“Thu đao vào vỏ! Thu đao vào vỏ!…” Tiêu chấn Long nhất thời hơi thất
thần, một mặt là sợ hãi với kinh nghiệm giống như huyền thoại cúa Lữ
Đòng Hoàng, mặt khác là bới vì chính anh cũng có con đường xã hội đen
gần giống với ông ta, có lẽ chỉ thua về mặt thời đại khác nhau mà thôi.
Sau một hồi lâu trầm ngâm, trong mắt Tiêu Chấn Long hiện lên ánh sáng
lạnh, nói: “Thu đao vào vỏ? Đao ở đâu, dùng vỏ như thế nào? Thu đao lúc
nào? Vào vỏ ra sao?” Tiêu Chấn Long nói xong thì nhìn chằm chằm vào Lữ
Đông Hoàng ở bên cạnh, giống như đang hỏi ý Lữ Đông Hoàng, mà cũng giống như đang chất vấn với Jesus ở trên giá chữ thập giữa cố Lữ Đông Hoàng.
Lữ Đỏng Hoàng bình tĩnh mà nói: “Đao không ở trong tay của cậu, nó ở
trong lòng cậu. vỏ cũng không ở trong tay cậu, nó ở trong suy nghĩ của
cậu. Sớm hay muộn thì đao cũng phải về với vỏ thôi, cái khác ở chỗ đao
của cậu có thế thao túng vỏ, hay vỏ của cậu có thế thu lại đao.” Nói
xong, Lữ Đông Hoàng khép hờ hai mát, thành kính dùng tay phải làm một
dấu chữ thập ở trước ngực, nhẹ giọng mà nói một tiếng Amen.
“Chưa từng đi qua con đường của ông, có lẽ tôi cũng sẽ không bao giờ
biết con đường này khỏ đi đến đâu! Cũng tương tự, ông không phải là tôi, ông cũng sẽ không bao giờ hiếu thu đao vào vỏ có ý nghĩa gì với tôi. Có lẽ một ngày nào đó khi tôi và ông có cảm xúc giống nhau, tôi thật sự sẽ tìm đến ông, đi thờ phụng chúa Jesus chân chính của ông!” Nói xong,
Tiêu Chấn Long không nhịn được mà cười ha hả.
Nghe thấy lời Tiêu Chấn Long, Lữ Đông Hoàng cũng hơi mỉm cười, ông ta
biết lúc này cho dù mình có nói cái gì, Tiêu Chấn Long cũng sẽ không
thật sự thu đao vào vỏ, rời khỏi giang hồ giống như mình.
Có lẽ chỉ là thời cơ chưa tới mà thôi.
“Được rồi, mục sư Lữ. Làm phiền lâu như vậy, chúng tòi cũng nên đi về
thôi! Nếu có thời gian sẽ lại đến nghe ngài dạy bảo!” Tiêu Chấn Long
đứng dậy chân thành cáo từ với Lữ Đông Hoàng. Thật ra ớ trong lòng Tiêu
Chấn Long vô cùng bội phục người giống như Lữ Đông Hoàng, một người bước vào xã hội đen thì có vẻ rất dễ, nhưng mà nếu muốn yên ổn rút lui thì
chắc chắn không phải việc dễ dàng. Lữ Đông Hoàng có thê’ khiến cho cuộc
sống trờ nên viên mãn như vậy, đủ thấy đây là người từng có nghị lực.
Lữ Đông Hoàng cũng không giữ lại, chỉ mỉm cười gật đầu chào.
Tiêu Chấn Long phất tay với Hóa Phượng và Lệ Ngọc ô cách đó không xa ý
bảo, Hòa Phượng hiểu ý bèn dẫn theo Lệ Ngọc từ trên đồ ăn không quá tình nguyện đi về.
“Anh, em vần còn muốn chơi một lúc nữa.” Lệ Ngọc không vui lẳm mà nói.
Tiêu Chấn Long xoa đầu Lệ Ngọc, cười nói “Em cũng đã chơi lâu quá rồi,
nên quay về trường học đi! Lần sau anh lại đưa em tởi đây chơi, được
chú?”
Lữ Đông Hoàng nhìn bóng dáng đám người Tiêu Chấn Long rời đi: “Con đường xã hội đen không dễ đi, thá cho mấy người trở về.”
ớ giữa vùng núi trong Đài Bâc phồn hoa tọa lạc một tòa cao ốc màu xám
bạc 56 tầng, tòa nhà lớn này chính là cao ốc tài chính Lôi thị nổi
tiếng, căn cứ của tập đoàn Lôi thị được đặt à tòa nhà lớn này. Người
không biết rõ về tập đoàn Lỏi thị cỏ lẽ
chỉ biết nó là tập đoàn ngoại thương có thực lực mạnh nhất trên khâp Đài Loan, nhưng mà những ai biết rõ về tập đoàn Lôi thị thì đều biết hội
Tam Hợp tung hoành xã hội đen Đài Loan mấy chục năm đều là nhờ vào nó
nuôi sống, mà chủ tịch Hội đồng quản trị của tập đoàn Lôi thị cũng chính là đại ca của hội Tam Hợp Lôi Vận Đình.
Mặc dù Lôi Vận Đình ít khi lộ diện ở trong chốn giang hồ, nhưng lại phô
trương mà xuất hiện ở các loại tiệc tối của chính phủ, trẽn tiệc rượu có mặt của các nhân vật thương nhân nổi tiếng, dùng lời của ông ta mà nói
trong thế kỷ mởi chuyện giang hồ thì phải khiêm tốn, còn kiếm tiền thì
phải phô trương một chút.
Lôi Vận Đình chỉ có một con trai, tên là Lôi Bạch Dư, hiện tại đang là
tổng giám đốc tập đoàn Lôi thị. Mặc dù là tổng giám đốc của tập đoàn Lôi thị, nhưng mà lại không có thực quyền gì, phàm là đầu tư hơn ngàn vạn
trở lên đều phải do Lôi Vận Đình quyết định. Cũng không phải là Lôi Vận
Đình không bỏ được quyền lực, mà là do ông ta cho rằng đứa con trai Lôi
Bạch Dư của mình thiếu đi khí phách giang hồ trên người ông ta, làm việc do dự không quyết đoán, cho nên đối với những hoạt động quan trọng của
tập đoàn đều phải hỏi Lôi Vận Đình.
Ngược dòng lịch sử tập đoàn Lôi thị có lẽ là phải bát đầu nói từ chính
phủ Quốc dân Đảng thất bại rút khỏi Đài Loan, từ sau lúc đó, kinh tế của Đài Loan hoàn toàn suy sụp, mà chính phủ Quốc dân Đáng lại thống trị
yếu kém, khiến cho xã hội Đài Loan liên tục rung chuyến, khiến cho rất
nhiều người muốn thật sự gầy dựng sự nghiệp cũng không được.
Lôi Vận Đình sinh ra và lớn lên ở Đài Loan, lúc còn trẻ dựa vào chút vốn liếng trong nhà mà mờ một công ty mậu dịch nhỏ, mua mấy loại thương
phấm đât hàng giá thấp từ nước ngoài, sau đó bán ra với giá cao. Kinh
doanh mấy năm cũng đã có
chút thành tựu, ngay lúc Lôi Vận Đình nghĩ rằng đẽ đến lúc mình cỏ thế
gây dựng sự nghiệp, thì xả hội đen Đài Loan ở thập niên 70 bắt đầu nhanh chóng nối lên, gần như là trong một đẽm kháp phố lớn ngõ nhỏ ở Đài Loan tràn ngập lưu manh xã hội đen.
Ngay cả công ty kinh doanh mậu dịch của Lôi Vận Đình cũng thường xuyên
vò tội chịu liên lụy, rất hay có đám xã hội đen đánh đấm ở trước công ty mậu dịch của ông ta, nhẹ thì làm người bị thương, nặng thì chết người.
Lôi Vận Đình bát đầu nghĩ râng là thời vận của mình không tốt, vội vàng
tìm thầy phong thủy tính tính bói bói nhưng mà vẫn không thay đổi được
gì, mấy trận ẩu đả nhỏ lại dần dần có xu hướng nghiêm trọng hơn, cho tới khi Lôi Vận Đình nhận ra thì ra công ty mậu dịch của mình đã đúng lúc
xen vào giữa mảnh đất do hai thế lực xã hội đen lớn quản lý, hai bên
bang phái rất hay vì vấn đề địa bàn mà xảy ra ấu đả.
Từ sau lần đó Lôi Vận Đình không ít lần dời địa chỉ của công ty, nhưng
mà vẫn không chạy thoát được chuyện dân xã hội đen làm phiền, thu phí
bảo hộ cũng ngày càng diền ra nhiều hơn, Lôi Vận Đình tuổi trẻ khí thịnh tính cách quật cường ngay từ đầu cũng không khuất phục trước bọn côn đồ lưu manh, nhưng mà kết quả như vậy cũng khiến cho công ty mậu dịch của
ỏng ta liên tiếp lọt vào phạm vi phá phách cùa dân xã hội đen.
Dưới sự giận dữ Lôi Vận Đình đã cùng với một vài thanh niên cùng quê
cũng hay bị lưu manh xã hội đen chèn ép trong một đêm trời mưa đẽ bịt
mặt đánh lén một đại ca xã hội đen, giết chết gã ở trong chính xe của
minh. Đèm đó Lôi Vận Đình dẫn theo chín người đi, nhưng mà chỉ có ba
người trớ về, trong đó có cả Lôi Vận Đình.
Sau chuyện này giới xã hội đen ở Đài Loan đã xảy ra chấn
động không lớn không nhỏ, nói nó lớn là bởi vì sau khi đại ca của bang
này chết, đã khiến cho trong bang xảy ra sự thay đối quyên lực, còn có
cả những bang khác nhân cơ hội mà đục nước béo cò, nói nó nhỏ là bởi vì ờ thời đại xã hội đen đầy rẫy kia, chết một đại ca xã hội đen thì cũng
chấng khác gì một con chó hoang chết ớ đầu đường.
Hai bang xã hội đen sau nhiều lần sống mái với nhau khiến cho thực lực
bị tốn hao nhiều bèn đồng loạt im hơi lặng tiếng hơn, cũng chính vào lúc này giữa hai bang xã hội đen thường xuyẻn đấu đá với nhau lại tạo ra
thêm một bang nhỏ nữa, lấy tên là Tam Hợp, ngụ ý là ba người an toàn trở về đêm đó, giang hồ gọi là hội Tam Hợp, đại ca của hội Tam Hợp chính là Lôi Vận Đình 27 tuối năm ấy.
Có lẽ là do cảm xúc dồn nén bị chèn ép, hoặc cũng có thê’ là vì báo thù
cho cái chết của sáu người bạn tốt, Lỏi Vận Đình dẫn theo những thành
viên đầu tiên của hội Tam Hợp dẹp sạch hai bang xã hội đen ban đầu, sau
khi hội nhập thành viên của hai bang, thực lực của hội Tam Hợp lại tiến
thêm một bước lớn mạnh, trở thành tổ chức xã hội đen có sức ảnh hưởng ở
khu vực kia của Đài Bác, mà Lỏi Vận Đình cũng được người trong giang hồ
tặng cho một biệt danh là Lôi Thần.
Thu nhập ban đầu của hội Tam Hợp chủ yếu là đến từ việc thu phí báo hộ,
khiêu vũ ca thính phòng, thuốc phiện loại mềm cùng với phục vụ tình dục
giống như những bang khác. Nhưng mà càng ngày thành viên của hội Tam Hợp càng nhiều, Lôi Vận Đình phát hiện chỉ như vậy thì không thế đủ cho
việc chi tiêu trong bang. Trong khoảng thời gian xã hội đen thịnh hành
nhất ở Đài Loan, các thành viên thường hay xem “Đãi ngộ“ của bang nào
tốt thì sẽ tới cậy nhờ bang ấy, mặc dù bang xã hội đen trừng phạt kẻ
phản bội rất khủng khiếp, nhưng mà một bang xã hội đen mà đã không có
nguồn thu nhập thì chấng khác nào đã chết hơn phân nửa.
Đối mặt với cánh phải phát triển bang, Lỏi Vận Đình quyết định lại đầu
tư thực nghiệp một lần nữa, lại mở một công ty mậu dịch còn có quy mô
lớn hơn công ty trước. Một mặt thì tiến hành mậu dịch hợp pháp, còn mặt
khác thì mở rộng phạm vi và khả năng buôn lậu, kinh doanh như vậy mấy
năm đẽ mang lại cho hội Tam Hợp một khoản lợi nhuận kếch xù, để đặt cơ
sở thành lập nên tập đoàn tài chính Lôi thị kiên cố sau này.
Bước vào thập niên 80, nền kinh tế của Đài Loan đã xảy ra sự thay đối
nghiêng trời lệch đất, kinh tế phát triển hơn từng ngày, còn được vinh
dự là con rồng thứ tư của Châu Á. Lôi Vận Đình bát lấy vận may hiếm gặp
này mà thành lập tập đoàn Lôi thị, dừng chân ở trên cơ sở ngoại thương
mà tích cực phát trien thực nghiệp, liên tục đầu tư khách sạn nhà hàng
và khai phá bất động sản, hạng mục nào cũng đều mang lại khoán lợi kếch
xù.
Trong khi mở rộng thực nghiệp Lỏi Vận Đình cũng có quen biết với các
quan chức chính phủ, Lôi Vận Đình dần phát hiện ra việc giữ mối quan hệ
hợp tác tốt đẹp với các quan chức chính phủ có lợi ích rất lớn đối với
sự phát triển của tập đoàn Lỏi thị của ông ta, thế nên hằng năm Lôi Vận
Đình sẽ đêu rút ra một khoản tiền cố định dùng đế “Hiếu kính” quan chức
chính phủ cúa quốc dân đáng, mà các bộ phận cơ quan chính phú cúa quốc
dân đảng cũng bật đèn xanh cho tập đoàn Lôi thị phát triển, loại thủ
đoạn hổi lộ này của Lôi Vận Đình đã trở thành hình thức ban đầu của
“Tiền đen” sau này.
Nhưng mà loại hành vi này của Lôi Vận Đình ờ giới xã hội đen Đài Loan
lúc đỏ đã bị rất nhiều đại ca xã hội đen khinh thường, bởi vì từ xưa
giới xã hội đen đã nối tiếng là không làm bạn với quan chức và cảnh sát, thế nên danh tiếng của Lôi Vận Đình ở giới xã hội đen lúc ấy cũng không quá tốt. Có điều Lôi Vận Đình vẫn làm theo ý mình như cũ, cũng chính
nhờ mối quan hệ tốt đẹp này của Lôi Vận Đình với chính phủ Quốc dân Đảng
đã khiến cho Quốc dân Đảng tha cho hội Tam hợp trong hạng mục “Nhất
Thanh”, khiến cho hội Tam Hợp của Lôi Vận Đình lại đạt tới một bước phát triến lớn mà trước nay chưa từng có.
Cuối thập niên 80 đầu thập niên 90 giới xã hội đen ờ Đài Loan đã tiến
thêm một bước phát triến, ánh hướng nghiêm trọng đến dân sinh xã hội tới nỗi, rất nhiều dân chúng đã diễu hành yêu cầu chính phủ chỉnh đốn lại
hoàn cảnh xã hội hiện tại, điều này cũng đồng nghĩa với việc yêu cầu
chính phủ tiêu diệt xã hội đen. Dưới áp lực cực lớn của nhân dân, chính
phủ quốc dân đảng đã thi hành hạng mục “Nhất Thanh” với toàn bộ xã hội
đen của Đài Loan, quét sạch một lượng lớn phần tử tội ác hàng đầu của
giới xã hội đen, rất nhiều đại ca xã hội đen nghe tin đã bỏ trốn ra nước ngoài, giới xã hội đen ớ Đài Loan đã phải chịu một đòn nghiêm trọng
trước nay chưa từng có.
Mà hội Tam Hợp dưới sự che chờ của Quốc dân Đảng đã thoát nạn trong hạng mục Nhất Thanh, trở thành đại diện cho thế lực xã hội đen của Quốc dân
Đảng. Nhưng mà bước ngoặt khiến cho Quốc dân Đáng bắt đầu thật sự nâng
đỡ hội Tam Hợp phát triển lại đến từ sự thành lập của các đảng phái
khác. Khi Tường Kinh Quốc chấp chính đã cho phép tự do tổ chức chính
đảng, khiến cho một số lớn chính đảng không thuộc về Quốc dân Đảng đã
nhanh chóng nổi lên. Sau khi những chính đảng này nối dậy thì đĩ nhiên
lè cũng muốn được chia một chén canh ở trên chính đàn Đài Loan, ở thời
đại Quốc dân Đảng có quyền thống trị tuyệt đối này thì nếu chính đảng
muốn đặt một chân lẻn chính đàn ờ Đài Loan thì quả thật là còn khó hơn
lên trời, vì thế nên rất nhiều chính đảng đều tạm thời vươn râu về phía
những thị huyện khác để tranh thủ bàn chuyện quyền lực với những địa
phương này.
Tinh hình này duy trì không được bao lâu, các cán bộ cấp cao của Quốc
dân Đảng đã phát hiện quyền lực của mình có đôi lúc hoàn toàn không ảnh
hưởng được tới khu vực bên ngoài
Đài Bắc, sau khi điều tra thì mới phát hiện là do mấy chính đảng mới
thành lập giở trò sau lưng. Nhưng mà suy nghĩ muốn thông qua lực lượng
hành chính đế can thiệp của Quốc dân Đảng lúc ấy đã không còn khả thi,
cách duy nhất đó chính là cạnh tranh phiếu bầu với mấy chính đảng mới
này. Cuối cùng các cán bộ cấp cao của Quốc dân Đáng liên tục bàn bạc sau đó quyết định kéo hội Tam Hợp của Lôi Vận Đình vào phạm vi chính trị đế làm tuyến cứ hắc kim, thậm chí còn không tiếc sử dụng thế lực xã hội
đen đê’ tiêu diệt một vài nhân vật quan trọng của chính đảng tân phái.
Lôi Vận Đình lợi dụng cơ hội này lại tiến thêm một bước phát triển hội
Tam Hợp, sau đó phát triển tập đoàn Lôi thị. Tập đoàn Lôi thị dưới sự
che chở của quốc dân đáng chỉ tốn thời gian chưa tới mười năm đã bước
lên hàng ngũ tập đoàn tài chính vừa và lớn ờ Đài Loan, trực tiếp hoặc
gián tiếp nám giữ khối tài sản hàng chục tỷ đô. Nhất lả về mặt ngoại
thương thì càng giữ vững được vị trí đứng đầu tuyệt đối, quyền mua bán
của nhiều siêu thị siêu lớn ở Đài Loan ví dụ như là Carrefour đều do Lôi Vận Đình nâm chặt quyền kiếm soát thông qua chính phủ Quốc dân Đảng, kể cả những năm 90 khi nền kinh tế mở cửa, hàng loạt tập đoàn tài chính
bât đầu tham gia vào lĩnh vực này, thì tập đoàn Lôi thị cũng vẫn giữ
được lợi thế cạnh tranh tuyệt đối.
Mặc dù có rất nhiều người cho rằng thành công của Lôi Vận Đình chỉ là
một loại tình cờ, nhưng là nhiều sự trùng hợp ngẫu nhiên thì lại biến
thành công của Lôi Vận Đình trở thành một điều đương nhiên. Kê’ cả là
năm 2000 sau khi Quốc dân Đảng thất bại ở cuộc tuyển cử, tập đoàn Lôi
thị đã ăn sâu bén rễ vẫn giữ vững được trạng thái phát triến như cũ,
Quốc dàn Đáng thất bại trên chính đàn cũng không mang đến cho tập đoàn
Lôi thị quá nhiều ảnh hường, như vậy đã đủ chứng minh được năng lực
chống lại hiếm nguy của tập đoàn Lôi thị.
Hôm nay, Lôi Bạch Dư mang một vài tài liệu từ trụ sờ chính của
tập đoàn về nhà tìm ba mình là Lõi Vận Đình đế ký phè duyệt đồng thời
báo cáo về tình hình hoạt động kinh doanh của công ty sáp tới cho Lôi
Vận Đình, đây dường như đã trở thành một phần trong quá trình làm việc ở tập đoàn của Lôi Bạch Dư, hơn nữa còn là một phần vô cùng quan trọng.
Mà lúc này Lỏi Vận Đình đang nhàn nhã mà bơi lội ở trong bế bơi nhà
mình, Lôi Vận Đình cho rằng khi một người đã đứng tuổi, thì bơi lội là
cách vận động tốt nhất để duy trì sức sống cho cơ thế.
Lôi Bạch Dư cấn thận mà đứng thẳng ở bên cạnh bể bơi, vẻ mặt cung kính
chăm chú nhìn vào Lỏi Vận Đình trong bế bơỉ, trong ấn tượng của Lôi Bạch Dư thì ba của mình vẫn luôn là vị thần đứng ở trên cao, thế nên Lôi
Bạch Dư đứng ờ bẽn cạnh Lòi Vận Đình luôn luôn có dáng vẻ cấp dưới với
cấp trên.
Trong chốc lát, Lôi Vận Đình vát khăn tắm lên vai đi qua bên người Lỏi Bạch Dư, mặt cũng không nhìn anh ta, hỏi: “Tới lúc nào?”
“Vừa đến ạ!” LÔI Bạch Dư nhìn Lôi Vận Đình ngồi lên trẽn ghế xong, cung kính mà đưa tài liệu ở trong tay mình lên.
“Đặt lên trên bàn đi! Lát nữa ba xem!” Lôi Vận Đình bình thản nói.
“Vâng ạ.” Lôi Bạch Dư đặt tài liệu lên trên chiếc bàn cạnh bể bơi sau đó yên lặng đứng sang một bên.
“Gân đây công ty có đầu tư lớn gì không?” Lôi Vận Đình hỏi.
“Có… À, tạm thời không có!” Lôi Bạch Dư có chút ấp a ấp úng
mà nói.
“Cỏ hay không?” Lôi Vận Đinh hơi mất kiên nhẩn mà hỏi.
“Có! Là như thế này, gần đây công ty có một kế hoạch đầu tư loại lớn,
trước mắt đang trong quá trình nghiên cứu và thảo luận, đợi sau khi hình thành báo cáo sẽ…” Không đợi Lôi Bạch Dư nói cho hết câu thì đã bị Lôi
Vận Đình quát lớn một tiếng ngât lời.
“Chuyện lớn như vậy sao không sớm báo lại với ba?” Sác mặt Lôi Vận Đình hiện lên sự giận dữ.
“Con định đợi khi công ty hình thành báo cáo phân tích tính khả thi xong sẽ báo lại VỚI ba!” Lôi Bạch Dư vẩn thong thả đáp lời như cũ, trong
giọng nói cũng không vì Lôi Vận Đình tức giận mà chậm lại, giống như anh ta đã quá quen với thái độ này của Lôi Vận Đình với anh ta.
“Hừ! Ngày mai ba sẽ tới công ty đê’ cho mấy người Hội đồng quản trị kia
báo lại chi tiết với ba!” Lõi Vận Đình nói xong thì đi thắng không buồn
ngoái đầu lại, bỏ lại Lôi Bạch Dư ở lại bên cạnh bể bơi.
Lôi Bạch Dư nhìn theo bỏng lưng Lỏi Vận Đình đi xa, khóe mỏi lộ ra nụ cười không dề phát hiện…