"Hừ." Hoa Thủy Tiên ngẩn đầu lên "Thiêu chúng."
"Thiêu?" Mọi người kinh ngạc mà nhìn nàng.
"Ân." nàng gật đầu.
"Tỷ tỹ a, sao thông minh đột xuất vậy hả?" Hoa Kiểu Lam duỗi bàn tay ra mà nhìn, chán nản nói "Tiếc quá a. Đệ chỉ là Thủy ma lực, không phải là Hỏa ma lực a. Haizz."
". . .còn đợi ngươi nói sao? Ta biết từ lâu rồi." Hoa Thủy Tiên mắt thấy từ xa xuất hiện bóng đen to đùng. A, chắc nhiều lắm đây.
"Oh! He main is lucky stars! ! !" Hoa Kiểu Lam kinh ngạc vui mừng kêu lên. Màu lam a, màu mà hắn yêu thích a. Ôi, hắn chính là ngôi sao may mắn a.
Mạnh Thi: ". . ."
Hoa Thủy Tiên ngơ ngác, một lát sau trừng mắt hắn: "Ngươi đang nói cái gì a? Ở đây có ai biết Tiếng Anh đây mà ngươi nói hả?"
"Hơ. . .tỷ làm ta đau lòng nga." Hoa Kiểu Lam làm bộ dáng "ngươi khi dễ ta" mà che mặt giả khóc.
"Thôi, đủ rồi." mọi người nổi da gà quát hắn. Hoa Kiểu Lam bị mọi người quát mà ủy khuất ánh mắt, hắn nhìn đám quái vật kia đang từ từ mà nhanh chóng bay đến. Nhịn không được hỏi Mạnh Thi "Hỏa Lam của ngươi có khả năng tấn công tới đâu?"
"Ta không biết. Ta nhớ lúc ta có Hỏa Lam cũng là lúc mà ta cùng Lưu Cơ Nhĩ giao chiến với nhau mà phát động xuất hiện." Mạnh Thi suy nghĩ rồi nói "Không biết có phải là nó mà dẫn đến việc mà ta cùng Lưu Cơ Nhĩ hoán đổi linh hồn/cơ thể hay không nữa. . .?"
Hoa Thủy Tiên hòa Lưu Cơ Nhĩ cùng Tôn Y nghe thấy thế liền tâm động ngay, ngay cả Mạnh Thi cũng vậy. Nếu. . .nếu có thể. . .quay về cơ thể của chính mình thật sự. . .thì tuyệt vời.
"Nó tới rồi." Hoa Mạt Hương kinh hô. Hắn tuy không có ma lực thần kỳ như Thủy Tiên và Lam, nhưng hắn cũng có sức mạnh đặc biệt của chính mình tạo ra. Đó là sở trường mà mình yêu thích, Cung Thủ (bắn cung). Tuy bình thường vẫn sử dụng đao kiếm nhưng hắn vẫn yêu thích cung thủ.
Vo ve-- vo ve--
Một hàng dày đặc trắng sát trùng hút máu, nhanh chóng bao gọn xác lũ nhện. Mọi người đã nhanh cho ly khai đến bờ sông gần đó, nhưng cũng bị đánh mùi mà trùng hút máu vài chục con tấn công đến họ.