Mái tóc đỏ được chải chuốt một cách cẩn thận, mùi hương ngọt ngào tỏ ra tạo nên một sức quyến rũ mê người khó cưỡng.
Đôi mắt màu tím lim dim nhìn về phía một chiếc nôi em bé được làm hoàn toàn bằng vàng nguyên chất và cẩm thêm đá quý đầy trên đó, một thứ phẩm xa
xỉ.
Vẫy bàn tay có phần gầy gò trắng trẻo của mình lên, Iso đưa ra dấu hiệu yêu cầu người hầu lui khỏi phòng mình.
Căn phòng sang trọng với những thứ trang trí đắt tiền, chỉ với vài bức
tranh hoặc chậu cảnh cũng đủ để vài kẻ quý tộc cấp thấp tranh nhau đến
đổ máu.
Iso chẳng buồn nhìn quanh nơi đây, cô cũng không thèm để ý đến những người hầu vừa lui ra khỏi phòng mình. Đôi mắt tím có chút
lạnh lẽo nhìn thẳng về đứa bé đang nằm yên trong chiếc nôi kia.
Cô đứng bật dậy và bước nhanh về phía chiếc nôi, em bé vẫn đang ngủ một
cách rất ngon lành. Iso nghiến răng của mình một cách mạnh bạo, thậm chí còn phát ra một chút thanh âm đáng sợ.
“Chó chết!”
Iso chửi với một gương mặt tức giận, cảm giác như danh hiệu Đoá hồng trắng của vương quốc đã không còn phù hợp với cô.
Một biểu cảm méo mó được đưa ra, Iso giơ bàn tay gầy gò của mình về phía cổ đứa bé.
Iso vẫn nhớ cái ngày đó, vào lễ trưởng thành khi vừa đủ 18 tuổi, người cha
ruột với thân phận là quốc vương Iruss đã yêu cầu cô đến phòng ông vào
đêm đó.
Ông ấy đã cưỡng hiếp và lấy đi trinh tiết của Iso một
cách dã man, cô đã gần như sụp đổ tinh thần của mình vào lúc đó. Mọi
chuyện còn tồi tệ hơn khi Iruss đã luôn đến phòng Iso mỗi đêm trong hơn
hai năm liền sau đó, biến cô trở thành một thứ chẳng khác nào đồ chơi
của lão.
Cho đến một ngày Iso phát hiện bản thân mình có thai, và để có thể che giấu ánh mắt người đời cô đã phải dàn cảnh đổ lỗi cho một hộ vệ quèn mọn.
Bản thân Iso chưa từng muốn dùng cách này, phá
thai là lựa chọn đầu tiên mà cô đã nghĩ đến và cố gắng làm thế. Nhưng
Aria đã ngăn cản và yêu cầu Iso phải thực hiện theo chỉ định của cô.
Aria đến Serbia với vai trò là người thực hiện nhiệm vụ trao đổi bí mật giữa Iso và Tam thượng long Nagi ở Eilrine. Có quá nhiều lợi ích cho cuộc
hợp tác này nên Iso đã rất nhanh đồng ý, cũng bởi vì chênh lệch lực
lượng giữa hai bên là quá lớn, một Serbia nhỏ nhoi không đủ sức để chống lại vị Thượng long đến từ Eilrine.
Giữa không gian im lặng của đêm tối, tiếng thút thít của đứa bé khẽ vang lên.
Iso lơ mặt đi như không nhìn thấy gì, cô hận đứa con này, hận không thể bóp chết nó, sự tồn tại của nó như thể là bằng chứng cho việc ghê tởm mà
cha cô đã làm.
Cộp! Cộp!
Âm thanh giày cao gót đột nhiên
xuất hiện làm gương mặt Iso trở nên trắng bệch, tiếng đứa bé khóc trở
nên lớn hơn và dường như có chút sợ hãi pha lẫn trong tiếng khóc đó.
Hiện tại Iso đang khoác trên mình một chiếc váy ngủ mỏng, vẫn là loại mà cô
ưa thích. Thân thể run run như thể đang quá lạnh khiến Iso vô tình dùng
hai tay ôm chặt lấy thân mình lại, cô biết cái gì đang đến.
Không khí như bị đông cứng lại, từng lỗ chân lông trên cơ thể Iso giống như
bị khoét ra một mảng lớn, da thịt cô dần dần trở nên nóng rang. Từ trong góc tối của căn phòng - nơi mà ánh sáng của ngọn đèn không thể chiếu
rọi đến, xuất hiện hai cái chấm sáng màu tím thạch anh rực cháy như mắt
của loài thú săn mồi.
Cơ thể Iso như đổ sập xuống, đầu hướng về đôi mắt kia và quỳ thấp nhất có thể.
Đầu cô đập mạnh xuống nền tạo ra một cơn đau điếng lên cả cơ thể, đôi mắt
cũng trở nên ướt nhẹp như muốn khóc, miệng thì cứ mấp máy liên tục như
thể đang nói gì đó.
Tư thế của Iso thể hiện một tư thế quy phục đến tột cùng, giống như một con chó nhìn thấy chủ nhân của mình đang tức giận vậy.
Đôi mắt tím đó vẫn dán chặt vào thân thể cô, làm cho Iso cảm nhận rõ ràng
từ tế bào trên cơ thể mình phát ra những tiếng kêu sợ hãi. Từ sâu trong
linh hồn cô như đang gào lên tuyệt vọng.
“Một tháng sau.”
Thanh âm trong trẻo vang lên nhè nhẹ như tiếng chuông gió giữa trời hè, nếu
không đặt vào tình cảnh hiện tại thì Iso sẽ rất thưởng thức thanh âm
này, nhưng lại chỉ tồn tại một cảm xúc dâng trào nên sự sợ hãi đến tột
cùng vào lúc này. Miệng cô gần như không thể khép lại và nước bọt cứ thể chảy dài ra sàn.
Đôi mắt biến mất với không một chút tiếng động, không có dấu hiệu gì cho việc đó. Iso vẫn tiếp tục quỳ rạp dưới đất
trong gần một giờ sau, cho đến khi đứa trẻ ngừng khóc và tiếp tục ngủ
thiếp đi thì cô mới đưa đầu hướng lên trên.
Đôi mắt đỏ hoe nhìn
dáo dác xung quanh, chỉ khi Iso không còn thấy dấu hiệu gì của đôi mắt
tím đó thì mới thở phào nhẹ nhõm và lồm cồm bò dậy.
Trên trán cô
có một vết sưng đỏ khá lớn, miệng Iso thì vướng theo vài cọng tóc và
nước dãi. Đưa tay mình lên để lau đi phần miệng, Iso nuốt mạnh một ngụm
và bắt đầu thở dốc.
“M-một tháng?”
Cô hiểu đó là gì, một
mệnh lệnh yêu cầu Iso xét xử và hành quyết công khai mẹ của Hirio. Mặc
dù đối với cô thì điều đó chẳng quan trọng gì, nhưng nếu là mệnh lệnh từ Nagi thì sẽ chẳng thể nào bỏ qua được.
Ngồi bệt dưới sàn trong
vài giây, Iso luồng bàn tay của mình vào dưới lớp váy. Cô đẩy mạnh ngón
tay và bắt đầu phát ra những tiếng rên khe khẽ.
Quốc vương Iruss
đã không đến phòng Iso được một thời gian dài, ban đầu cô vẫn rất vui và cảm thấy như được giải thoát, nhưng dạo gần đây cảm giác nóng bức và
khó chịu luôn luôn xuất hiện mỗi tối.
Và cùng với sự căng thẳng
tột cùng mà Iso luôn phải chịu khi đang bí mật làm việc cho Nagi đã
khiến cho cô làm việc này như một hình thức giải tỏa căng thẳng.
Thật may là nó có vẻ hiệu quả.
Sau khoảng vài phút thì tay Iso dừng lại, cơ thể run run co giật vài cái và cô rút tay ra. Bàn tay giờ đây dính đầy một thứ như dịch của loài
Slime, miệng Iso nở một nụ cười méo mó.
Đưa một tay nắm chặt
chiếc nôi, Iso khó khăn kéo bản thân đứng lên, ở vị trí cô ngồi nãy giờ
đã trở thành một vũng nước có chút nặng mùi.
Iso cười cười vui vẻ và giơ bàn tay dính đầy chất nhờn của mình về phía đứa bé, mặc dù đang
ngủ nhưng đứa bé vẫn có thể cảm nhận được ngón tay đang đưa vào miệng
mình và bắt đầu mút nó.
Chất lỏng đặc sệt được đứa bé mút một cách ngon lành như thể đó là một thức uống rất bổ dưỡng.
Gương mặt Iso trở nên rạng rỡ, ánh mắt cô toát lên vẻ điên cuồng và có phần bệnh hoạn.