"Ách. . .ta là Hoa Thủy Tiên! Kia là Mạnh Thi!"
"Ah! Hóa ra là tam công chúa???"
"A? Xin đừng gọi thế!"
"Vậy, ta gọi nàng là Tiên nhi được không?"
"A! Được!"
Keng! Keng!
Thanh kiếm của Ái Trân rớt xuống đất. Mạnh Thimỉm cười hài lòng. Ta và Mẫu Hàn vẫn còn tán gẫu với nhau, qua đó, ta biết được Mẫu Hàn là đại hoàng tử của Mẫu Nhi quốc đến thành Hoa Nhĩ tìm nương tử tương lai là Mỹ Du Thiên. Còn tên Ái Trân thì hôm nay hắn lầnđầu gặp nhau nên không biết rõ về nữ tử đó.
"Trời đã không còn sớm rồi, mọi người nên về phòng nghỉ ngơi!" Hoa Thủy Tiên vươn vai tỏ vẻ buồn ngủ bộ dáng.
"Ân!" dường như 3 ngườicòn lại không phản đối. (không phản đối mới lạ T.T)
. . . .tích tắc. . . . . . . . .
Tắt đèn. Không gian tối mờ soi lẫn ánh trăng vàng tuyệt đẹp, bỗng nhiên vang lên tiếng gõ cửa cùng giọng nói nhỏnhẹ của một nữ tử.
"Thủy Tiên! Ngươi còn thức không?"
"Ân! Còn thức!" Hoa Thủy Tiên cố gắng mở mắt ra, bò dậy đứng lênđi mở cửa ra.
"Ái Trân? Tìm ta có việcgì?" Hoa Thủy Tiên nghiêng đầu nhìn nàng.
"Ta. . .ta, ta mơ thấy. . .ácmộng. . ." Ái Trân run run". . .ta. . .ta có thể ngủ cùng cô không?. . ."
"A! Được!" Hoa Thủy Tiêntuy ngạc nhiên nhưng vẫn đồng ý cho Ái Trânvào phòng, đều là nữ nhi cả mà thôi.
. . . . . . .giờ tý. . . . . . . . . .. .
Ánh trăng sáng đã bị mây đen khuất. Giờ đây có một người đang nở một nụ cười dâm tà rất bí hiểm. Hoa Thủy Tiên bình thường lúc ngủ thìlăn qua lăn lại, nhưng giờcó Ái Trân nên cẩn thận.Mơ mơ màng màng, nàngcảm thấy mình bị ai đó ôm chặt, rất nặng, rất nặng a, thì bắt giác mở mắt ra. . .
A kiss!!! >_<
"A a a. . ." vội vàng đẩy Ái Trân ra hét to nhưng bị một bàn tay che miệnglại. A ha ha! Nụ hôn của ta. . .nử tử này. . .có vấn đề rồi. Sắc lang T.T