Bên cạnh cô ta chính là Trương Mỹ Phi giám đốc phòng phát triển thị
trường của Logistic Nam Thiên. Khuôn mặt Trương Mỹ Phi lạnh lùng, biểu
cảm nghiêm túc, có tư thế không giận tự uy, từ khuôn mặt có thể thấy
được người phụ nữ này làm việc nhất định là cấn thận tỉ mỉ, làm việc cấn thận nghiêm cấn. Trương Tiên Thời và Trương Mỹ Phi là người một nóng
một lạnh trợ thủ đắc lực nhất của Hoàng Chu Ý ở tập đoàn Nam Thiên, hai
người theo Hoàng Chu Ý bởi vì năng lực làm việc trác tuyệt và bị Lưu
Minh Nghĩa đào từ công ty Logistic Hạo Thông trứ danh Đài Loan qua. Vừa
đến tập đoàn Nam Thiên là bị Lưu Minh Nghĩa ủy thác trách nhiệm, năng
lực ba người trác tuyệt, nhưng tính tình mỗi người đều rất kiêu ngạo,
rất khó thuần phục, điều này làm Lưu Minh Nghĩa rất là đau đầu.
“Tống giám đốc Hoàng, mười Tân họp chị đến đến trễ chín lần, lần sau họp chị có thế có khái niệm thời gian chút được không?”Lưu Minh Nghĩa không vui nói.
Hoàng Chu Ý cười duyên một tiếng, cởi áo ngoài ra đưa cho Trương Tiên
Thời, nói: “Tôi nói này tổng giám đốc Lưu, tôi đã sớm tới, nhưng viên
chức công ty nhiều như vậy, có mấy cái thang máy đâu. Chúng tôi làm tống giám đốc cũng không thế cướp đoạt của viên chứ, cho nên phải nhường,
nhường qua nhường lại thì đã muộn. Lại nói, chúng tôi quản lý ở cơ sở
này không giống tống giám đốc Lưu cậu có thang máy chuyên dụng, không
cần xếp hàng lên lầu, có phải hay không?”Giám đốc khác nghhe được Hoàng
Chu Ý lấy Lưu Minh Nghĩa trêu ghẹo, đều cố nén ý cười, nhưng ai cũng
không dám cười ra tiếng, mọi người đều biết tống giám đốc Hoàng Chu Ý
không biết sơ ai trong tập đoàn, nhưng cũng biết có quyền lực trong tập
đoàn nhất thuộc về Lưu Minh Nghĩa. Hai người ai cũng không đẳc tội nổi,
cho nên những người khác chỉ xem trò vui nhìn hai người đấu võ mồm.
Nghe được Hoàng Chu Ý trêu ghẹo, Lưu Minh Nghĩa cười khố bất đắc đĩ lắc
đầu, nhỏ giọng nói với Tiêu Chấn Long: “Đại ca, bây giờ anh đã được lĩnh hội sự ghê gớm của người phụ nữ này rồHTiêu Chấn Long cười gật đầu,
nói:”Thấy rồi. Người phụ nữ này không đơn giản!”Tiêu Chấn Long đột nhiên nhớ tới câu nói chị Khánh hình dung về nhà họ Sa, người phụ nữ cao gầy
trước mắt tác phong cứng rắn là một người kiêu ngạo khó bảo, đơn giản là có tài có năng lực cho nên cô ta mới có vốn để kiêu ngạo. Nhưng người
như vậy không thế quá mức dung túng, dung túng quá mức lại rất phiền
toái. Tiêu Chấn Long cười đánh giá Hoàng Chu Ý, trong lòng đang tính
toán làm sao “Chỉnh đốn “con cọp cái kia, ngay lúc này Tiêu Chấn Long
cũng chú ý tới Hoàng Chu Ý vô tình hay cố ý cũng đang quan sát anh.
Người này hẳn là chủ tịch Tiêu Thiên Long tập đoàn Nam Thiên trong
truyền thuyết, chỉ là không nghĩ đến còn trẻ như vậy, một người trẻ tuổi đã có bản lĩnh đi trà trộn cục diện chính trị Đài Loan. Nếu thật như
lời đồn, vậy anh thật không phải là một nhân vật đơn giản, Hoàng Chu Ý
thầm cho điểm Tiêu Chấn Long trong lòng.
Lưu Minh Nghĩa nhìn thấy rốt cục Hoàng Chu Ý ngồi xuống ghế, liếc cô ta
một cái, e hèm giọng, mở miệng nói: “Tốt, người đều đến đông đủ, bắt đầu hội nghị tập đoàn trước, tôi muốn giới thiệu một chút với mọi người,
chủ tịch Tiêu Thiên Long tặp đoàn Nam Thiên chúng ta.”Theo tiếng vỗ tay
vang lên, Tiêu Chấn Long mỉm cười đứng dậy ra hiệu. Lúc đầu định đế Tiêu Chấn Long nói mấy câu nói mang tính hình thức, nhưng hết lần này tới
lần khác đã có người không cho anh cơ hội này.
“Chủ tịch, xin chào! Tôi có chuyện muốn xin chỉ thị của cậu!”Lưu Minh
Nghĩa nhìn thấy bóng dáng Hoàng Chu Ý lóe lên, biết người gây đau đầu
này lại muồn làm ầm ĩtại hội trường. Mỗi Tân họp Hoàng Chu Ý đều là
thành phần quan trọng trừ Lưu Minh Nghĩa, phần quan trọng ở đây chính là gây
chuyện, mỗi lần đều sẽ nhắc đến một số vấn đề vô cùng sắc bén với Lưu
Minh Nghĩa có vấn đề vỏ cùng hiện thực có giá trị giải quyết, nhưng có
vấn đề lại không phải lấy hiện tại quy mô Logistic Nam Thiên có thể xử
lý là có thể làm được, cho nên mỗi lần đều khiến Lưu Minh Nghĩa tức giận đến căng phồng. Nhưng người này là phụ nữ, còn không thế lớn tiếng chỉ
trích đối với những giám đốc khác, cho nên mỗi lần đều bị Hoàng Chu Ý
chỉnh rất thảm. Lưu Minh Nghĩa xem xét Hoàng Chu Ý lại vùng lên, thầm
nghĩ trời đánh, Hoàng Chu Ý này lại muốn gây chuyện gì!
Đại ca, chúc anh may mắn, trong lòng Lưu Minh Nghĩa cầu nguyện Thượng
Đế. Mà những tổng giám đốc công ty khác thì xem trò vui Hoàng Chu Ý và
chủ tịch Tiêu Thiên Long giao lưu lẫn nhau, hươu chết vào tay aỉ, còn
chưa biết!
Tiêu Chấn Long ngồi vào ghế của mình rồi chỉ tay về phía Hoàng Chu Ý, ý là mời nói.
Tiêu Chấn Long giơ tay ra hiệu vô cùng phóng khoáng, nhìn Hoàng Chu Ý
hai mát sáng ngời. Thực ra hôm nay Hoàng Chu Ý cố tình muốn đưa ra một
vấn đề khó cho Tiêu Thiên Long, xem anh có bản lĩnh gì mà có thể điều
hành tập đoàn Nam Thiên, chỉ huy cấp dưới ưu tú. Hoàng Chu Ý điều chỉnh
lại dòng suy nghĩ trong đầu, tiếp tục nói: “Đúng lúc hôm nay có chủ tịch Tiêu và tống giám đốc Lưu đều ờ đây, tôi đại diện cho ban quản lý của
Logistics Nam Thiên xin tập đoàn ra chỉ thị cải tố nhân sự ở một số bộ
phận quản lý của Logistics Nam Thiên, đồng thời xin tập đoàn quyền bố
nhiệm, miền nhiệm và quyền thăng chức tất cả nhân sự của Logistics Nam
Thiên.”
Nghe xong lời nói của Hoàng Chu Ý, ông chủ của các công ty khác ở hội
trường đều xôn xao, Hoàng Chu Ý thường có những phát biếu mới lạ và gây
sốc, nhưng hôm nay thì đặc biệt làm người ta chấn động. Thực ra với tư
cách là công ty con của tập đoàn Nam Thiên cũng không phái không có
quyền bố nhiệm và miễn nhiệm nhản sự, ngoại trừ quyền bố nhiệm và miễn
nhiệm giám đốc bộ phận chủ chốt như nhân sự, tài chính, marketing,…được
thực hiện thống nhất bởi tập đoàn ra thì quyền bố nhiệm và miễn nhiệm
giám đốc và nhân viên bình thường ở những bộ phận khác đều nằm trong tay ông chủ.
Tuy nhiên, việc thăng tiến của giám đốc bộ phận phải được báo cáo với
trụ sở chính của tập đoàn đế phê duyệt, và việc đề bạt người quản lý của các phòng ban khác phải được báo cáo với trụ sở chính của tập đoàn.
Phải nói rằng đây là phương thức quản lý bình thường của tập đoàn đối
với các công ty con trong quá trình hoạt động, nhất là đối với công ty
thuộc tập đoàn “non trẻ” Nam Thiên thì đặc biệt quan trọng. Do nhiều
cồng ty con trực thuộc tập đoàn Nam Thiên đều là do mua lại và sáp nhập, nên trụ sở chính của tập đoàn phải có thẩm quyền phẽ duyệt việc bố
nhiệm và miễn nhiệm một số giám đốc bộ phận chủ chốt, nếu không rất dề
xảy ra hiện tượng
tham nhũng.
Hệ thống chức vụ chung được thiết lập của tập đoàn Nam Thiên gồm có loại s, loại a, loại b, loại c, loại d, 5 cấp và 28 bậc bao gồm ông chủ công ty bên trong đó. Loại s chia thành 8 bậc, tương ứng với lãnh đạo công
ty, chuyên viên cấp cao nhất, giám đốc cấp cao thành tích chói lọi, giám đốc tiếp thị thành tích chói lọi của tập đoàn; loại a phân thành 6 bậc, tương ứng với giám đốc cấp cao, chuyên viên cấp cao, giám đốc tiếp thị
vinh dự; loại b phân thành 6 bậc, tương ứng với giám đốc cấp trung và
cũng là giám đốc bộ phận của công ty con, giám đốc tiếp thị; loại c phân thành 6 cấp, tương ứng với giám đốc cơ sở, nhân viên tiếp thị có thâm
niên; loại d phân thành 2 cấp, tương ứng với viên chức cơ sở cùng với
nhân vỉèn tiếp thị cơ sở.
Đối với tập đoàn mới thành lập như Nam Thiên, thứ hạng của ông chủ của
công ty con được quy định ở bậc ai, giám đốc bộ phận được quy định ở cấp b1, trợ lý giám đốc của phòng ban được quy định ở bậc c1, các nhân viên thông thường khác thì là bậc di, d2. Như Tiêu Chấn Long với Lưu Minh
Nghĩa đều thuộc lãnh đạo của tập đoàn, thứ hạng s. Lấy ví dụ như tổng
giám đốc của Logistics Nam Thiên Hoàng Chu Ý chức vụ là tống giám đốc
của Logistics Nam Thiên, thứ hạng là ai. Xây dựng một quỹ đạo phát triến chuyên nghiệp như vậy tạo ra một không gian phát triển rộng lớn cho sự
phát triển của các tài năng của công ty, và thúc đấy sự phân bố hợp lý
và lưu động hiệu quả của các nhân tài.
Bây giờ Hoàng Chu Ý lại xin Tiêu Chấn Long cho cô ta quyền bổ nhiệm và
miễn nhiệm tất cả chức vụ và cấp bậc dưới cô ta, cho nên điều này đã gây nên chấn động không nhỏ trong các ông chủ.
‘Còn nữa, đây là danh sách nhân viên tôi dự tính sa thải và bố
nhiệm của Logistics Nam Thiên, xin chủ tịch Tiêu và tổng giám đốc Lưu
phê chuẩn!” Hoàng Chu Ý lấy ra một xấp tài liệu đưa cho Mã Viễn Thuyên,
Mã Viên Thuyên chuyển giao cho Lưu Minh Nghĩa, Lưu Minh Nghĩa cười khổ
nhìn qua một lượt rồi lại chuyến về tay của Tièu Chấn Long.
Điều này chính là đấy Tiêu Chấn Long vào thế bí, vì vậy các ông chủ của
công ty khác đều thận trọng quan sát phản ứng của Tiêu Chấn Long, vậy
nên lúc này cả phòng hội nghị gần trăm người đều im ắng, ánh mát của tất cả mọi người một lần nữa lại tập trung vào chỗ của Tiêu Chấn Long và
tập tài liệu màu đen trẽn tay anh. Cùng lúc đó mọi người đều kính phục
sự dứt khoát của Hoàng Chu Ý, cũng hy vọng Tiêu Chấn Long có thể áp chế
được cô gái ngạo mạn này.
Tiêu Chấn Long nhận lấy xấp tài liệu nhưng không hề xem, tay phải ấn vào tập tài liệu, mỉm cười nhìn người đẹp tống giám đốc Hoàng Chu Ý đang
đứng trước bàn hội nghị. Tiêu Chấn Long không cần xem, đoán cũng có thể
đoán được cụ thể trong tài liệu nhất định đều là trong phạm vi chức vụ
nhân sự, tài chính,… cần phải báo cáo với trụ sở chính tập đoàn để phê
duyệt. Đối VỚI điều lệ quy tắc nhân sự của tập đoàn, Tiêu Chấn Long vẩn
được nhồi nhét trong vài ngày, biết rằng việc bổ nhiệm và bãi nhiệm một
số chức vụ giám đốc chủ chốt cần phải được báo cáo với trụ sở tập đoàn
đế phê duyệt, hiện tại rõ ràng là Hoàng Chu Ý đòi người đòi quyền từ
Tiêu Chấn Long.
“Phê Chuẩn!”
Lời nói đơn giản mà lạnh nhạt ấy lập tức như tiếng sấm bên tai mọi người trong phòng họp, Tiêu Chấn Long nói rồi nhìn Hoàng Chu Ý không rời mắt. Nghe thấy hai chữ mà Tiêu Chấn Long nói, Hoàng Chu Ý hết sức ngạc nhiên đứng trước bàn hội nghị. Theo như dự đoán trong đầu của Hoàng Chu Ý thì không thế suôn sẻ như vậy, hoặc ít nhất là sử dụng một số “Chúng
tôi cần nghiên cứu đã rồi mới quyết định!” những lời nói hình thức như
vậy đế đối phó với cô ấy, nhưng vị chủ tịch nhìn còn trẻ hơn bản thân ở
trước mặt lại phê chuấn yêu cầu của cỏ ta mà không hề độc đoán như vậy.
“Cậu…Cậu không xem qua nội dung của tài liệu sao?” Hoàng Chu Ý kinh ngạc nói.
“Điều này có cần thiết không?” Tiêu Chấn Long mỉm cười hỏi. “Việc này…việc này tất nhièn rồi.”