Truyện được đăng tại truyenwiki1.com tuyethabinhchi.
Edit by team Hoàng Quyền Phú Quý.
~~~
Tần Thắng: "Tần Tĩnh Nghi, có phải con lấy đồ của tỷ tỷ con không?"
"Con... con không có, phụ thân, con không có lấy." Tần Tĩnh Nghi lắc đầu không chịu thừa nhận.
"Nhưng ngươi đang mang nó kìa." Đột nhiên Linh Quỳnh chỉ vào đống trang sức trên tóc của Tần Tĩnh Nghi.
Tần Tĩnh Nghi theo bản năng đưa tay lên sờ, buột miệng nói: "Ngươi nói bậy, hôm nay ta không mang, mấy thứ kia ở..."
Giọng nói đột nhiên dừng lại.
Sắc mặt Tần Tĩnh Nghi dần trắng bệch.
Linh Quỳnh nhẹ nhàng nói: "Phụ thân, hình như con nhận sai đồ, cái đó không phải là đồ của mẫu thân con, nhưng hình dáng nó...... quá giống. Nhưng mà, hình như theo ý của muội muội, đồ của mẫu thân ta ở chỗ của muội?"
Linh Quỳnh dừng một chút, rồi nói: "Đó là di vật của mẫu thân ta, ngươi cầm đi xài không sợ quấy nhiễu vong hồn người đã mất sao?"
Huyết sắc trên mặt Tần Tĩnh Nghi mất sạch sẽ.
Đồ đó ở chỗ của Tần Tĩnh Nghi, Tần Thắng phái người đi tìm, rất nhanh lấy được những đồ vật đó trở về.
Mặt Tần Thắng đã đen như đít nồi.
Tần Tĩnh Nghi bị đánh hai mươi bản vào lòng bàn tay, còn bị đuổi đến đền thờ tổ tiên quỳ úp mặt vào tường, rồi chép một trăm lần toàn bộ gia quy.
Suýt chút nữa Tần Tĩnh Nghi bị ngất xỉu vì đau.
Linh Quỳnh chờ Tần Thắng rời đi, lúc này mới đứng dậy, đi đến trước mặt Tần Tĩnh Nghi và Tần Dương thị.
Nàng cong môi thành một đường.
Nước mắt Tần Tĩnh Nghi rơi dữ đội, nhìn thấy Linh Quỳnh vui sướng khi thấy người khác gặp họa, nhất thời bùng nổ, dùng tay không đánh nàng: "Tiện nhân ngươi cười cái gì?"
"Haizz, nhìn tỷ tỷ nói kìa, muội muội thật sự lo lắng cho tỷ." Nhị phu nhân hoàn toàn không thèm che giấu dáng vẻ vui sướng khi nhìn thấy người gặp họa, vui vẻ nói: "Nếu tỷ tỷ không cảm kích, vậy thì thôi."
"Bây giờ ta đến đây, bởi vì lão gia nói, trong khoảng thời gian này để ta quản chuyện trong phủ, tỷ tỷ đã vất vả nhiều năm như vậy rồi, nên nghỉ ngơi thật tốt một thời gian."
Tần Dương Thị: "...."
Một lúc lâu sau Tần Dương thị mới nói: "Đây là chuyện do lão gia nói sao?"
Tần Thắng đã lên tiếng, nếu Tần Dương thị không chịu, còn tiếp tục làm ầm chuyện này lên, chắc chắn là đổ thêm dầu vào lửa.
Tần Dương Thị nghĩ đến thái độ của Tần Thắng lúc trước, không hoài nghi bà ta.
Không nghĩ tới....
Tần Dương thị nhìn Nhị phu nhân đang đắc ý, đáy lòng có chút không thoải mái.
Tần Dương Thị trừng hai mắt nhìn Nhị phu nhân, cắn răng nói: "Ngươi cũng đừng quá đắc ý, đây chỉ là chuyện tạm thời."
Nhị phu nhân che miệng cười: "Xem tỷ tỷ nói gì kìa, muội có ý gì đâu, sống cực khổ như vậy, muội cũng không được vui đây này."
Tần Dương thị suýt chút nữa không thở nổi.
Cái đuôi của nàng ta sắp vểnh lên trời rồi, còn nói sống cực khổ không vui...
Rõ ràng đang cố ý chọc tức bà ta...
"Nhị phu nhân, người đắc tội với Đại phu nhân như vậy không sao chứ?"
Sau khi rời khỏi chỗ của Tần Dương thị, nha hoàn bên cạnh Nhị phu nhân lo lắng hỏi.
"Hừ, ta và bà ta đối với nhau như nước với lửa cũng phải ngày một ngày hai, bình thường bà ta ỷ vào chức quản sự, dồn ép ta, hiện tại đã không giống trước kia rồi."
Nhị phu nhân liếc mắt nhìn sổ sách trên tay, tâm trạng vô cùng tốt.
"Nhưng mà lão gia nói chỉ tạm thời cho người quản..."
Đến lúc đó Đại phu nhân cầm lại quyền quản lý, sau đó lại tính sổ?
Nhị phu nhân chạm nhẹ mũi của tiểu nha hoàn kia một cái: "Nha đầu ngốc, cái tạm thời này vẫn có thể thay đổi được."
Nhị phu nhân ôm lấy áo choàng trên người: "Bà ta với tiểu nha đầu kia đều không thể bỏ qua được, cả ngày bắt nạt người khác, hiện tại coi như bị cắn lại đi."
"Đại tiểu thư kia cũng rất tà môn..."
"Điều không nên nói thì đừng nói." Nhị phu nhân cắt ngang lời nói của nàng ta: "Đi thôi."
Nha hoàn lập tức ngậm miệng lại, đi theo Nhị phu nhân rời đi.
Ở một góc không xa, Linh Quỳnh nhìn về đoàn người đang rời đi, hỏi người bên cạnh: "Đó là Nhị phu nhân?"
"Đúng vậy."
Linh Quỳnh trầm mặc một hồi lâu, đột nhiên khen một câu: "Cũng rất xinh đẹp."
Nha hoàn: "???"
Tần Thắng đưa đến hai nha hoàn, một người tên là Thu Lan, người còn lại là Hạ Cúc.
Hai người vừa vào phủ không bao lâu, mới vừa học xong quy củ, đã được phân tới đây.
Thu Lan nói chuyện nhiều hơn, Hạ Cúc thì không nói chuyện, chỉ biết cắm đầu vào làm việc.
Người vừa trả lời chính là Thu Lan.
——Vạn vật đều có khoảng cách ——
Linh Quỳnh: Hôm nay cũng cần vé tháng để khắc kim mỗi ngày~~
***
Động lực của bọn ta là những ngôi sao của các nàng đó~~~