Nghe câu trả lời chẳng chút liên quan của Lục Việt, Tô Quân sửng sốt một lúc, sau đó cúi đầu, hai má nóng bừng.
Câu như con đà điểu vùi mình vào đống tư liệu khách hàng.
Một lát sau, sau khi lấy lại nhịp tim bình thường sau một trận chạy
marathon, Tô Quân ngồi thẳng dậy, ôm một chồng tài liệu thật dày, hít
một hơi thật sâu.
Cậu lấy lại vẻ mặt nghiêm túc làm việc.
Cậu đưa tư liệu các khách hàng cho Lục Việt, vừa mở sổ ghi chép vừa hỏi sở thích của Lục Việt:
"Lục tiên sinh, lúc rảnh rỗi anh thích làm gì?"
Lục Việt lại đẩy câu hỏi về phía cậu: "Cậu thích làm gì?"
Tô Quân gượng gạo trả lời: " Đọc sách gia tăng trí tuệ, tập thể dục rèn luyện cơ thể."
Cũng không phải là nói dối. Đọc tổng hợp đồng nhân của Sở trưởng Lục, tập
thể dục trên đường chạy bán mạng đến cơ quan vào mỗi buổi sáng.
"Tôi cũng thích đọc sách và tập thể dục."
Tô Quân nghiêm túc ghi lại.
"Vậy Lục tiên sinh thích đọc loại sách nào?"
Đáy mắt Lục Việt thấp thoáng ý cười: "Tập hợp đồng nhân của fan hâm mộ."
Tay cầm bút của Tô Quân khựng lại, mất một lúc mới gian nan hạ xuống trang giấy.
"Nam, cao 1m78, tóc đen gọn gàng, đỉnh đầu có mấy sợi tóc ngốc, đôi mắt lấp
lánh đơn thuần, khi cười sẽ lộ ra hai lúm đồng tiền bên khóe miệng, khi
ngại ngùng sẽ tìm chỗ trốn..."
Tô Quân âm thầm khắc họa vẻ ngoài người đó theo miêu tả của Lục Việt.