"Công chúa!!!" hai tiếng hét lên làm hoàng cung từ yên tĩnh trở nên ồn ào. 1 đám người từ hướng Y Tiên cung chạy đến dẫn đầu là 1 đại soái ca ngọc thụ lâm phong, áo lam tuấn mĩ, trên tay sáo ngọc tuyệt đẹp. Họ đang luyện thì nghe tiếng hét nên theo tiếng lần đến đây, chỉ thấy 1 cung nữ áo lam hốt hoảng xanh mặt va 1 thiếu nữ bạch y khác đang..."bơi" ???
"Xuân Đào, tam muội kia...làm sao vậy?" thiếu niên thấy Hoa Thủy Tiên ( Dương Minh Nguyệt ) ở duới nước mà không đuối. Ô hay, tam muội của mình biết bơi từ hồinào vậy? Kỳ lạ?
" Đại hoàng tử, nô tỳ, nô tỳ không biết!" Xuân Đào nhìn thấy Đại hoàng tử Hoa Mạt Hươngnên đỏ mặt ấp úng nói không nên lời, lại nhìn tam công chúa ở dưới nước...bơi lội a?!
Công chúa à, cô định hù chết tôi đấy sao?
"Đại ca!!!" Hoa Thủy Tiên ngạc nhiên thấy Hoa Mạt Hương đứng gần đó nhình mình. Ngẫm lại, hú hồn a, cứ tưởng hồ này sâu lắm mới nhảy xuống bơi ai ngờ. Nhưng may là những kí ức của Hoa Thủy Tiên lúc lúc trước vẫn còn giữlại nên mình càng yên tâm mà giúp nàng tiếp tục giả ngốc. Hoa Thủy Tiên bơi vào gần bờ bắt lấy tay Xuân Đào, trên người ướt nhẹp nhưchuột lột. Quay lại nhìn Hoa Mạt Hương mỉm cười khuynh thành, đã lâm không thấy đại ca tới thăm mình a.
"Đại ca, muội bơi, bơi. Ca đi bơi không a?" Hoa Thủy Tiên nắm lấy tay Hoa Mạt Hương. Hoa Mạt Hương nhíu mày không nói nhưng lòng lại nói: Đứa ngốc này chỉ biết làm người ta lo lắng không hà! Hoa Mạt Hươngđôi mắt lóe sáng hào quang phát hiện điều lạ về tam muội của mình, chợt đôi môi đào mỉm cười, ôi nụ cười. . .
"Phóc xuy"
Xuân Đào ngây người đỏ mặt. Số người còn lại chảy máu mũi ngất xỉu, còn Hoa Thủy Tiên thì mở mắt miệng to ơi là to ra nhìn đại ca đang cười. Ôi ôi ôi. . .
"Tam muội???" Hoa Mạt Hương thấy Hoa Thủy Tiên ngất xỉu, phi đến đỡ miệng truyền thái y. "Tam công chúa. . ." XuânĐào cảm động khóc, công chúa thật vĩ đại a.
*
Hương Hoa cung. . .
" Hoàng thượng giá lâm!"
"Hoàng thượng vạn vạn tuế. . ."
" Đứng lên!"
"Đa tạ Hoàng Thượng!"
Hoa Đào Vương bước đến gần giường nhìn con gái của mình đang ngất, lại thở dài hướngHoa Mạt Hương bên cạnh hỏi.
"Hương nhi, sao tam muội con lại ngất xỉu vậy?"
"Dạ, điều này. . ."
Hoa Mạt Hương nhíu mày suy nghĩ, làm sao mà mình biết được. Không lẽ tam muội nhìn thấy mình nên ngất xỉu???