"A! Khụ, thật làm phiền đệ quá!" Hoa Mạt Hương cảm thấy người mình đang nóng lên, không lẽ độc tái phát rồi. (cho ta xin đi! =_=)
"Mạnh Thi! Ta cũng muốn đi!" Hoa Thủy Tiên hô to.
"Này, không ổn!" Mạnh Thi nhíu mày "Tam công chúa không biết võ công lại lôi thôi! Người đi theo ta làm gánh nặng à?!"
"Ngươi. . ." Hoa Thủy Tiênmém phát hỏa, cúi đầu nói "Tóm lại là ta vẫn muốn đi. . ."
"Này. . ."
"A?"
". . ."
Mạnh Thi ta đây biết rõ,nàng muốn đi theo ta chỉvì muốn tìm Bạch Ngụy cây chế Âm Bạch sát. Ta có thể dẫn theo nàng nhưng ta không yên tâm, bởi trên đường đi rất nguy hiểm nên ta sợ nàng bị tổn thương. . .
"Nếu tam muội đã muốn đi thì. . .Mạnh Thi sẽ dẫn muội đi!"
"A? Cái gì?" Mọi người ngạc nhiên la to, nhìn chăm chăm Hoa Mạt Hương.
"Mạnh đệ! Ta tin đệ! Hy vọng đệ giúp ta bảo vệtam muội của ta! Ta, ta giao tam muội cho đệ!" Hoa Mạt Hương ôn nhu mỉm cười.
"A. . ."
"Ân!"
Không biết ai đó đang đỏmặt vì hai chữ "giao" và "cho". Còn có cả tiếng tim đậg "thùng thùng" rất nhanh nữa.
"Làm gì mà đỏ mặt! Đi có một chuyến mà!" Hoa Kim Chi đập bàn lớn tiếng nói. Dường như tiếng đập bàn đó đã giúp mọi người thoát khỏi ảo tưởng.
"Nhị công chúa! Tay người chảy máu kìa. . ." Y Hàn Thu vội hô to. Hoa Kim Chi chỉ 'a' một tiếng, ngó xem tay mình, a, quả thật chảy máu a, chắc cú đập bàn nên nómới thành ra như thế này đây. Y Hàn Thu lấy ra thuốc bôi và vải băng, Hoa Kim Chi đưa tay ra cho Y Hàn Thu xử lý vết thương.