Ngô Lan Chỉ nhìn cô gái lười nhác giống như chưa tỉnh ngủ, cô ngửi được
mùi thơm nhàn nhạt trên người cô ấy, đó là một mùi quen thuộc trong ký
ức, mùi đó có tên là xà phòng. Cảm nhận cảm giác ấm áp trong tay là ly
nhựa đựng đầy nước ấm, ly màu xanh được điểm xuyến một ít hình mây trắng đáng yêu.
Khách sạn sạch sẽ, thoải mái dễ chịu. Còn cô thì vừa dơ vừa hôi, thân thể đều là máu.
Bốn chiếc xe con, mười một người. Có người ở trong xe, có người phải ở chỗ đựng hàng hóa.
Một tháng một lần thay phiên nhau. Cô là phụ nữ vẫn có đặc quyền ngủ trong
xe, nhưng cô đã kết hôn, lúc chồng không ở bên người, cùng với ba bốn
anh em khác ở trong xe thì sao cô có thể ngủ được?
Mấy ngày nay
ban ngày thời tiết còn ổn, có mặt trời nên không lạnh, nhưng vào ban đêm nhiệt độ hạ xuống nên rất lạnh, trong tay bọn họ quần áo mùa đông đều
là từ hai năm trước, trải qua hai mùa đông sao có thể giữ ấm được nữa.
Vừa lúc mấy ngày nay cô đang không thoải mái, muốn tìm một nơi ấm áp để
lười nhác mà nghỉ ngơi mấy ngày, nhưng bọn họ không có dị năng giả hệ
thủy dù có muốn rửa sạch một chút cũng không được.
Nghĩ đến đây
Ngô Lan Chỉ đột nhiên cảm thấy buồn bực. Cô quyết định dù cho toàn bộ
người trong tiểu đội không đồng ý ở lại đây cô cũng sẽ nhất quyết ở lại. Cả người dơ muốn xỉu rồi, sao cũng mặc kệ, người khác thích làm gì thì
làm đi, dù có thế nào cô cũng ở đây, ai không đồng ý thì thôi.
(
Truyện chỉ được đăng trên wattpad và Việt Nam Overnight, nếu được đăng
trên những trang khác thì đều là ăn cắp, mong mọi người có thể vào đúng
trang đọc để ủng hộ Pu(Annie). Xin chân thành cảm ơn.)
Nghĩ đến
việc có thể giống như dị hóa giả gấu trúc ngủ trong phòng thật thoải
mái, thậm chí còn có thể tắm riêng, thống khoái tắm nước nóng. Cô thề dù cho có tám con trâu biến dị cường tráng cùng nhau kéo cũng không thể
kéo được cô.
Cũng may nhờ sự thuyết phục của cô và sự luân hãm của mọi người thì không có một yêu cầu nào là không ở lại đây.
Vì thế mười một dị năng giả sôi nổi quyết định tạm thời ở lại khách sạn thần bí quỷ dị này ngủ một đêm.
Sau khi giao tiền phòng xong mọi người đem đồ xách trên tay và thẻ phòng về phòng đã chia.
Mọi người trong tiểu đội không dám trì hoãn, hiện tại bên ngoài mặt trời
lên cao, nhiệt độ cũng cao, bọn họ còn phải mau chóng hun khô thịt, như
vậy cũng làm thịt không bị hư, nếu vào đông mà ăn là hỏng bụng dù có
muốn tìm thuốc cũng không thể tìm được, chỉ có thể gắng trụ.
Các
thành viên trong tiểu đội rửa sạch tay sau đó lấy bảy tám chậu nước, một đám bưng đống thịt ra đến mảnh đất trống bắt đầu tiến hành làm sạch,
những người còn lại đi ra xa tìm cành củi khô chuẩn bị hun.
Thủy Dung sinh ra ở phương bắc nên không quen thuộc với thịt chân giò hun khói.
Nhàn rỗi không có việc gì làm cô yên lặng đi theo ra ngoài.
Tiểu đội tuy rằng kỳ quái nhưng cô không nói lời nào chỉ yên lặng nhìn, mọi
người chậm rãi làm chỉ xem cô như quần chúng, tùy cô làm gì làm.
Kỳ thật trong tiểu đội bọn họ có dị năng giả hệ hỏa, nhưng hắn chỉ có thể
làm lửa nếu có chất dẫn. Hun thịt trên thực tế là dùng khói để hun, lửa
không thể quá mạnh. Lửa của dị năng giả hệ hỏa không giống như ngọn lửa
của Tam Muội Chân Hỏa có thể thiêu đốt hết mọi thứ, nhưng mà khi thả một ngọn lửa cũng rất nóng.
Khi hun thịt nếu sử dụng cỏ cây thiên nhiên đốt thì sẽ có mùi thơm mát thuộc về cỏ cây, đó là hương của thiên nhiên.
Lúc trước bọn họ hun thịt đều luyến tiếc dùng nước rửa sạch nên hương vị
của thịt không quá ngon, nhưng thịt thú cọ ngưu rất cứng, nếu không chế
biến thành thịt hun hoặc hong gió thành thịt khô, thì chờ tới phân đoạn
nấu nướng thì chỉ bằng cách nấu nướng thông thường không thể xong.
Thủy Dung ngồi xổm một bên xem mọi người thuần thục bắt đầu rửa sạch thịt,
sau đó Ngô Lan Chỉ lấy muối và một ít gia vị đơn giản từ trong không
gian.
Hiện tại lương thực khan hiếm, nước tương hay dấm cùng với rượu gia vị để ủ không có.
Vừa săn thú vừa kiêm chức bán hàng, trong không gian của Ngô Lan Chỉ có hàng hóa nên tự nhiên sẽ có người giao dịch vật phẩm.
Muối là nguyên liệu quan trọng không thể thiếu, cũng may muối không khó tìm, phía Tây Bắc nơi lưu đày có một hồ nước mặn rất lớn, muối mà mọi người
dùng đều từ đó mà ra.
Mười mấy tấn thịt này tiểu đội hun đến khi trời tối cũng chưa hun xong.
Tiểu đội dị năng quyết định hun đến khi nào xong thì thôi, bọn họ thay phiên coi chừng lửa, thay phiên tăng thêm nguyên liệu và thịt, càng quan
trọng hơn là tránh để thịt cháy, nếu lửa lớn sẽ làm liên lụy đến khách
sạn.
Biết rõ là nếu làm hư hại gì đến cửa hàng của người ta cho dù có bán bọn họ cũng không đủ nên bọn họ nguyện ý đi trông chừng.
Biến dị thú và tang thi đều sợ lửa cho nên số người đi trông chừng mỗi lần không cần quá nhiều.
Mỗi lần đi là ba người, cứ cách hai tiếng đổi một lần, như vậy có thể nghỉ
ngơi, lại chỉ cần luân phiên một vòng là trời sáng, tuy rằng đốt tận năm đống lửa nhưng hun thịt rất lâu, thịt trâu biến dị đặc biệt nhiều sau
khi hun bọn họ phát hiện không chỉ hun suốt đêm mà có khi là hun hết
ngày hôm sau mới xong toàn bộ.
Một đêm này Ngô Lan Chỉ không thể
ngủ an ổn trên giường, bởi vì hun thịt mà cô và chồng Ngưu Hàm dứt khoác ngủ trên sô pha ở đại sảnh một đêm, bọn cô ở khách sạn ăn dùng nhiều đồ của khách sạn như vậy nếu bởi vì bọn họ mà dẫn tới cường đạo thì bọn họ không thể tẩy rõ quan hệ.Huống chi chủ tiệm là người tốt, nếu ở trong
căn cứ thủ lĩnh sao có thể cho phép tự do ra vào căn cứ? Huống chi là
vào ban đêm, chỉ số nguy hiểm vô cùng cao. Chủ tiệm còn cho bọn họ mở
cửa nên bọn họ cũng sẽ chú ý an toàn của khách sạn.
( Truyện chỉ
được đăng trên wattpad và Việt Nam Overnight, nếu được đăng trên những
trang khác thì đều là ăn cắp, mong mọi người có thể vào đúng trang đọc
để ủng hộ Pu(Annie). Xin chân thành cảm ơn.)
Ngô Lan Chỉ có tính tình lanh lẹ, cô và tiểu đội săn thú có thể nói là đi rất nhiều nơi thấy được nhiều thứ.
Thủy Dung cùng cô hàn huyên cả một buổi trưa nghe được những chuyện kì lạ mà tiểu đội đã thấy, Thủy Dung cũng là từ cô mà biết ở mạt thế có một nơi
có núi băng.
Tổng cộng cô chỉ mới ra ngoài một lần, số người gặp
được đa số đều là người tốt. Nhưng Thủy Dung hiểu ở mạt thế người xấu
nhiều hơn người tốt rất nhiều, hoàn cảnh mạt thế ác liệt, pháp luật sớm
đã không còn hữu hiệu với bất cứ ai.
Căn cứ có thể được xem là
một đất nước thu nhỏ, khi vào phải tuân thủ kỷ luật ở nơi đây, khi rời
đi đất nước thu nhỏ này muốn tuân thủ kỷ luật đó là một chuyện khác.
Mặc dù là ngủ trên sô pha nhưng Ngô Lan Chỉ cảm thấy đêm nay là đêm ngủ ngon nhất trong gần một năm qua.
Chồng của cô và cô ngủ trên sô pha, bọn họ phụ trách việc phòng thủ, không
cần phải ra ngoài canh chừng thịt hun. Kỳ thật thủ một cái cửa không cần hai người, nhưng Ngưu Hàm đau lòng cho vợ mình nên hắn khuyên cô về
phòng đi ngủ, một mình hắn thủ là được rồi.
Nhưng Ngô Lan Chỉ sao mà đồng ý được, giường trong phòng tuy rằng mềm mại, nhưng bên trong
không có mùi của chồng mình sao cô có thể an tâm ngủ được?
Thủy
Dung về nhà ngủ một giấc ngon lành, định là theo thường lệ là đi ăn
sáng. Thông thường lúc này Hàn Dương sẽ ở bộ dáng mèo, bộ dáng này Thủy
Dung sẽ vô cùng tri kỷ đem đồ ăn hắn thích để tới trước mặt hắn.
Hôm nay cũng không ngoại lệ.
Lúc ôm mèo đến đại sảnh Thủy Dung thấy trên sô pha chỉ còn Ngô Lan Chỉ đang ngủ, chồng của cô ấy đang xem đá bóng đã bị tắt tiếng.
Thủy Dung ngáp một cái đi tới nhỏ giọng hỏi hắn có muốn ăn sáng hay không. Hôm
nay cô thức dậy không sớm, lúc tỉnh đã 7 giờ 40 phút gần 8 giờ, thời
gian phục vụ bữa sáng đến 9 giờ là hết, nếu chờ đến lúc Ngô Lan Chỉ tỉnh lại thì rất có khả năng bọn họ không ăn sáng ở khách sạn mà chỉ gặm
bánh mì hoặc ăn đồ ăn mà bọn họ mang theo.
Ngưu Hàm do dự một
lát, hắn muốn gọi chút đồ ăn nhưng hắn không biết rõ giá cả ở đây, tuy
rằng trên quầy có niêm yết giá nhưng không có niêm yết giá đồ ăn sáng.
Hắn từ căn cứ ra, khi tiến hành trao đổi vật phẩm nên biết rõ đồ ăn ở nhà ăn có thể nói là giá trên trời cũng không quá.
Hắn muốn cho vợ mình ăn ngon hơn nhưng lo lắng số tinh hạch trong tay không đủ.
Thủy Dung cho rằng hắn không yên tâm vợ mình ngủ một mình ở đại sảnh, trong
lòng yên lặng nói khách sạn của cô đâu có nguy hiểm đến thế. Chồng của
Ngô Lan Chỉ thật tốt cho dù là ở nơi có gian khó bao nhiêu chắc chắn sẽ
không chịu ủy khuất.
Sợ nhất là chồng kén cá chọn canh, chân trong chân ngoài mới bi thảm. Nếu tình cảm vợ chồng tan vỡ cũng có thể chết người.