Cái tên đang nói dở kia bị 1 người lục y ném ra ban công từ tầng 4 xuống tầng 0. (đi thang máy miễn phí đó? T.T)
"Tam si khờ! Hiện giờ cô nên hảo nghỉ ngơi 1 chút! Mai ta đi "tặng quà"đặc biệt cho cô!" lục y nhân mỉm cười bí hiểm khiến mọi người rùng mình tránh ra xa.
"Ghê lắm ta, nó ăn thịt người đó, rất nhiều người mất mạng nên hoàng thượng cấm khôngđược lui tới đó thường xuyên . . ."
"Ân. . .mà ta nghe nói nơi đó trở thành địa điểm "hẹn hò" gian tình à nha. . ."
"Hả? Có thật không. . .?"
Bô la bô lô ---
Vậy là ta một câu, ngươi một câu cứ tán gẫu dọcđường không quan tâm cái gì hết, và tất cả những lời đó thu vào tai Hoa Thủy Tiên. Ta trầm ngâm, Thủy Nguyệtcung mà ta nghe mẩu hậu nói là một thiên đường cá, lúc ta còn nhỏ hoàng cung thường tổ chức câu cá à nha. (ồ sao vẻ giống hiện đại thế? T.T nay chuyển sang dịch vụ sinh thái rồi chăng?)
Ừm, ta cũng muốn. . .
Ở kiếp trước, ta là Dương Minh Nguyệt, ta cùng hai tỷ đệ Hà Mỹ và Hà Dương đi câu cá ở ngoại ô. Ôi, nhớ quá đi, nhớ cái lần ta được đi, cùng cười cùng nói, thu hoạch đầy xô. . .
Haizz. . .
Phải chi ta được đi câu cá! Mà không biết năm nay có tổ chức không ta? Ta rất muốn cùng mọi người chơi đùa với nhau. Mà nhắc mới nhớ, ta đọc mấy cái tiểu thuyết xuyên không gì đó nói xuyên qua gặp và dính mỹ nam tử không hà. . .í mà khoan, từ lúc đến nay ta gặp đàn ông ít mà gặp đàn bà nhiều. Không lẽ ta bịxuyên đến thế giới Les rồi chăng? NO, NO, NO. . . (suy nghĩ quá độ rồi bà chị! T.T)