Nghe những cái tên Thiết Vệ báo lên, Tiêu Chấn Long nặng nề nói: “Quả nhiên là bọn họ!”
“Đại ca, bọn họ là ai vậy?” Quý Tân hỏi.
“Bọn họ chính là tội phạm chiến tranh Nhật Bản nổi tiếng ở chiến tranh
Thế giới thứ hai. Sau khi ngừng chiến, mấy người này đều bị treo cổ hết
rồi, chắc bọn họ đã từng dùng những thanh chiến đao này, trên đó đã dính máu tươi của không biết bao nhiêu người Trung Quốc. Thật không ngờ hiện tại chúng vần còn được cung phụng bên trong đền Yasukunl.” Tiêu Chấn
Long nói.
“Nếu tôi không đoán sai, đây hẳn là ngôi mộ chuyên dùng đế thờ phụng những thanh chiến đao này.” Hỏa Phượng quyết đoán nói.
“Làm sao mà cô biết?” Tiêu Chấn Long hỏi.
‘Anh Long, anh xem!”
Théo hirông mà ngôn tay cûa Hôa Phirong chî, Tiêu Chân Long bât ngo phét hiên trên mot mat vach tirông trong này cô khâc bon cher Nhât Ban, anh
chî doc diroc hai cher “dao hôn” trong do. Cô le bdi vî thôi gian dâ
trôi qua lâu lâm roi, son dô à trên dâ sâp phai hêt, không nhîn kÿthi
that sir không thethây diroc.
“Bon chir này cô y nghïa gi?” Tiêu Chân Long hôi. “Mô – h’ôn – chien – dao!” Hôa Pfurong nâng ne nôi.
Nhật Bản thường xuyên tự xưng bản thân là dân tộc Đại Hòa, chủ yếu do
đối tượng mà bọn họ thờ cúng chính là Hòa Thân. Người Nhật Bản cho rằng
bọn họ đều là con cháu của Hòa Thần, Hòa Thần sẽ phù hộ bọn họ từ khi
sinh ra cho đến lúc chết đi. Sau khi Nhật Bản tiến vào thời kỳ Mạc phủ,
Thiên Hoàng đương nhiệm của Nhật Bản càng khác sâu tín điều này vào
trong lòng mồi người như dấu ấn. Các đời Thiên Hoàng còn mượn danh nghĩa của Hòa Thần để khiến cho người dân thần phục mình, tuân theo sự thống
trị của bọn họ.
Dưới sự thống trị lâu dài của Thiên Hoàng, tư tưởng của nhân dân nước
Nhật bị giam cầm bởi Thần đạo giáo lấy Thiên Hoàng làm trung tâm, khiến
nhân dân nước Nhật tôn thờ Thiên Hoàng như một loại thói quen. Nó hình
thành kiếu tư duy Nhật Bản, dân tộc Đại Hòa là dân tộc thượng đắng nhất
trên thế giới, Thiên Hoàng là người thống trị tối cao, người dân phải
thành tâm cống hiến cho Thiên Hoàng, đồng thời mở rộng sự thống trị của
Thiên Hoàng ra phạm vi toàn thế giới. Tư tưởng kiêu ngạo cực đoan “Chủ
nghĩa Nhật Bản” này trở thành chủ nghĩa quân phiệt Nhật Bán, là cơ sở tư tưởng và trụ cột tinh thần của quân dân. Nó kết hợp với thế chế Thiên
Hoàng phát triển trở thành “Quan điếm của đế quốc về lịch sử” của Nhật
Bản. Bị loại quan niệm này chi phối, Nhật Bản gần như trở nên điên
cuồng, thật sự giương cao ngọn cờ “Chiến đấu vì Thiên Hoàng” viết nên
lịch sử xâm lược tàn ác nhiềm đầy máu tươi.
Người Nhật Bản tin râng sau khi bản thân chết đi sẽ có linh hồn, không
chỉ vậy, những đồ vật khi còn sống của bọn họ cũng có linh hồn, sẽ được
Hòa Thân phù hộ. Vì thế cho nèn rất nhiều người Nhật Bản không chỉ thờ
cúng người chết mà còn thường xuyên cúng bái các loại vật phấm của người đã chết. Ngay cá Thiên Hoàng đang thống trị Nhật Bán cũng kéo dài loại
tư tường này đến bèn trong quân đội của chính mình, khiến cho mổi một
chiến sĩ đều tin tưởng thật ra cái chết cũng không đáng sợ. Sau khi bọn
họ chết có thế nhận được sự phù hộ của Hòa Thần, được người đời ngưỡng
mộ. Thiên Hoàng
đã dùng thứ này đế bảo vệ chế độ thống trị cổ hủ của mình.
đền Yasukuni được xây dựng ở thời kỳ Minh Trị, Nhật Bản đã tu sửa nó đế
thờ cúng những người đã hy sinh trong chiến tranh. Giáo lý lúc đâu của
đền thờ là: Thông qua hiến tế để trấn an oan hôn, tránh mang lại tai họa cho mọi người. Trong lịch sử cận đại, tên của đền Yasukuni có liên quan đến chiến đao và chinh phạt, phản ánh quỹ đạo phát triển theo hướng chủ nghĩa quân sự phong kiên, đường lối xâm lược các nước bên ngoài, cuối
cùng lại thất bại của Nhật Bản.
Vào những năm ba bốn mươi cúa thế ký trước, xuất phát từ nhu cầu xâm
lược bành trướng ra bén ngoài, những kẻ theo chủ nghĩa quản phiệt đã
thêu dệt đủ loại thần thoại, dùng “Tư tướng Nhật Bản” đế thúc đấy binh
lính xung phong liều chết trên chiến trường. “Tư tướng Nhật Bản” bât
quản lính tin tưởng, hiến thân nơi sa trường như hoa anh đào rụng xuống, linh hồn bọn họ sẽ tìm về chốn về ở đền Yasukuni, xem như “thờ cúng
Tình Quốc” muôn đời bất diệt, được người đời kinh ngưỡng. Dưới sự cố
động cúa lởi nói dối này, vô số binh lính phơi thây nơi hoang dã tại
nước ngoài.
Sau khi chiến tranh Thế giới thứ hai kết thúc, mấy bô lão và thanh niên
vẫn tin theo chủ nghĩa quân phiệt Nhật Bản luôn tìm kiếm cơ hội đế đưa
linh hồn của đám tội phạm chiến tranh hạng A “hồn về Tĩnh Quốc”. Tháng
10 năm 1978, cuối cùng nhóm người này lợi dụng cơ hội truy điệu, lén lút đưa vong linh của mười bốn người bị Toà án Quân sự quốc tế vùng Viền
Đông kết án tử hình như Toujou Hidekl, Itagaki Seishlro,… vào đền
Yasukuni dưới danh nghĩa “Hy sinh vì đất nước”. Hơn một ngàn tẽn tội
phạm chiến tranh cấp B và cấp c bị xử quyết khác cũng được thờ cúng
trong đó. Đến nay, đền Yasukunl thờ phụng hơn hai triệu bốn trăm sáu
mươi ngàn bài vị, trong đó có hai triệu một trăm ngàn người chết trong
chiến tranh Thế giới thứ hai.
Hiện tại ngôi mộ bí mật nơi đám người Tiêu Chấn Long đang đứng chính là
nơi được xây dựng sau khi chiến tranh Thế giới thứ hai kết thúc đê’ thờ
phụng những người có “cống hiến vĩ đại”. Nơi này chủ yếu thờ cúng tội
phạm chiến tranh hạng A và một số tội phạm chiến tranh hạng B của Nhật
Bản. Bởi vì toàn bộ địa đạo bí mật đều được kiến tạo trong tình trạng vô cùng bí mật cho nên ngoại trừ một số tướng lĩnh cấp cao của Nhật Bản,
không ai biết đến nơi này. Mà tướng lĩnh cao cấp của Nhật Bản có thế
sống tới ngày nay càng ngày càng ít đến đáng thương, sự tồn tại của cái
địa đạo bí mật này cũng bị xếp vào một trong những bí mật tối cao của
đất nước Nhật Bản. Ngoại trừ Thủ tướng Nhật Bản ra thì không ai có thế
xem được, vì vậy địa đạo bí mật này cũng dần dân biến mất trong lịch sử
của Nhật Bản theo sự ra đi của những sĩ quan kia.
Từ sau nảm 78, trên quốc tế vẫn luôn có sự phè binh kín đáo đối với việc Nhật Bản thờ phụng tội phạm chiến tranh hạng A và hạng B ở đền
Yasukuni, đặc biệt chinh phú những quốc gia châu Á đã từng bị Nhật Bản
xâm lược càng đưa ra sự phản đối mãnh liệt. Tuy nhiên, lực lượng phe
phái ở Nhật Bán vô cùng hùng mạnh, vừa kiếm soát nền chính trị Nhật Bán
vừa chống lại sức ép quốc tế từ bên ngoài hơn hai mươi năm.
Xã hội quốc tế chỉ biết đền Yasukuni thờ phụng bài vị của tội phạm chiến tranh hạng A, còn nơi cất giấu tro cốt của những người này vẫn luôn là
một bí ẩn. Đã từng có quốc gia phái đặc công với ý đồ xâm nhập vào bên
trong chính phủ Nhật Bản đế tìm hiểu thấu triệt sương mù lịch sử này,
thế nhưng chưa từng thành công. Mà hôm nay, trong tình huống đánh bậy
đánh bạ, vậy mà đám người Tiêu Chấn Long lại tiến địa đạo bí mật nầm sâu dưới đền Yasukuni mấy chục mét này, khiến bọn họ không ngừng ngạc
nhiên.
“Anh Long, anh có biết thanh chiến đao trên cùng này thuộc v’ê ai
không?” Hỏa Phượng chỉ vào thanh chiến đao màu đỏ trên đài vuông làm
bằng đá cấm thạch, hỏi Tiêu Chấn Long.
“Ai?” Tiêu Chấn Long hỏi.
“Toujou Hideki!” Hỏa Phượng nói.
“Thế mả lại là tên rùa già kia, ké phát động chiến tranh Trung Nhật. Vì
cái ý tưởng chiến tranh như tên điên cúa cúa ỏng ta đã khiến mấy trăm
nghìn người Trung Quốc bị chôn VÙI.” Hơi thở lạnh lẽo cúa Tiêu Chân Long khiến người ta không rét mà run.
“Đại ca, nếu những thanh chiến đao này đều là của đám rùa kia thì để
chúng tôi phá huỷ bọn chúng đi nhé.” Đội trưởng Hác Long đề nghị.
Nghe được lời của Hắc Long, Tiêu Chấn Long không đồng ý lâc đầu, nói:
“Chiến đao không có tội, kẻ có tội chính là người sử dụng chiến đao.”
Tiêu Chấn Long nhảy người bước lẻn đài vuông đá cấm thạch, tay phái nâm
chặt thanh chiến đao màu đỏ từng được Toujou Hideki sử dụng đang đứng
ngạo nghễ phía trên cùng của đài vuông. Cám giác lạnh như báng của vỏ
đao và sát khí của toàn bộ thanh chiến đao chạy dọc khắp người Tiêu Chấn Long. Điều đáng sợ hơn chính là anh có cảm giác luồng khí lạnh này đang cố ý hoặc vô tình dụ dổ khí thế hung bạo nâm sâu bên trong cơ thế anh,
giống như cá hai chúng nó là một thế thống nhất trời sinh.
Có lẽ chuôi chiến đao này đã kiêu ngạo đứng sừng sững lâu lám rồi, cho
nên khi có người nấm lấy nó, khí thế của chiến đao mới bạo phát điên
cuồng. Tiêu Chấn Long nói thầm, đao còn chưa ra khỏi vỏ, sát khí đã to
lớn như thế này. Một khi ra khỏi vỏ, chác chán sẽ gây ra một trận giết
chóc máu tanh. Tay phải của Tiêu Chấn Long dùng sức rút chiến đao màu đỏ khỏi đài,
ánh sáng kim loại trên vỏ đao ngay lập tức tỏa sáng rực rỡ, đá quý màu đỏ tỏa sáng như tuyết.