Đấu La Chi Ngôn Linh Pháp Tắc

Chương 27: Đoàn chiến


trướctiếp

“Tham gia đấu hồn như thế nào tự các trò quyết định. Cái này cho các trò, mỗi người một cái, lúc đấu hồn thì mang lên. Đồng thời, lúc lên đài ít nói một chút, tận lực đừng để cho đối thủ biết tuổi của các trò.”

Nói xong, Đại Sư lấy ra bảy chiếc mặt nạ đã sớm chuẩn bị từ hồn đạo khí thủ trạc của mình.

Bộ dáng mặt nạ mọi người đều rất quen thuộc, đúng là tiêu chí của Học viện Sử Lai Khắc, hình quái vật Sử Lai Khắc xanh mượt, Đới Mộc Bạch lấy một chiếc mặt nạ mang lên mặt mình, mặc dù tay nghề làm mặt nạ này bình thường nhưng sau khi mang lên mặt, lộ ra mắt, mũi, miệng, hoàn toàn không vướng víu.

“Khi tham gia đoàn chiến. Các trò lấy tổ hợp Sử Lai Khắc Thất Quái tiến hành. Khi từng người tham gia đơn đấu hồn, hai chọi hai, ta sẽ nghĩ ra danh xưng cho mỗi người các trò, dùng danh xưng này tiến hành tỷ thí. Chỉ cần lúc báo danh giải thích một chút, tên thật của các trò sẽ không xuất hiện trong đấu hồn đài.”

Mọi người vẫn có thể lý giải ý tứ của Đại Sư, suy cho cùng thì tuổi của bọn họ vẫn còn quá nhỏ, đặc biệt là Đường Tam, Tiểu Vũ, bọn họ 12 tuổi đã đạt đến cảnh giới Hồn Tôn cấp 30, tùy tiện lấy ra một người đặt ở giới Hồn Sư cũng là kinh thế hãi tục. Đặc biệt là một khi nổi danh ở Đại Đấu Hồn Tràng, chỉ sợ Võ Hồn điện sẽ là người đầu tiên tìm tới cửa.

Cuối cùng, mọi người đã chọn danh xưng xong.

Đới Mộc Bạch là Tà Mâu Bạch Hổ,

Áo Tư Tạp là Hương Tràng Chuyên Mại,

Đường Tam là Thiên Thủ Tu La,

Mã Hồng Tuấn là Tà Hỏa Phượng Hoàng,

Tiểu Vũ là Nhu Cốt Mị Thỏ,

Ninh Vinh Vinh là Thất Bảo Lưu Ly,

Chu Trúc Thanh là U Minh Linh Miêu.

Còn Kỷ Vu bởi vì không cần tham gia đấu hồn, cho nên cũng không có danh xưng, nhìn mọi người cười hưng phấn vì có danh xưng, Kỷ Vu méo miệng, hơi tủi thân liếc nhìn Đại Sư một cái, nhưng điều đó lại khiến gương mặt cứng đờ của Đại Sư có vài phần không được tự nhiên.

Đáy mắt Chu Trúc Thanh hiện lên một tia ý cười, sờ sờ đầu cô, nhỏ giọng nói: “Ngoan một chút.”

“Lão Kỷ à, sao chị lại hành động như một đứa con nít thế này, còn muốn thất muội dỗ ~” Đây là Ninh Vinh Vinh —— Kẻ miệng rộng bại lộ quan hệ của hai người các nàng nói.

“Chậc chậc chậc.” Đây là Đới Mộc Bạch —— Người có được cơ hội sẽ khinh bỉ cô phát ra.

“Lão Kỷ đừng thương tâm, để Đại Sư nghĩ cho cậu một danh xưng, tuy rằng không thể cùng nhau lên đài nhưng mà hình thức thì vẫn phải có!” Mã Hồng Tuấn kêu kêu quát quát nói.

Đại Sư bị ánh mắt đáng thương của mọi người nhìn đến cả người không thích hợp, giả vờ ho khan một tiếng, nói: “Không bằng kêu, Kim Thư Ngôn Linh.”



Tuy Kỷ Vu bị mọi người trêu ghẹo, lại phát ra một nụ cười từ nội tâm, nói: “Cảm ơn Đại Sư, em rất thích danh xưng này.” Hồn lực của Kỷ Vu cách mọi người quá xa, cho đến nay luôn tồn tại một khoảng cách vi diệu với mọi người, tuy rằng hôm nay hình tượng cao lớn đạm nhiên của Kỷ Vu suy giảm lớn nhưng cũng kéo gần khoảng cách giữa bọn họ.

Biểu hiện trực tiếp nhất chính là trong khoảng thời gian tiếp theo, trong tám người, Kỷ Vu và Chu Trúc Thanh là cặp đôi duy nhất công khai, phải đối mặt với sáu người điên cuồng nhiều chuyện, trong đó lấy Ninh Vinh Vinh và Tiểu Vũ cùng xem náo nhiệt không ngại việc lớn cầm đầu, làm đoạn thời gian đầu khi Kỷ Vu thấy hai người bọn họ là sẽ đau đầu, cũng may Đường Tam xem không được nữa nên đã kéo Tiểu Vũ về, Ninh Vinh Vinh thấy không ai chia sẻ 'vui sướng' cùng cô nàng nữa nên đã đại phát từ bi buông tha Kỷ Vu và Chu Trúc Thanh.

Màn đêm buông xuống. Tác Thác Đại Đấu Hồn Tràng lặp lại sự náo nhiệt mỗi đêm. Trận đoàn chiến của Sử Lai Khắc Thất Quái xếp ở phía sau, lúc này lên đài chính là đấu hồn một chọi một và hai chọi hai. Kỷ Vu cần phải đạt cấp 60 khi bọn họ kết thúc huấn luyện, bởi vì thời gian cấp bách nên không dám dừng lại một chút nào, ngay cả thời gian nhìn Chu Trúc Thanh thi đấu cũng bị Đại Sư cướp đi, trước khi đoàn chiến bắt đầu, Kỷ Vu ngoan ngoãn ở trong phòng nghỉ, tìm một góc bình tâm tĩnh khí minh tưởng tu luyện.

Hai giờ sau, Sử Lai Khắc Thất Quái đã kết thúc đấu hồn một chọi một và hai chọi hai, đi vào phòng nghỉ yên lặng chờ đợi lên đài, Kỷ Vu nhắm mắt ngồi xếp bằng ở cách đó không xa, bảy người cũng không quấy rầy cô, đang lúc bảy người đang an tĩnh tu luyện, Kỷ Vu bởi vì đã lâm sâu vào thiền định, không cảm nhận được ngoại cảnh, cho nên cũng không biết cô vợ nhỏ của cô thế mà bị người ta quấy rối.

Chờ cô dựa theo thời gian đã tính toán tỉnh dậy, bảy người đã bắt đầu khởi động cả người, chuẩn bị lên đài, Kỷ Vu mở mắt ra, thấy Sử Lai Khắc Thất Quái đứng trước mặt, mắt mang ý cười quét một vòng, nói: “Cố lên, tôi ở trên thính phòng nhìn mọi người đạt được thắng lợi!”

Đội mà Sử Lai Khắc Thất Quái đối chiến chính là Cuồng Chiến Đội đã thắng bảy lần liên tiếp, bố trí Hồn Hoàn của bọn họ rõ ràng tốt hơn Cuồng Chiến Đội không ít, nhưng cấp hồn lực lại không bằng đội bên kia.

Kỷ Vu đi theo Đại Sư vào thính phòng, nhìn Chu Trúc Thanh trên đài vận sức chờ phát động, đôi mắt anh khí gắt gao nhìn chằm chằm nàng, đáy mắt mang theo tự hào, nghe tiếng gọi cuồng nhiệt ầm ĩ trên thính phòng, cảm xúc Kỷ Vu tức khắc mênh mông, cố nén ý niệm lớn tiếng hoan hô, chuyên chú nhìn tình thế biến hóa trong sân.

Sử Lai Khắc Thất Quái bên này, ánh sáng nhuyễn lệ trong tay Ninh Vinh Vinh đã lóe sáng. Trên lòng bàn tay phải đã có thêm một tòa bảo tháp bảy màu cao hơn một thước.

Bảo quang lập lòe, quý khí bức người, mặt Ninh Vinh Vinh mang mỉm cười, cả người nhìn qua phiêu phiêu như tiên. Hồn chú Hồn Sư hệ phụ trợ thanh thúy vang lên từ miệng nàng.

“Thất Bảo Hữu Danh, nhất viết: Lực.”

“Thất Bảo Hữu Danh, nhị viết: Tốc.”

Hai Hồn Hoàn xoay bên người Ninh Vinh Vinh đồng thời bay lên, bao phủ lên Thất Bảo Lưu Ly Tháp, mười bốn luồng ánh sáng đồng thời phóng ra, phân biệt bắn vào trên người sáu đồng đội của mình.

Uyển chuyển nhẹ nhàng và ấm áp, hai loại cảm giác đồng thời truyền khắp thân Sử Lai Khắc Thất Quái, sức mạnh cùng tốc độ lập tức tăng 30%.

“Lên ——” Dẫn đầu đội đối diện —— Cuồng Tê hét lớn một tiếng, sau khi phóng xuất Võ Hồn tê giác của mình, cùng với tiếng hét lớn của hắn, Hồn Hoàn mười năm phát ra ánh sáng trắng rực rỡ, cả người mang theo khí thế thẳng tiến không lùi, lao vọt về phía Đới Mộc Bạch.

Hai gã Hồn Sư bên người hắn cũng thuộc hệ cường công, đều là Thú Hồn Sư, Võ Hồn là dê, phối hợp với Cuồng Tê đồng thời khởi xướng xung phong.

Hồn Sư hệ phụ trợ bên Cuồng Chiến Đội gia tăng cho bọn hắn 5% phòng ngự và 10% lực công kích. So sánh với Thất Bảo Lưu Ly Tông, thật sự kém quá xa.

Ba người ở sau lưng Cuồng Tê, hai gã Hồn Sư hệ mẫn công cũng nhanh chóng chuyển động, Võ Hồn của bọn họ là khỉ. Thân thể được bao trùm bởi bộ lông màu vàng, tốc độ vô cùng nhanh, di chuyển từ hai bên qua ba người Đới Mộc Bạch, mục tiêu chính là Ninh Vinh Vinh đứng phía sau.

Cùng lúc đó, thiếu nữ yêu diễm sở hữu Hồn Hoàn cao cấp nhất cũng đã chuyển động. Cô nàng cũng là một Thú Hồn Sư, có thể đứng ở vị trí trung tâm của đội ngũ, ngoại trừ thực lực, chính là phương hướng tu luyện Hồn Sư của cô nàng. Cô nàng là một Hồn Sư hệ khống chế, Võ Hồn là nhện, vừa lúc bị Hồn Hoàn thứ ba của Đường Tam là Nhân Diện Ma Chu khắc chế.

Đường Tam lạnh lùng chăm chú nhìn cục diện trong sân, hét lớn một tiếng, “Mập Mạp, không trung, Phượng Hoàng Hỏa Tuyến, bắn.”



Mã Hồng Tuấn đã sớm chuẩn bị tốt, ngọn lửa màu tím hồng phun ra, bắn thẳng vào mạng nhện được Võ Hồn nhện của đối phương đan thành.

Kỷ Vu thấy một màn như vậy, cười nói với Đại Sư bên cạnh, “Ba tháng huấn luyện này của Đại Sư thực lợi hại, nhưng sự ăn ý giữa bọn họ đều là do đánh em mà có, điều này rất bi thương.”

Mặt Đại Sư cứng đờ, nhìn thoáng qua Kỷ Vu, phá lệ pha trò, “Sau khi kết thúc làm cho bọn họ mời trò ăn cơm.”

Kỷ Vu cười cười không sao cả, “Vậy thì cũng không cần, tuy rằng nghèo nhưng tiền ăn thì em vẫn có.”

Đại Sư nhìn cô một cái, không nói chuyện nữa, chuyên chú nhìn trong sân. Lúc này, thân thể Tiểu Vũ chợt lóe, đón nhận một dương Hồn Sư, Chu Trúc Thanh toàn lực tăng tốc, từ mặt bên vòng qua, bỏ qua Hồn Sư hệ khống chế, tập trung mục tiêu vào gã Hồn Sư hệ phụ trợ Như Ý Luận* đứng cuối.

*Đây là dùng Hồn Kỹ gọi thay cho tên.

Lúc này, toàn bộ trận chiến đã hoàn toàn triển khai, trong lần va chạm đầu tiên, hiển nhiên Cuồng Chiến Đội đã ăn phải quả đắng, lực chiến đấu chủ yếu là Cuồng Tê đã bị mạng nhện của Đường Tam trói lại, khiến cho cục diện trước mắt bọn họ trở nên rất bất lợi.

Ngay lúc này, thiếu nữ yêu diễm thấy Cuồng Tê bị nhốt cũng không lộ ra vẻ mặt nôn nóng, ngược lại nhanh chóng bay lên đánh về phía Cuồng Tê, đồng thời quát to: “Song hầu lui, bảo vệ Như Ý Luận, song dương đứng vững.”

Hai gã hầu Hồn Sư sau khi bị Lam Ngân Thảo của Đường Tam cản trở đã lui sang một bên, lúc này nghe được mệnh lệnh của thiếu nữ yêu diễm, không chút do dự đánh về phía Chu Trúc Thanh.

Tốc độ Chu Trúc Thanh vô cùng nhanh, dưới tác dụng hỗ trợ của Thất Bảo Lưu Ly Tháp, cơ hồ chỉ vài lần lắc mình đã đi tới trước mặt gã Hồn Sư hệ phụ trợ Như Ý Luận kia, lúc này, hai gã hầu Hồn Sư cũng còn cách nàng một khoảng cách không ngắn.

Hồn Kỹ thứ nhất, U Minh Đột Thứ phát động. Dưới tác dụng của Hồn Kỹ của mình, tốc độ của Chu Trúc Thanh lại tăng thêm nữa, móng vuốt phóng ra, mục tiêu là cổ đối phương. Chỉ cần thành công khống chế được đối thủ, khiến cho năng lực phụ trợ của đối phương biến mất là đạt được mục đích.

Phanh ——, Hồn Sư Như Ý Luận đối mặt với Chu Trúc Thanh hệ mẫn công căn bản không có bất luận cơ hội nào. Tựa như hệ khống chế khắc chế hệ mẫn công, hệ mẫn công chuyên khắc chế hệ phụ trợ. Chu Trúc Thanh một chưởng chém lên cổ đối phương, Hồn Sư Như Ý Luận ngay cả một tiếng cũng không kêu nổi, gục xuống hôn mê bất tỉnh.

Tuy nhiên, một khắc trước khi Chu Trúc Thanh tới trước mặt hắn, hắn tự biết không cách nào may mắn thoát khỏi, đã phóng ra Hồn Kỹ thứ ba, một tầng ánh sáng bạc kỳ quái dao động, ngay sau khi Chu Trúc Thanh xử lý hắn, ánh sáng bạc đã thành công chia thành sáu tia đồng thời rót lên người sáu thành viên còn lại của Cuồng Chiến Đội.

Ánh sáng bạc nhập vào cơ thể, thân thể sáu người Cuồng Chiến Đội đồng thời run rẩy một chút, ngay sau đó, mắt bọn họ đồng thời chuyển thành màu hồng, thân thể cũng bành trướng một vòng.

Đới Mộc Bạch vốn dĩ đã hoàn toàn chiếm thế thượng phong nhưng sau khi đối thủ của hắn được ánh sáng bạc rót vào cơ thể, vậy mà đột nhiên trở nên cuồng táo lên, chẳng những hồn lực tăng lên đáng kể, đồng thời hai mắt cũng đỏ bừng, mạnh mẽ ép lui Đới Mộc Bạch, hơn nữa còn điên cuồng vọt lên.

Tình huống của Tiểu Vũ còn thê thảm hơn Đới Mộc Bạch, ánh sáng bạc kia rót vào dê Hồn Sư cô nàng đối mặt làm hồn lực tăng lên rất nhiều, đồng thời, phạm vi bao trùm của kỹ năng kia đã trở nên lớn hơn rất nhiều. Cùng với chấn động mãnh liệt, thân thể Tiểu Vũ tức khắc cứng còng, thấy đối phương xông tới lại không có cách nào né tránh.

Thời khắc mấu chốt, sự phối hợp đoàn đội mới thể hiện rõ, một cây Lam Ngân Thảo lặng yên quấn lấy hông Tiểu Vũ, mạnh mẽ kéo thân thể cô nàng lại, tránh khỏi đòn tấn công của đối phương.

Tốc độ hai gã hầu Hồn Sư tăng vọt, không ngờ đuổi kịp tốc độ của Chu Trúc Thanh, ép về phía nàng. Trong bảy người Cuồng Chiến Đội, ngoại trừ Hồn Sư Như Ý Luận đã ngã xuống hôn mê, đại đa số đều đã lâm vào trạng thái đặc biệt, dường như chỉ còn Tri Chu nữ Hồn Sư kia vẫn còn duy trì bình tĩnh.

Vốn đang chiếm ưu thế, nay lại bị một Hồn Kỹ của Hồn Sư Như Ý Luận làm cho hoàn toàn thay đổi.

trướctiếp