Sáng sớm hôm sau, khi mặt trời còn chưa lên hẳn, phu nhân Pomfrey đã kéo Jessica từ trong mộng đẹp ra ngoài. Kiểm tra cẩn thận lại một lần nữa,
xác định cô đã ổn, nữ vương bệnh thất này mới gật đầu, đồng ý cho cô rời đi.
"Cảm ơn cô, phu nhân Pomfrey."
Jessica thử hoạt
động cơ thể một chút và khá kinh ngạc với khả năng của phép thuật. Cô
không còn đau chút nào nữa, cứ như thể cô chưa từng bị thương qua vậy.
"Không cần khách khí. Chỉ cần trò giảm bớt số lần đến bệnh thất đã là lời cảm ơn tốt nhất đối với ta rồi."
Phu nhân Pomfrey có chút đồng cảm với cô bé trước mặt này, bà đã biết sơ
qua đầu đuôi câu chuyện tối qua. Giống như giáo sư McGonagall và
Dumbledore, bà cũng không tin chuyện của Jessica chỉ là ngoài ý muốn.
Nhưng cho dù đã biết thì sao? Họ cũng đâu có bằng chứng. Dựa theo kinh nghiệm thời học sinh của bà, chuyện này tốt nhất vẫn là để cho cô nhóc tự giải quyết, nếu các giáo sư vì chuyện này mà nhúng tay vào, trừ điểm
Slytherin, sẽ chỉ làm mọi chuyện trở lên tồi tệ hơn thôi.
Trước
việc bị thương nghiêm trọng như vậy nhưng cố chịu đựng, cắn răng không
kêu tiếng nào, phu nhân Pomfrey đã có khá nhiều điểm thiện cảm đối với
cô bé. Làm việc ở bệnh thất đã lâu, bà đã gặp qua rất nhiều ca học sinh
mới chỉ xước xát nhẹ đã khóc lớn, chứ chưa nói đến mấy đứa nhóc trúng
phải mấy bùa chú kỳ quái không biết từ đâu ra. Bọn nhóc đấy luôn ồn ào,
nháo nhác hết cả lên làm cho bà đau đầu không thôi. Bọn nhóc nếu không
phải ầm ĩ đòi báo thù, thì cũng là nước mắt ngắn, nước mắt dài, khóc oa
oa đến kêu cha gọi mẹ.
Bởi vậy mà, sự im lặng của Jessica khi
chịu đủ việc xui xẻo ngay ngày khai giảng đầu tiên đã làm cho bà khá bất ngờ. Cho nên, bà đã quyết định giúp đỡ Jessica một chút. Đấy cũng là
nguyên nhân mà mới sáng sớm, bà đã gọi Jessica dậy. Dù sao, vào lúc đấy, chủ yếu các học sinh vẫn còn ngủ say chưa dậy, Jessica đi đến đại sảnh
đường cũng sẽ thuận lợi hơn chút. Sau khi thật sự tỉnh táo lại, Jessica
mượn phòng vệ sinh ở bệnh thất vệ sinh sơ qua rồi nghe theo lời phu nhân Pomfrey đến Đại sảnh đường sớm hơn chút. Cầm bản đồ Snape vẽ, cô bắt
đầu mò đường đi đến Đại sảnh đường.
Do vẫn còn sớm, Hogwarts rất im ắng. Ngẫu nhiên mới có một vài học sinh năm lớn đi qua, nhưng cũng
không ai quan tâm đến sự có mặt của Jessica.
Sự thật chứng minh, bản đồ Snape vẽ rất chính xác, chỉ một lúc sau, Jessica đã nhanh chóng
và thuận lợi tìm tới Đại sảnh đường. Thở phào một hơi, Jessica ngồi
xuống Slytherin bàn dài, đúng ngay chỗ hôm qua cô ngồi. Nhiều năm kinh
nghiệm đánh nhau nói cho cô biết, vào thời điểm nhạy cảm như này, cô tốt nhất vẫn nên điệu thấp một tí, tránh làm chuyện gì khiến người khác chú ý. Ví dụ như ngồi nhầm chỗ rồi bị người khác đến ầm ĩ đòi lại.
Lúc này, Đại sảnh đường vẫn còn khá im lặng, bốn bàn dài mới chỉ có lác đác vài người ngồi. Bọn họ đều hoặc vùi đầu vào sách vở, hoặc đang trò
chuyện với bạn bè bên cạnh.
Không quan tâm đến việc của các nhà
khác, Jessica đem tinh thần tập trung lên Slytherin bàn dài. Ngoài ý
muốn là hai người duy nhất cô có chút quen biết đều ở đây cả. Snape đang từ tốn ăn sáng, hắn chỉ nhìn Jessica một lúc rồi quay đầu đi như không
quen biết và tiếp tục thưởng thức bữa ăn. Sau khi cô ngồi xuống chỗ, nữ
huynh trưởng Black liền đứng dậy, tiến gần đến chỗ cô.
"Tiểu thư Jones, đây là thời khóa biểu của học sinh năm nhất. Xin hãy giữ lấy." Black đem thời khóa biểu đưa cho Jessica.
"Tôi hy vọng, một lúc nữa, cô sẽ dành chút thời gian trở về phòng sinh hoạt
chung với tôi. Tôi cần phổ biến cho cô một chút về Slytherin thủ tục.
Những học sinh khác đã được huynh trưởng LaiMons phổ biến vào tối qua."
"Vâng, thưa huynh trưởng Back." Jessica đưa hai tay nhận lấy thời khóa biểu từ tay của nữ huynh trưởng, đồng thời cười ngọt ngào.
"Xin lỗi vì đã tốn nhiều thời gian của chị."
"Không có gì. Đây là trách nhiệm của tôi." Black gật gật đầu, không vì lời cảm ơn của Jessica mà lộ ra biểu tình gì.
"Như vậy, lúc nữa tôi sẽ rời đi, hy vọng tiểu thư Jones sẽ đuổi theo kịp."
"Vâng ạ. Không thành vấn đề."
Jessica gật đầu đồng ý, đợi đàn chị Black trở về chỗ mới nhìn đĩa thức ăn trước mặt. Bắt chước bộ dáng của Snape, cô bắt đầu thưởng thức bữa sáng.
Lúc cô đã ăn được một nửa, học sinh mới lục tục đi vào đại sảnh đường, và
ngồi vào bàn dài nhà mình. Tuy nhiên hình như có một số học sinh nhà
Gryffindor và Hupfflepuf không ngồi đúng chỗ nhà mình mà sang bàn dài
nhà khác ngồi thì phải. Trong đó còn có lác đác cả vài Ravenclaw nữa.
Còn học sinh Slytherin thì vẫn ngồi đúng vị trí nhà mình và nghiêm túc
ăn sáng. Âm thanh đám học sinh ồn ào nói chuyện dần xuất hiện, thay thế
cho không khí yên tĩnh vừa nãy. Đại sảnh đường dần náo nhiệt hẳn lên.
So với không gian yên tĩnh vừa nãy, Jessica càng thích bầu không khí ồn ào này hơn. Nó làm cho cô nhớ đến ngôi trường nhỏ trong trấn và gia đình
của mình. Sờ sờ túi áo choàng bên cạnh, Jessica nghĩ trước trưa nay cô
nên lên tháp cú và gửi thư ngay đi thì hơn. Thư báo bình an càng sớm gửi đi thì càng tốt, nếu không ba mẹ cô ở nhà sẽ rất lo lắng.
Đang
suy nghĩ vẩn vơ, Jessica cảm thấy có người ngồi xuống cạnh cô. Nghiêng
đầu nhìn xem, Jessica lại bốn mắt chạm nhau với cô bạn Brandbane. Hình
như cô bạn này khá thích nhìn trộm nhìn cô thì phải. Nhìn cô bạn cùng
thuyền hôm qua, Jessica thu lại răng nanh, ôn hòa chào hỏi.
"Chào cậu, xin chính thức được giới thiệu một chút, tớ tên là Jessica Jones."
Tuy thân thiện chào hỏi là thế, nhưng Jessica lại không có ý cùng cô bạn
bắt tay. Cô không muốn bị cự tuyệt quá lộ liễu trước mặt mọi người đâu.
Từ đầu cô đã biết khả năng lớn sữ xảy ra chuyện đấy.
"Chào cậu,
tớ là Anna Brandbane." Do dự lúc lâu, Anna mới mở miệng trả lời Jessica. Hình như giọng cô bé có chút khác khác so với tối ở Hồ đen.
Vào lúc, Jessica định nói cái gì đó, một tiếng hừ lạnh lại từ bên cạnh
truyền đến. Nghe thấy thế, cô bé Anna lập tức co mình lại, vội vàng di
chuyển tầm mắt về đĩa thức ăn phía trước, không dám liếc nhìn Jessica
nữa.
Quay lại nhìn, Jessica không cảm thấy ngoài ý muốn khi thấy Vivian Bulstrode. Nhìn cô nàng tóc vàng tràn lúc nào cũng ngập sự căm
hận với mình này, Jessica lại không ngại ngùng mỉm cười chào hỏi. Cô rất vừa lòng khi thấy vẻ mặt sững sờ của Bulstrode.
Nếu không thể
dùng vũ lực, sao cô không thử dùng mưu lược xem. Ở trước mặt những người đang tỏ ra trung lập, chỉ có người siêu ngu ngốc mới tỏ ra căm hận và
khiêu khích kẻ thù của mình thôi.
Jessica, nghĩ kĩ lại xem, nếu
trong trường hợp này ông Bangka sẽ cho mày lời khuyên gì? A, nghĩ ra
rồi! Cô quyết định sẽ làm theo lời khuyên đó. Hiển nhiên, ở tòa lâu đài
Hogwarts, cô không thể hành động như trước kia được nữa. Ít nhất là cô
không thể làm vậy đến khi thuần thục mấy cái bùa chú công kích và có thể đấu tay đôi với chúng.
Chán ghét liếc nhìn Jessica tươi cuồ
rạng rỡ như không có chuyện gì, Bulstrode không nói gì thêm. Cô nàng
ngồi xuống cạnh cô bạn Anna rồi im lặng ăn xong bữa sáng. Là công chúa
nhỏ nhà Bulstrode, hiểm nhiên, cô nàng cũng đã phải học qua những khóa
đào tạo lễ nghi của gia tộc. Sở dĩ, ngày hôm qua cô kích động như vậy là vì cô đã phải trải qua vô số chuyện xui xẻo không chịu được mà tất cả
dường như đều có liên quan đến con nhóc Máu bùn kia. Chắc chắn con nhóc
đã ếm loại bùa kỳ quái gì đó lên cô!
Tuy nhiên, sau khi bị nam
huynh trưởng LaiMons cảnh cáo tối qua, tiểu thư nhỏ nhà Bulstrode đây đã hối hận xanh ruột và tự hứa sẽ luôn tuân thủ Slytherin thủ tục, luôn
đoàn kết trước mặt người ngoài, không thể vì những vấn đề cỏn con mà làm trừ điểm của nhà.
Slytherin luôn coi trong vinh quanh. Điểm đấy là không thể nghi ngờ!
Tuy nhiên, cứ chờ đến khi trở về phòng sinh hoạt chung đi, cô sẽ làm con
nhỏ Máu bùn đó không thể cười được nữa. Giống như hôm qua cô thu thập
con nhóc Anna Brandbane, con nhỏ đó sẽ biết được sự lợi hại của Vivian
Bulstrode cô!! Yên lặng suy nghĩ 1001 cách tra tấn Jessica, cô nàng
Bulstrode hoàn toàn không nghĩ đến nhân vật chính, đối tượng của những
kiểu tra tấn đấy đã ăn xong và rời khỏi Đại sảnh đường.
Nối bước đằng sau Black, Jessica cùng nữ huynh trưởng trở về phòng sinh hoạt
chung của Slytherin. Bởi vì lúc này hầu hết mọi người đã đi ăn sáng nên
phòng sinh hoạt chung rất im ắng, không có một bóng người. Black tùy ý
ngồi xuống một chỗ rồi chỉ cái ghế bên cạnh, ý bảo Jessica ngồi xuống.
Khá hài lòng với sự nghe lời của cô nhóc trước mặt, nữ huynh trưởng
Narcissa Black quyết định lộ ra một ít kỹ năng sinh tồn ở Slytherin cho
cô nhóc biết. Giống như năm đó Lucius Malfoy đối với Severus Snape vậy.
Có thể đi vào Slytherin, dù là hỗn huyết cũng không phải dạng ngu ngốc
gì.
"Ký túc xá nữ Slytherin quy định hai người một phòng. Nhưng
vì số học sinh nữ năm nay là số lẻ và vì lý do cả hai ta đều biết là gì, cô sẽ phải ở một mình." Black từ tốn giảng giải cho Jessica biết những
thứ nên biết.
"Ký túc xá của cô ở tận sâu trong cùng hành lang, tất cả hành lý gia tinh đã chuyển đến đấy từ tối qua."
Kỳ thật, lúc phân ký túc xá, cô công chúa nhỏ nhà Bulstrode kia đã vô cùng bất mãn khi bị phân phải ở cùng với hỗn huyết Anna Brandbane. Tuy
nhiên, khi được nữ huynh trưởng Black dùng giọng điệu vô cùng 'hiền
lành' hỏi xem có muốn ở một mình không thì cô nàng đã rất sáng suốt mà
từ chối và tỏ ra rất hài lòng với sự phân chia của huynh trưởng.
Cho nên, hiện tại, Jessica chỉ có thể ở một mình một phòng.
"Vâng, thưa huynh trưởng." Jessica gật gật đầu, sau đó im lặng chờ huynh trưởng Black nói tiếp.
"Slytherin là tập thể đoàn kết,... ít nhất là trước mặt người ngoài."
Black không nhìn Jessica mà lại lơ đãng nhìn về phía ngọn lửa lò sưởi đang
cháy trong lò. Nhìn ngọn lửa cháy lách tách, chị ta lại nói tiếp: "Cho
nên, tôi hy vọng cô có thể tự kiểm soát bản thân, đừng làm ra chuyện ngu ngốc gì khiến Slytherin bị trừ điểm."
"Vâng ạ. Em xin cam đoan." Jessica thuận theo gật đầu.
Đôi khi, cô đúng là có chút kích động nhưng không có nghĩa là cô không có
đầu óc. Hiện tại, cô chỉ cần thay đổi cách thức sinh tồn là được rồi. Cô đã đặt mục tiêu rồi, cô không thể rời khỏi Hogwarts được, cô phải cố
gắng học tập tất cả những gì ở đây mới được. Bởi vì, chỉ có kiến thức
thực sự mới giúp cô chữa trị khỏi bệnh cho Antony và Winny.
"Còn ở những nơi không ai để ý, chỉ cần không làm ra chuyện gì quá ồn ào,
chúng tôi sẽ không quan tâm, để ý đến chuyện của các học sinh năm nhỏ."
Black vuốt ve vạt áo vốn dĩ không có chút nếp nhăn nào, rồi tiếp tục: "Cho
nên, chốt lại, hiện tại, cô có ba nơi được đảm bảo an toàn: một là Đại
sảnh đường, hai là phòng học, cuối cùng là ký túc xá riêng. Slytherin
rất chú trọng đến quyền riêng tư, nếu không được chủ phòng cho phép, sẽ
không có ai được ra vào."
"... Tại sao chị lại nói cho tôi những điều này?"
Jessica có chút không hiểu. Nếu những lời này là do Snape nói ra, cô còn có thể tạm hiểu là bạn bè giúp đờ nhau. Nhưng nếu nó lại được nói ra từ vị học tỷ kiêm huynh trưởng Black cao cao tại thượng thì cô có chút không
hiểu. Vì sao chị ta lại quan tâm cô đến vậy? Dù sao thì cô cũng đâu thể
đem lại bất kì lợi ích nào cho chị ta được đâu, chị ta chỉ cần đứng nhìn từ xa là được mà.
"Thật sự rất giống..." Narcissa Black mỉm
cười. Chỉ cần là người quen biết nhìn qua thôi cũng có thể thấy được là
chị ta đang cười thật lòng.
Nếu Lucius ở đây, anh ấy nhất định
cũng sẽ nói y hệt như cô vậy. Cô nhóc Jones này khá giống với Severus
bốn năm trước. Câu hỏi của hai người cũng rất giống nhau.
"Bở vì tôi là nữ huynh trưởng, hơn nữa hết năm nay cũng sẽ tốt nghiệp."
Tạm ngừng dòng suy nghĩ miên man, Black thản nhiên nói ra lý do.
"Tôi không muốn trong thời gian cuối mình nắm quyền có bất cứ học sinh Slytherin nào xảy ra chuyện ngoài ý muốn mà chết cả."
Nghe vậy, một luồng không khí lạnh truyền từ lưng Jessica lên làm cô dụng
hết tóc gáy. Tuy giọng điệu nói chuyện của nữ huynh trưởng không quá
nghiêm túc nhưng cô vẫn cảm nhận được hàn ý từ sâu bên trong đấy. Trực
giác nói cho cô biết những gì huynh trưởng Black nói có lẽ đều là thật.
Nếu cô không cẩn thận sẽ có một ngày cô chết ngoài ý muốn, chết mà không biết nguyên nhân là gì.