Hết thảy mọi chuyện đều đến bất ngờ, tôi không kịp đề phòng. Tựa như
trời bỗng đổ một cơn mưa đá đập vào người khiến tôi choáng váng.
Bác Duệ Thiên Vũ quả thật truyền đến tin tức, không chỉ là đổi tổng giám
đốc Triệu – Triệu Quốc Tỉ, còn có vài vị trí trọng yếu cao tầng cũng đều bị động đến.
Mà ngay lúc này, Bùi Du Thanh đột nhiên công bố ra bên ngoài thương thế của Bùi Thiên Vũ, còn lộ luôn cả hình anh đang hôn mê.
Xem ra, tình hình trước mắt còn nghiêm trọng hơn so với tưởng tượng của tôi.
Ngay khi biết được tin này, tôi đã gọi điện cho tổng giám đốc Triệu, thái độ ông ấy vẫn rất bình tĩnh ôn hòa, không hề trốn tránh việc này.
“Tổng giám đốc Triệu, thật lòng xin lỗi. Có phải là do tôi đã quá Từ Quốc
Thiên rồi không?” Tôi thành khẩn nói lời xin lỗi với Triệu Quốc Tỉ, nếu
không nói thì trong lòng tôi cũng sẽ rất khó chịu.
“Quả thật là
có liên quan đôi chút đến sự kiện kia của cô, nhưng kết quả cuối cùng
vẫn sẽ là như thế, vậy nên cô cũng không cần phải tự trách.” Triệu Quốc
Tỉ không hề có ý trách cứ tôi, như thế lại khiến tôi càng cảm thấy thêm
áy náy.
“À mà, Thiên Vũ, anh ấy…”
“Trước mắt vẫn chưa có
dấu hiệu tỉnh lại, có điều chắc chắn một ngày nào đó cậu ấy sẽ tỉnh!”
Triệu Quốc Tỉ kiên định nói, “Không ai có thể thay thế địa vị của cậu
ấy!”
“Ừm, đúng thế. Tổng giám đốc Triệu nếu có tin của anh ấy thì nhất định phải báo cho tôi!” Tôi mặt dày nói.
“Được.”
Tôi thấy ông ấy cũng không có ý muốn nói nhiều nên không thể làm gì khác hơn là cúp điện thoại.
Đứng trước của sổ sát đất, nhìn ra hướng khu vườn, lòng tôi nặng trĩu. Tôi
hi vọng có thể chăm sóc bên người anh, đợi đến khi anh tỉnh dậy.
Hai ngày sau, tổng giám đốc Tề mới đến nhậm chức ở Bác Duệ Thiên Vũ hẹn tôi ra nói chuyện với tư cách là bạn làm ăn. Sau khi tìm hiểu hợp tác giữa
Bác Duệ Thiên Vũ và Đỉnh Hâm, chúng tôi nhận được thông báo, các hạng
mục đang xây dựng phải được đảm bảo về chất lượng và số lượng theo đúng
thời hạn đều đang mắc cạn ở công tác chuẩn bị.
Chuyện này nằm
trong dự đoán của tôi, cũng may tôi vẫn giữ quan hệ tốt với Cung Ứng
Thương, công tác dừng lại cũng không bị tồn kho quá nhiều.
Nhưng những áp lực như núi này đặt trên vai tôi, có chút khiến tôi cảm thấy ngợp thở.
Trương Kính Tùng vẫn luôn an ủi tôi: “Đây cũng là chuyện tốt, chuyện này đến
với chúng ta cũng là xem như là một bài học giúp chúng ta học được cách
đối mặt với chuyện đột phát, chúng ta không thể đặt toàn bộ hy vọng ở
một nơi được, đây là tật xấu trước kia của chúng ta. Chúng ta cần làm
hiện tại là tìm cách giải được cục diện khó khăn trước mắt, không thể cứ mãi dính cùng với Bác Duệ Thiên Vũ được.”
Thật ra thì trong lòng tôi biết rõ, lời của Trương Kính Tùng không sai, thế nhưng khi tôi khó
khăn Bác Duệ Thiên Vũ đã đưa tay giúp đỡ tôi khỏi khốn khó.
Lúc
ấy thật ra tôi không còn lựa chọn nào khác, cho nên ngoại trừ tình cảm
của tôi với Bùi Thiên Vũ thì tôi vẫn không thể xóa nhòa hảo cảm đối với
Bác Duệ Thiên Vũ được.
Vệ Triết cũng từ Kinh Thành trở về Giang
Thành, cũng may còn có hợp đồng mà anh ta giành được đến tay, đây cũng
xem như ánh sáng rạng đông giữa cuộc sống đầy sương mù này.
Sau mấy lần bàn bạc hợp tác thì hạng mục Hoa Thần cũng được ký kết thuận lợi.
Trong tay còn có mấy hạng mục của Quý Thanh Viễn, duy trì sinh kế của Đỉnh
Hâm hẳn là không có vấn đề. Cho dù tình huống của tôi có xấu hơn đi
chăng nữa, chỉ cần có thể đảm bảo được lợi ích những người cùng tôi xông pha này, vậy thì đó chính là thắng lợi.
Giờ phút này, lời dặn dò của Bùi Thiên Vũ như vang lên bên tai tôi, anh bảo tôi cho dù là lúc
nào cũng phải tranh thủ lợi ích lớn nhất cho chính mình.
Nghe nói trước mắt xí nghiệp của Bác Duệ Thiên Vũ bị ảnh hưởng không phải là số
ít, tổng giám đốc mới nhậm chức tiến hành cải cách đao to búa lớn.
Vệ Triết dò hỏi đưa tin về, đây là trận thay máu lớn!
Thì ra nhóm người già cũng bị động đến, trước mắt có vẻ Bùi Du Thanh đã thu phục được gần hết.
Lòng dạ người đàn bà này thật sự ác độc.
Đến bây giờ tôi mới hiểu được, sở dĩ Bùi Du Thanh công bố thương thế Bùi
Thiên Vũ ra bên ngoài là vì trải đường cho chính mình, tìm lí do cho bà
ta thu phục lại địa bàn của mình, hơn nữa cái lý do này lại cực kỳ hợp
lý.
Tôi không thể không bội phục người đàn bà này, cũng càng thêm nghi ngờ, liệu vụ tai nạn xe của Bùi Thiên Vũ có đơn giản như thế
không.
Thần tiên đánh nhau, kẻ gặp họa vẫn luôn là người phàm.
Phía bên kia bà ta dùng đao to xử chém, chỗ này của tôi tất nhiên phải
chịu tai họa, bọn họ bắt đầu bàn đến chuyện khai đao ở các công trình
sắp hoàn thành rồi.
Nào là kiểm tra vật liệu, nào là kiểm tra
tiêu chuẩn, lý do là các luật lệ mà nhóm trước đã ký kết đều hủy bỏ, đùa giỡn xoay vòng chúng tôi, ngay cả báo cáo kiểm nghiệm mà Cung Ứng
Thương đưa ra cũng bị bác bỏ, nhất định phải đưa đi kiểm nghiệm lần nữa.
Bên tôi đang lúc sứt đầu mẻ trán thì tất nhiên sẽ có người nhân lúc này mà được như ý.
Công trình bên phía Tân Hạo Đình chính thức động thổ, vốn dĩ ban đầu công
trình này ở Lâm Phố, nhưng lại tuyên truyền tạo thế ở đây, cũng trong
thời gian này lại ký kết thêm một hợp đồng chính thức với Bác Duệ Thiên
Vũ.
Lần này quả thật Tân Hạo Đình rực sáng ngời ngời, có lẽ bay lên cả chín tầng mây rồi.
Nghi thức bên kia vừa mới kết thúc, ngày hôm sau, Tân Hạo Đình đã diện áo mũ chỉnh tề cầm kẹp tài liệu đến chỗ tôi muốn thu mua.1