Buổi trưa Hứa Ý Noãn đến quán bar xem thử, phần lớn những khách bên
trong là học sinh Đế Đô, vì vậy cũng không hỗn loạn, nhìn chung vẫn khá
an toàn/.
Buổi tối sau giờ học, cô vội vã đến đây, thay quần áo của nhân viên phục vụ.
Lúc Bạch Hoan Hoan tới liền thấy cô đang bận rộn đi tới đi lui, lấy rượu cho khách.
Buổi tối quán bar rất đắt khách, Hứa Ý Noãn căn bản không có thời gian rảnh rỗi để nói chuyện với Bạch Hoan Hoan.
Bận rộn đến 9 giờ, cô nói với chị Lưu rằng cô đã tới giờ tan làm rồi.
Bạch Hoan Hoan thấy dáng vẻ đầu đầy mồ hôi của cô mà cảm thấy hơi đau lòng, vội vàng đưa khăn giấy cho cô lau.
"Cậu thiếu tiền à? Thiếu tiền thì nói với mình một tiếng, tại sao lại vất vả làm công việc bán thời gian như vậy chứ?”
"Cũng không vất vả, mình cũng từng làm việc bán thời gian, thu nhập của công
việc này này xem ra cũng không tệ rồi. Mình còn nghĩ sinh viên đều rất
nghèo, không ngờ bọn họ còn cho mình nhiều tiền boa như vậy.”
"Noãn Noãn, rốt cuộc cậu đã xảy ra chuyện gì vậy?"
Hứa Ý Noãn cũng không tiện giấu diếm, đành phải nói rõ hết ra.
Bạch Hoan Hoan nghe vậy liền tức giận gõ vào đầu cô: "Cậu có bị ngốc không
vậy? Nếu như mình nghe được lời này thì chắc chắn mình sẽ nghĩ cách
thoát khỏi tai hoạ này. Cậu thậm chí còn muốn san sẻ với anh ta à? Một
khi Cố Đông Triệt lên nắm quyền, chắc chắn sẽ đối phó với Cố Hàn Châu,
cậu nghĩ cậu có thể trốn thoát được à? Hứa Oánh Oánh sẽ lột da cậu đấy?”
“Bọn mình là vợ chồng chưa cưới mà, dĩ nhiên có nạn cùng chịu, có phúc cùng hưởng!”
"Thôi mình xin đấy, những người đã kết hôn, khi gặp chuyện còn đường ai nấy
đi. Hai người các cậu mới đính hôn chỉ vài ngày mà cậu bắt đầu bán mạng
cho người ta rồi! Mình vẫn không đồng ý, mình cảm thấy Cố Hàn Châu không đơn giản như vậy, cậu lại quá ngây thơ, hai người không thích hợp đâu!”
"Mình cảm thấy rất tốt, anh ấy đối xử tốt với mình là được rồi. Hoan Hoan,
sau này cậu không cần đến đây chờ mình, cậu thực tập cả ngày cũng rất
mệt mỏi rồi.”
"Nói đến thực tập mình lại nhớ tới. Hôm nay mình ở tập đoàn hỏi thăm một vòng mà vẫn chưa từng nghe qua tên Cố Hàn Châu."
"Vậy sao?" Hứa Ý Noãn nghe vậy, cũng không suy nghĩ nhiều.
Bạch Hoan Hoan thấy dáng vẻ không để ý của cô lại không nhịn được trợn trắng mắt lên, bày ra dáng vẻ giống như là người từng trải mà dạy dỗ cô:
"Noãn Noãn, nếu như cậu thật sự chấp nhận người đàn ông này, cho dù
người khác nói thế nào cậu cũng không bỏ cuộc, vậy cậu phải nắm chặt về
quyền tài chính của mình. Cậu phải biết bao nhiêu tiền anh ta kiếm được
mỗi tháng, chi phí hàng ngày như thế nào, có thích xã giao hay không,
vân và vân vân…”
"Đàn ông có tiền sẽ trở nên xấu xa, lỡ như anh ta được trả lương cao, mỗi
tháng trong túi có mấy chục ngàn, trốn cậu ăn chơi chè chén thì làm sao
bây giờ?"
Hứa Ý Noãn nghe vậy, không khỏi nghĩ đến tối hôm qua ăn cơm, hai cô gái ở bàn nói.
Nói xã hội bây giờ rất thực tế, bề ngoài có ích lợi gì, có tiền mới là vua.
Đúng vậy, mặc dù Cố Hàn Châu đang khốn đốn nhưng tiền lương mỗi tháng cũng
có đến mấy chục ngàn tệ, cũng đủ khiến mấy cô gái trong gia đình bình
thường nhớ thương.
"Vậy mình phải làm gì?"
"Haizzz, cũng
chỉ có cậu coi người ta như bảo vật. Nếu như anh ta không thẳng thắn về
loại chuyện này thì cậu cứ đi hỏi. Ví dụ hôm nay 15, phát lương, cậu
phải biết!”
"Nhưng... vậy có phải quá thực tế rồi không? Có phải mình quản hơi nhiều rồi không?”
“Nhiều cái gì chứ, đây là chuyện bình thường!”
Dưới sự cổ vũ của Bạch Hoan Hoan, Hứa Ý Noãn cũng cảm thấy mình nên biết tiền lương của Cố Hàn Châu.
Cô cũng không yêu cầu đối phương nộp hàng tháng, nhưng ít nhất bản thân cũng phải biết rõ.
Bạch Hoan Hoan đưa cô trở về và cổ vũ cho cô: "Hãy bắt đầu nắm vững tài chính trước hôn nhân, chị đây coi trọng cưng. Cố lên!”