Lý Thế Vinh và Tiêu Chấn Long trò chuyện câu được câu không, Lý Thế Vinh nói về những gì anh ấy đã làm trước đây, làm thế nào anh ấy vào nhà
giam này, đồng đội đã yếm hộ anh ấy thế nào, cũng vì yếm hộ anh ấy mà bị bắn chết thế nào, Lý Thế Vinh đều kể cho Tiêu Chấn Long nghe về quá
trình bần chết thủ phạm và người đi đường trong cơn tức giận như thế
nào.
Thế mà lại không hỏi Tiêu Chấn Long về quá trình phạm tội của anh, Lý
Thế Vinh lại thấy kỳ lạ ờ chỗ tại sao phải nói những chuyện này VỚI Tiêu Chân Long, một người mới quen biết chưa được bao lâu.
“Nếu tỏl là anh, tỏl cũng sẽ làm như vậy.” Tiêu Chấn Long nhẹ giọng nói.
“Vì sao?”
“Vì là bạn bè.”
“Vậy chúng ta là gì?”
“Cũng là bạn bè.”
Nghe những lời này của Tiêu Chấn Long, dường như có một dòng nước ấm
chảy trong người Lý Thế Vinh, khiến cho Lý Thế Vinh hồi lâu không thế
bình tĩnh lại.
“Tôi thực không biết những ngày tháng sau này phải sống thế nào?” Lý Thế Vinh cứ như tự hỏi chính mình, cũng như hỏi Tiêu Chấn Long.
“Mỗi người cỏ một quỹ đạo sống và cách sống riêng, ngoài kia như nào thì trong này cũng như vậy.” Tiêu Chấn Long bình tĩnh nói.
Lý Thế Vinh không biết rằng những tên tội phạm hung hăng tàn bạo mà anh
ấy bắt được trước đây đều bị giam giữ ở Bắc Viện của nhà giam này, cũng
chính anh ấy là người phá hoại sự yên bình trong mười năm nay của nhà
giam Thành Bắc.
Nhìn dáng người đẹp trai không mấy cường tráng của Tiêu Chấn Long, tất nhiên so với Lý Thế Vinh, Lý Thế Vinh nói:
“Người anh em, trước kia cậu làm gì? Có biết võ thuật hay tán đả không?
Trong này nếu không biết những thứ đó sẽ chịu thua thiệt.”
“Sinh viên. Tán đả hả? Tôi không biết, nhưng tôi có thế học.”
“Có thời gian tôi sẽ dạy cậu.” Nếu muốn biết thì Lý Thế Vinh là chiến
thần của đội cảnh sát vũ trang, năm sáu tên tội phạm bình thường gần như không thế động chạm vào anh ấy.
“Bảy giờ luôn đi.” Tiêu Chấn Long nói, Tiêu Chấn Long hiếu biết sớm hơn
chút sẽ tránh được nhiều nguy hiếm trong nhà giam. Trước khi bị bắt vào
đây, trong đầu đã thấm nhuần những điều
tiêu cực trong nhà giam khi xem phim truyền hình cùng các bạn học.
Ngoài ra Tiêu Chấn Long cũng muốn giết thời gian tẻ nhạt trong nhà giam, có việc thì làm, chắng có thời gian suy nghĩ tới chuyện khác, như ba
mẹ, trường học và cả cô bạn gái đã phản bội anh.
Cứ như vậy, Lý Thế Vinh dạy Tiêu Chấn Long cách chiến đấu thực dụng nhất mà anh ấy được dạy trong đội cảnh sát, tuy nhiên đây chỉ là lý thuyết,
nhưng khả năng tiếp thu của Tiêu Chấn Long lại khiến cho một bậc thầy
chiến đấu như Lý Thế Vinh không thế không nế phục. Đôi khi có một vài kỹ thuật mà Tiêu Chấn Long hỏi, Lý Thế Vinh phải đứng lên thực hiện mới có thế giải đáp được thắc mắc của Tiêu Chấn Long.
Những điều mà Lý Thế Vinh dạy cho Tiêu Chấn Long, có thể nói đều là tinh túy trong chiến đấu. Lý Thế Vinh dạy Tiêu Chấn Long, chiến đấu cần phải có tôc độ, tàn nhẳn và chính xác. Không cần tư thế đẹp, chỉ cần chú
trọng hạ gục đối phương theo cách đơn giản nhất, trực diện nhất.
Bậc thầy chiến đấu phải có óc quan sát và cái nhìn sảu sắc, có thế phán
đoán chính xác phương hướng và lực tấn công khi đối thủ xuất chiêu. Lý
Thế Vinh nói VỚI Tiêu Chấn Long, muổn đánh người khác, phải học bị đánh
trước. Sự hiếu biết của Tiêu Chấn Long thật đáng ngạc nhiên, khả năng
tiếp thu cũng không phải dạng vừa. Rất nhiều kỹ thuật chiến đấu thực
dụng, Tiêu Chấn Long chỉ học qua đã biết làm, nhược điếm duy nhất là
thân thể Tiêu Chấn Long tương đối yếu ớt, không thể phát huy hết toàn bộ sức mạnh, nếu không Lý Thế Vinh đã so tài cùng Tiêu Chấn Long một trận
rồi.
Tiêu Chấn Long cũng biết rõ cơ thế mình vẫn còn yếu ớt, thế nên mới ám thám rèn luyện chăm chỉ, dù sao thì ở chốn nguy
hiếm như nhà giam này, có sức mạnh mới không bị ức hiếp.
Cuối cùng Lý Thế Vinh đã cảm thấy không còn lý thuyết gì đế dạy nữa, dù
sao thì chiến đấu cũng đều là kinh nghiệm tích lũy khi thực chiến, lý
thuyết thì chỉ dựa vào sự hiểu biết của người học mà thôi. Lý Thế Vinh
nhìn vóc người của Tiêu Chấn Long, nghĩ ngợi một chút, rồi dạy cho Tiêu
Chấn Long khí công của cảnh sát vũ trang. Cũng chỉ là chút khấu quyết,
đồng thời Lý Thế Vinh cũng dạy cho Tiêu Chấn Long về ***** ** trên cơ
thế người và phương pháp luyện khí, còn luyện ra thứ gì thì đều phải dựa vào Tiêu Chấn Long, dù gì thì Lý Thế Vinh cũng mới nhập môn không lâu.
Tiêu Chấn Long cảm động trước sự dạy dỗ tận tình của Lý Thế Vinh. Tiêu
Chấn Long biết Lý Thế Vinh là người có thế vì bạn bè mà giúp đỡ không
chút than phiền, chỉ cần anh ấy nhìn trúng ai đó, có thế lấy cả tính
mạng ra trao đối.
Thấm thoát một buối chiều đã trôi qua. Sáu giờ hơn, cải tạo thông báo tới căn tin ăn cơm.
Tiêu Chấn Long và Lý Thế Vinh sắp xếp một chút, chuẩn bị đi dùng bữa cơm đầu tiên trong nhà giam.
Sáu giờ mười phút, căn tin của nhà giam.
Tiêu Chấn Long cùng mấy người Lý Thế Vinh đi tới căn tin khá sớm, căn
tin rất rộng rãi, nhìn sơ có thế chứa khoảng năm sáu trăm người cùng
nhau ngồi ăn cơm. Bàn ãn trong căn tin đều được gắn cố định trên mặt
đất, có lẽ là sợ tội phạm gây chuyện, rất nhiều đồ vật ở căn tin đều
trực tiếp cố định trên mặt đất.
Một bên căn tin là hơn hai mươi cửa số để lấy cơm và thức ăn, xung quanh có rất nhiều quản ngục cầm dùi cui tuần tra bốn phía. Lúc Tiêu Chấn
Long đến căn tin đã có rất nhiều người đang xếp hàng lấy cơm và thức ăn. Quần áo tù màu xám đen, đầu húi cua ngắn ngủn, giống như trong phim
chiếu ở trên tivi vậy, càng buồn cười hơn chính là, chính Tiêu Chấn Long anh cũng là một diễn viên của bộ phim này. Tiêu Chấn Long lắc đầu cười
khố, muốn coi đây như một giấc mơ và mau chóng tỉnh lại, thế nhưng sao
trời mãi không sáng chứ?
“Đi thôi, người anh em!” Một người đàn ông trung niên hơn bốn mươi tuổi, đeo một chiếc kính mắt rất dày, hai tay thô ráp cầm một cốc nước lớn
màu xanh than chỉ trong tù mới có.
Chú ta tên là Ngô Phi Thành, mới quen biết trên đường đến căn tin, bởi
vì chú ta thích chơi bài cửu nên mọi người trong Nam Viện đều gọi chú ta là anh Cửu. Thời trẻ là trưởng phòng kế toán của một doanh nghiệp nhà
nước, vì đánh bạc thua tiền nên tham ô công quỹ hơn mười triệu, cuối
cùng bi phán mười lăm năm tù, năm nay đã là năm thứ năm chú ta ở nhà
giam Thành Bắc. Trong nhà giam cũng cho đánh bạc cơ à, trên đường Tiêu
Chấn Long hỏi chú ta như vậy, Ngô Phi Thành nói nhà giam Thành Bắc là
nhà giam tội phạm nghiêm trọng, nhưng cũng bởi vì là nhà giam tội phạm
nghiêm trọng, nhà giam trưởng sợ tội phạm ẩu đả đánh nhau khó quản lý
nèn trong nhà giam cũng không cấm các hoạt động đánh bạc như