"Minh Hà! Lần này muội có đi Lễ hội lồng đèn hoa không?" Ngọc Quỳnh phi tần chảy tóc cho HoaMẫu Đơn vừa cười vừanói.
"Ân, tất nhiên rồi!" Minh Hà uống ngụm trà mỉm cười "Á ha ha, không lẽ tỷ muốn cầu duyên. . ."
"Xùy xùy, nói bậy không hà! Là ta muốn muội dẫn con gái ta đi. . ." Ngọc Quỳnh bĩu môi.
"Mẩu thân, con. . ."
"A ha, ân ân, muội dẫn liền. . ." Ngọc Lan vỗ vỗ Hoa Mẫu Đơn.
"Lan tỷ tỷ. . ." Hoa Mẫu Đơn xấu hổ thấp giọng.
Hương Hoa cung. . .
"Sao á? Đi lễ hội lồng đèn hoa?" Hoa Thủy Tiênđập bàn hưng phấn. Nếutham gia là xuất cung rồi, ông trời đúng là ban điều lành mà. (ông trời*giận*: bộ trước giờ ta không ban điều lành hay sao mà dám nói. . .)
"Vâng, thưa công chúa! Người sẽ đi chứ?" XuânĐào hai mắt sáng như đèn pin chăm chăm nhìn nàng.
"Ân, dĩ nhiên!" Hoa ThủyTiên mỉm cười, lòng giật mình, Xuân Đào lúc nãynhìn ta ghê ta, nổi da gàrồi.
"Ân, vậy nô tỳ xin đi bẩm báo hoàng thượng. . ." Xuân Đào tiếp tục mơ mộng, hai mắt sáng như ban ngày. Xin thông bây giờ là ban đêm lúc 21:00:00. . . .
"Haizz, xem ra là Xuân Đào muốn đi miếu Hỉ Duyên đây a. . ."
Ta rất vui! Ta có rất niềm vui! Và ta có 2 niềm vui chính.
Nhất: là được xuất cung=> bỏ trốn đi du ngoạn giang hồ.
Nhị: là tham gia lễ hội => lẩn vào đám đông dễ bỏ trốn.
Ô hô hô hô, ta quá thông minh mà a! (tự kỷ rồi =_=)
Thành Hoa Mạn là nơi sầm uất nhất, rất đông người và náo nhiệt phi thường. Này, có ai biết ta đang làm gì không nào? Ta đang ở miếu HỉDuyên cùng Xuân Đào, tất nhiên là ta không có xin que hoa nha. . . (thật không đó vậy?? =_=)