc lâu sau mới lên tiếng: "Ngươi có thể cho ta làm tướng quân không ?"
Tô Vũ không quá bất ngờ với đề nghị này của cô, nhưng hắn muốn thử thách
cô ở một vị trí khác: "Chúng ta ở đây trong khoảng thời gian tới sẽ
không có chiến tranh, hay ngươi đến phụ giúp Duke một thời gian trước
đi."
Miranda không mất thời gian đắn đo, lập tức gật đầu đồng ý: "Được, ta cũng muốn xem tình hình thành của ngươi như thế nào."
Từ nay hắn lại có thêm một người giúp sức, có Miranda ở đây hắn cũng yên
tâm trở về thị trấn Ballin để đón Cao Tuấn đến đây. Thời gian của hắn đã không nhiều, nếu không nhanh thực hiện kế hoạch. Khi trò chơi phủ xuống tất cả đã không còn kịp nữa.
Sau khi bàn giao Miranda cho Duke, bàn giao Galileo cho Adney, rồi chuẩn bị lên đường.
Lần này phải rời đi rất lâu mới trở lại vì vậy hắn không muốn quá nhiều
người biết, thành Vạn Xuân đã bắt đầu lọt vào tầm ngắm của một số thế
lực đặc biệt là vua Frank. Chắc hẳn ông ta đang nghĩ cách thu về ngôi
thành này của hắn.
Thời gian thử nghiệm trong trò chơi sắp hết và
để đảm bảo an toàn cho chuyến đi, Tô Vũ sử dụng toàn bộ những "Mảnh vỡ
kết tinh" hắn tồn kho được từ rất lâu.
Những mảnh vỡ này hắn vốn
định sẽ không sử dụng mà đưa cho những binh lính mới gia nhập. Để gia
tăng sức mạnh quân đội của thành Vạn Xuân, vì trong thời gian trò chơi
phủ xuống hiện thực hắn sẽ không ở đây một thời gian.
【 Bảng trạng thái cá nhân】
Tên người chơi: Hiện Thực Tận Thế - Lam tộc
Đẳng cấp : 40 (Max)
HP: 100%
MP: 755/755
Chú lực : 2150 / 2150 ( Chỉ số đặc biệt - Chưa thể tìm hiểu )
【 Đẳng cấp tiếp theo sẽ được cập nhật trong thời gian sớm nhất】
【 Thời gian dự kiến là ngày 1 tháng 1 năm 2023】
Sau khi từ cấp 36 lên cấp 40 hắn đã thu về được 150 điểm tự do. Suy nghĩ
một lúc hắn vẫn quyết định sử dụng 80 điểm thuộc tính vào trong nhân vật trong trò chơi.
Cơ thể thật của hắn đã đủ mạnh mẽ để vượt qua
"ngày đó". Nhưng trong trò chơi lại chưa đủ, hắn vẫn còn rất nhiều thứ
hắn cần chuẩn bị thêm.
Đứng trước khu rừng u ám Nidal, không như
những lần trước có người đi cùng. Lần này hắn phải đi trên con đường này một mình. Khu rừng mang đến cho hắn vẫn y như lần đầu không hề thay đổi chút nào.
"Emeraline hóa" toàn bộ cơ thể, hắn chạy nhanh về phía
sâu trong khu rừng. Lần này hắn đã mạnh hơn trước rất nhiều, nên cũng
không cần đề phòng quá mức.
Cứ liên tục chạy như vậy cho đến khi
trờ sẩm tối, hắn đốt một đống lửa trại rồi bắt đầu ăn một miếng lương
khô đã chuẩn bị sẵn ở trong túi.
"Bịch bịch"
Khi vừa cho
miếng lương kho vào miệng thì hắn đã trong thấy từ xa một con Goblin
đang bị thương, cánh tay của nó đã bị đứt mất, trên người có một vài vết thương, nhưng nó vẫn cố gắng lết cơ thể chạy về phía trước.
Khi
trong thấy Tô Vũ, nó cũng không chủ động tấn công mà chỉ nhìn thoáng qua hắn và đống lửa vẫn đang bập bùng trong màn đêm, rồi tiếp tục bước đi.
Nhiều năm kinh nghiệm sinh tồn mách bảo hắn, xung quanh đây có chuyện gì đó
sắp xảy ra. Nhanh chóng đưa ra quyết định, hắn chạy đến bên cạnh đám
lửa, đá chúng tản ra xung quanh rồi chạy nhanh về phía con Goblin đang
di chuyển.
Bản thân con Goblin hẳn đã gặp phải thứ gì đó, hướng nó rời đi chắc chắn sẽ là lối di chuyển an toàn nhất.
"Ầm ầm ầm"
Khi Tô Vũ rời đi không lâu, từng tiếng âm thanh chấn động của một con quái
vật không lồ đang di chuyển trong màn đêm. Nơi nó đi qua đều để lại phía dưới mặt đất những vết chân khổng lồ, khi đi qua vị trí đóng lửa vẫn
còn chưa tắt hoàn toàn của Tô Vũ để lại.
Con quái vật như nổi điên đạp về phía đám lửa, mặt đất xung quanh rung lên dữ dội. Trong khung
cảnh yên ắng của rừng Nidal, tiếng gầm rống của một con quái vật khổng
lồ càng vang đi xa hơn. Những quái vật ở cách xa nơi cũng không dám phát ra bất cứ âm thanh nào.
Nhưng điều đáng sợ lúc này mới thực sự
xuất hiện, tiếng gầm như một tiếng chuông báo thức, khu rừng giống như
sống lại. Tiếng bước chân thình thịch dồn dập vang lên từ các phía, lúc
này đã thực sự không còn quái vật nào dám ho hé nửa lời.
Ở phía
xa, Tô Vũ cũng không khác gì những con quái vật kia. Dù đã núp ở một nơi xa nhưng những rung động từ bên kia vẫn còn truyền đến hắn.
Nằm ôm chặt lấy một cành cây, hắn cũng giống như bao con quái vật khác cầu mong cho trời sáng thật nhanh.
Một buổi tối kinh dị đã qua đi, mặt trời đã bắt đầu nhô lên, mà sương tuy
vẫn rất âm u nhưng bất kể là người hay quái vật vào sáng hôm này đều cảm thấy nó thật ấm áp.
Tiếp tục lên đường, không như ban đêm, buổi
sáng không hề có thứ gì nguy hiểm cản đường hắn. Cũng vì đêm hôm qua làm cho hắn muốn nhanh chóng rời đi khu rừng Nidal.
Chạy liên tục cả ngày trời không nghỉ, khi mặt trời đã bắt đầu xuống núi, Tô Vũ cuối cùng cũng thoát khỏi khu rừng Nidal.
Lần trước đi qua đây với Elena đã mất hai ngày rưỡi để băng qua rừng Nidal, nhưng có lẽ vì sợ nguy hiểm nên bọn họ không dám đi quá nhanh. Lần này
tuy có biến cố đêm hôm đầu tiên đã khiến hắn phải lùi lại một quảng
đường nhưng cũng chỉ mất hai ngày.
Rời đi khu rừng Nidal, hắn cuối cùng cũng trút đi được gánh nặng. Bên ngoài tạm thời sẽ không có gì uy
hiếp tính mạng của hắn nữa.
Lấy ra la bàn và tấm bản đồ, hắn tiếp tục di chuyển đến nơi tiếp theo. Thành Gdane.