Cành Hồng Năm Ấy
Cảm nhận được sự nguy hiểm chứa trong câu hỏi của Henry, bà ta không hề
dám nói có mà thay vào đó là động tác lắc đầu lia lịa chối bỏ.
"Không có, dì nào dám có ý kiến chứ."
Hài lòng trước câu nói của bà ta, hắn nói: "Vậy thì tốt." Xem ra bà ta vẫn
còn biết suy nghĩ, vẫn chưa đến mức ngu ngốc tự tìm đường chết cho bản
thân mình.
"Bây giờ tôi vẫn còn có một số chuyện cần xử lý,
không tiện ở đây để cùng hai người nói chuyện rồi." Mời hai người đây đi về cho.
Hàm ý đuổi khách trong câu nói của hắn rất rõ ràng, một
cô gái như Lyly còn có thể nghe hiểu được. Thế nhưng, không biết là do
nghe không hiểu hay cố tình không hiểu mà bà ta lại nói: "Không sao
không sao, dì cùng con bé có thể ở đây chờ đến khi nào con rảnh cũng
được."
Henry nhíu mày khó chịu trước người dì của mình, rõ ràng khi nãy còn biết điều lắm mà. Sao bây giờ lại thành ra như vậy rồi?
Lyli đứng ở bên cạnh bà ta, nhìn thấy nét mặt đó của hắn thì lo sợ kéo kéo tay áo của bà ta một cái, muốn nhắc nhở bà ta.
Gỡ tay cô ra khỏi áo mình, bà ta nhỏ giọng nói: "Đừng kéo áo của dì nữa
Lyli, dì biết dì đang làm gì." Bà tất nhiên là hiểu được hàm ý trong câu hắn vừa nói, nhưng bà không muốn hôm nay phải tốn công vô ích. Ít nhất, bà ta vẫn phải thuyết phục cho hắn đồng ý kết thông gia cùng gia tộc
của mình.
Lyli đang muốn nói gì đó với bà ta, nhưng lời chưa kịp
thoát ra thì bỗng có một nữ hầu đi đến nói: "Thưa ông chủ, cậu Lãnh đã
tỉnh rồi ạ. Cậu ấy nói rằng cậu ấy muốn gặp ngài."
Người nữ hầu
này tên là Anna, là nữ hầu được hắn đích thân lựa chọn trong nhóm vệ sĩ
của gia tộc Williams để ở bên cạnh bảo vệ và chăm sóc cho Lãnh Tâm. Bởi
vì công việc ở đây không khác gì mấy với những người khác nên không ai
biết được thận phận thực sự của nàng. Đến cả Lãnh Tâm cũng không hay
biết gì, chỉ nghĩ rằng Anna cũng giống như những người làm khác trong
nhà nên không hề sinh đề phòng đối với nàng.
Henry nghe thấy Anna nói rằng cậu muốn gặp hắn thì bất ngờ lắm, rõ ràng bình thường cậu luôn tìm mọi cách để né tránh hắn kia mà, sao bây giờ lại muốn gặp hắn?
Mặc kệ hai dì cháu Lyli vẫn còn đang đứng ở đây, Henry lập tức nhanh chân
chạy lên trên phòng của Lãnh Tâm. Hắn muốn xem xem rốt cuộc cậu đang
muốn làm gì, chỉ cần không vượt qua giới hạn của mình, hắn chắc chắn sẽ
thực hiện cho bằng được.
Ngơ ngác nhìn Henry chạy lên trên lầu,
bà ta thắc mắc nhìn Anna hỏi: "Cậu Lãnh trong miệng cô nói là ai mà khi
nhắc đến cậu ta thằng bé lại có vẻ gấp gáp như vậy?" Nếu chỉ là một tình nhân bình thường thì bà chắc chắn sẽ không để tâm nhưng nếu là người
quan trọng thì... bà chắc chắn sẽ diệt trừ cho bằng được. Bà ta sẽ không bao giờ để cho kế hoạch của mình bị phá hủy bởi một kẻ như người được
gọi là "cậu Lãnh" đó.
Trong mắt bà ta không khỏi hiện lên tia sát ý khiến Anna dễ dàng phát hiện ra, nàng lãnh đạm nói: "Thưa phu nhân
Smith, tôi không có nghĩa vụ phải trả lời câu hỏi của bà. Nếu muốn biết, bà có thể gặp trực tiếp ông chủ để hỏi." Nàng không hề khai ra danh
tính của cậu, bởi vì nếu làm như vậy thì rất có khả năng gia đình của
Lãnh Tâm sẽ gặp nguy hiểm.
Cách tốt nhất mà Anna có thể làm bây
giờ đó là đem Henry ra để làm lá chắn, nàng không tin bà ta sẽ thực sự
gan đến mức đến trước mặt hắn để hỏi về thông tin của cậu.
"Cô!"
Quả nhiên đúng như dự đoán của nàng, bà ta tức giận đến mức không nói
lên lời, chỉ có thể trừng mắt nhìn người hầu trước mặt.
Nhưng
Anna vốn là vệ sĩ riêng bảo vệ cho gia tộc Williams thì sao có thể dễ
dàng hoảng sợ được trước chút trò mèo vặt vãnh này, nàng bình thản nhìn
hai người họ rồi nói: "Thưa phu nhân Smith, tiểu thư Lyli, nếu không còn chuyện gì để nói nữa thì tôi xin phép được rời đi. Công việc của tôi
bây giờ rất nhiều, không có thời gian để ở đây nói chuyện cùng hai
người. Tôi xin phép. " Nói xong, Anna liền quay lưng tiến vào bên trong
làm việc của mình.
Bà ta thấy vậy thì tức tối nắm chặt bàn tay lại, bàn tay bị móng tay nhọn đâm thẳng vào đến mức bật máu.
"Quả đúng là chủ nào tớ nấy, ngay cả một hầu nữ trong nhà cũng dám nói
chuyện với tao như vậy! Henry Williams, tao nhất định sẽ không bỏ qua
cho mày đâu, cứ chờ đó!"
Lyli đứng ở bên cạnh, lo lắng nhìn bà ta hỏi: "Dì à, tiếp theo chúng ta phải nên làm gì đây?" Henry thích con
trai nên chắc chắn sẽ không bao giờ có cảm giác với cô. Bây giờ cho dù
có đến đây bao nhiêu lần đi chăng nữa thì cô cũng không bao giờ có thể
được Henry đặt vào mắt.
"Trước tiên trở về trước đã."
"Vâng."
...
Quay trở lại với Henry, hắn lúc này đang đứng trước của phòng Lãnh Tâm. Bởi
vì hồi hợp nên hắn tới giờ vẫn chưa dám bước vào bên trong, chỉ sợ rằng
một khi hắn bước vào, mọi chuyện sẽ lại giống như trước kia, bị cậu mắng chửi một cách thậm tệ.
Nhớ lúc ấy, khi vừa mới bị hắn giam cầm...