Tư Hằng quét mắt nhìn hiện trường một lần, ánh mắt người xung quanh nhìn đồ đệ giống như nhìn một miếng bánh thơm ngon, không nghĩ cũng biết bọn họ khẳng định muốn đi quấy rối nàng.
Tư Hằng rốt cuộc đưa con
mắt nhìn về phía Cơ Hàn Thiên: "Nàng hiện tại mới vừa kết đan, cần tìm
một nơi an tĩnh linh lực đầy đủ để ổn định tu vi, thỉnh giúp nàng an bài một địa phương tốt, thuận tiện đem nơi nghỉ ngơi của ta an bài ở phụ
cận nàng, đa tạ."
Cơ Hàn Thiên: "......"
Tư Hằng lo lắng
Phong Tư Lạc hiểu lầm, liền quay đầu giải thích với nàng: "Ở chỗ này ta
với những người khác đều không thân, khi ở bên cạnh nàng lòng ta có thể
ổn thỏa một chút, nàng không ngại đi? Nếu nàng để ý thì ta sẽ đổi sang
nơi khác."
Phong Tư Lạc xua xua tay: "Làm sao ta có thể để ý chứ? Ta cao hứng còn không kịp đâu!"
Cơ Hàn Thiên: "......" Ta còn chưa đáp ứng ngươi trụ bên cạnh nàng đâu!
Tuy rằng sinh hoạt cá nhân của Cơ Hàn Thiên hỗn loạn, nhưng hắn có thể lên
làm hoàng đế Cơ gia thì hắn cũng là một người có ánh mắt phát triển lâu
dài, chuyện lớn hắn có thể tính rõ ràng minh bạch.
Thời điểm lúc
trước thì Cơ Hàn Thiên đoán rằng người này có ý muốn nhận đồ, lúc ấy hắn liền nghĩ, chỉ cần hắn nguyện ý thì hắn lập tức chắp tay đem nữ nhi
dâng lên. Dùng một nữ nhi có thể đổi lấy quan hệ hữu hảo với một cường
giả thì đó tuyệt đối là kiếm lời.
Nhưng hiện tại không giống thế, đây cũng không phải là nữ nhi bình thường, vừa ra khỏi thần long không
gian đã là Kim Đan kỳ, hơn nữa kết đan lại không giống người thường,
tương lai tất nhiên càng không tầm thường. Cho nên cần thiết để Cơ gia
tự mình bồi dưỡng, chỉ cần nàng không có chuyện mà ngã xuống thì đối với Cơ gia mấy ngàn năm thậm chí trên vạn năm nữa đều có chỗ lợi.
Nữ nhi như vậy sao có thể chắp tay nhường người? Sao có thể làm người ngoài tiếp cận nàng được chứ?
Cơ Hàn Thiên lập tức muốn uyển chuyển cự tuyệt, Tư Hằng lại nhìn ra ý đồ
của hắn, hắn đi đến bên người Cơ Hàn Thiên, tay phải vỗ vỗ nhẹ nhàng
trên vai hắn, "Phiền toái bệ hạ."
Cơ Hàn Thiên chỉ cảm thấy một
cổ uy áp khủng bố áp xuống ở trên người hắn, Nguyên Anh trong thân thể
hắn có loại cảm giác nguy cơ bị người ta theo dõi, giống như chỉ cần đối phương nguyện ý thì Nguyên Anh của hắn lập tức sẽ tiêu tán.
Nguyên Anh của Cơ Hàn Thiên nguyên bản tinh thần phấn chấn giờ lại run bần
bật, trong lúc nhất thời liền có chút uể oải, trong lòng Cơ Hàn Thiên
nhấc lên sóng to gió lớn, người này vậy mà lại khủng bố như vậy.
Hắn miễn cưỡng giơ nở một cười khách sao: "Ngài khách khí, đây là chuyện đương nhiên."
"Đa tạ." Tư Hằng vừa lòng thu tay, lại trở lại bên người Phong Tư Lạc.
Đoạn giao phong ngắn ngủi này cũng không khiến cho những người khác chú ý,
trừ bỏ đám người Cơ Vô U có chút kinh ngạc vì hôm nay phụ hoàng dễ nói
chuyện ngoài ý muốn đối với hồng y nam tử xa lạ này, còn quá mức cung
kính thì hết thảy đều thuận lý thành chương như quá khứ.
Cơ Hàn
Thiên lập tức phân phó người dẫn đường cho Thập Nhất công chúa cùng
khách nhân Lục Nhân Gia tôn quý, an bài cho bọn hắn ở trong hai cái sân
linh khí nồng đậm nhất ở hoàng cung.
Chờ đến khi tất cả những
người khác rời đi, Cơ Hàn Thiên mới đặt mông ngồi xuống ghế thái sư,
toàn bộ phần lưng đều bị mồ hôi thấm ướt.
"Thật đáng sợ." Cơ Hàn Thiên lẩm bẩm nói, hắn đã thật nhiều năm không cảm nhận được loại thời khắc sinh tử trong chớp mắt này.
Vừa rồi Cơ Hàn Thiên bị Tư Hằng uy hiếp, Cơ Lãng cùng Cơ Thiền cũng có
biết, lúc này Cơ Lãng hận sắt không thành thép nói: "Đã sớm làm cháu tu
luyện thật tốt sớm ngày tấn chức Hóa Thần, cháu lại cố tình không nghe
cả ngày chỉ lo niêm hoa nhạ thảo, hiện tại đã biết tu vi của mình kém
như thế nào đi?"
"Gia gia ngài còn không phải là Hóa Thần sao, ở
trước mặt hắn không cũng không hề có sức phản kháng." Cơ Hàn Thiên nhỏ
giọng nói.
Cơ Lãng; "......"
"Cháu cũng đừng nóng giận, ta là Độ Kiếp kỳ, ở trước mặt hắn làm theo mà không có sức đánh trả thì
cũng không có gì để hổ thẹn, nhân ngoại hữu nhân thiên ngoại hữu
thiên*." Cơ Thiền mỉm cười truyền âm cho Cơ Lãng, "Ta không thể ở lại
bên ngoài quá lâu, phải trở về tiếp tục bế quan, Tư Hằng tôn giả bên kia cháu phải lưu ý đến, đừng để cho bọn tiểu bối va chạm hắn."
*"Thiên ngoại hữu thiên, nhân ngoại hữu nhân", bên ngoài bầu trời có bầu trời khác, người tài có người tài hơn.
"Thúc tổ ngài yên tâm." Cơ Lãng đột nhiên nghi hoặc nói, "Thúc tổ ngài cũng
chưa biện pháp ở bên ngoài quá lâu, tu vi của Tư Hằng tôn giả còn cao
hơn ngài thì hắn hẳn phải chịu càng nhiều sự bài xích của không gian mới đúng? Vì sao hắn lại có thể tự do hành tẩu bên ngoài như vậy?"
Tu vi một khi đã đột phá tới Độ Kiếp kỳ, thiên địa phương này tự nhiên sẽ
sinh ra bài xích, người ở Độ Kiếp kỳ không thể ở lại bên ngoài quá lâu,
nếu không rất dễ dàng dẫn động lôi kiếp trong thiên địa. Lôi kiếp nếu
giáng xuống dưới thì một là phi thăng thượng giới, hai là không thành
thì chỉ có khả năng bị hủy diệt thôi, cho nên người ở Độ Kiếp kỳ trên cơ bản đều sẽ tìm một chỗ tu luyện tìm hiểu, toàn lực chuẩn bị cho việc
phi thăng.
Loại kỳ ba giống như Tư Hằng, khoác cái áo choàng liền ra bên ngoài đi lung tung, tuyệt đối là độc nhất vô nhị.
Mặt Cơ Thiền lộ vẻ chua xót: "Tiểu Lãng a, người với người là bất đồng,
cháu ngàn vạn lần phải nhớ kỹ, như vậy mới có thể vẫn luôn bảo trì tâm
tính bình thường, bằng không sẽ dễ dàng sinh ra tâm ma."
Cơ Lãng: "......" Xem ra thúc tổ sau khi bị đả kích quá nhiều nên đã biến thành Phật hệ.
Quá thảm.
————
Cơ Hàn Thiên an bài cho Phong Tư Lạc cùng Tư Hằng ở hai cái sân có linh
lực thập phần nồng đậm, tất cả tế bào trên cơ thể Phong Tư Lạc đều thoải mái bắt đầu hô hấp.
Quả nhiên không hổ là hoàng tộc Cơ gia có
lịch sử lâu đời nhất Thần Hi Giới, nơi ở mà cũng có thể so sánh được với một ít bí cảnh nhỏ, Phong Tư Lạc thật muốn ngồi xuống lập tức tu luyện.
Tư Hằng dừng lại, thuận tiện ngăn cản những người khác muốn bước chân về phía trước, đám người Cơ Vô U đành phải dừng lại.
"Nàng hiện giờ mới vừa kết đan, phải bế quan củng cố một đoạn thời gian, tu
luyện thật tốt, không thể phân tâm, có chuyện gì cứ việc tìm ta, ta ở
sân cách vách với nàng."
Phong Tư Lạc gật gật đầu: "Cảm ơn ngươi."
Tư Hằng mỉm cười nhìn nàng: "Đi thôi."
Phong Tư Lạc quay lại nói với Cơ Vô U: "Ca ca, ta đây liền đi bế quan."
Cơ Vô U cười nói: "Muội muội phải bế quan thật tốt, sau khi ra ngoài ca ca mang muội đi chơi."
"Được." Tầm mắt Phong Tư Lạc đảo qua những người khác, hơi hơi gật đầu một cái, liền xoay người đi vào trong, cánh cửa phía sau tự động đóng lại.
Cơ Vô U cũng không có lưu luyến, sảng khoái xoay người rời đi, dư lại chín hoàng tử hoàng nữ có chút do dự, một bên đề phòng nhìn mấy huynh đệ tỷ
muội Kết Đan kỳ, một bên tính toán muốn đánh hảo quan hệ trước với Cơ Vô Nhược.
"Các ngươi còn không đi?" Tư Hằng nhàn nhạt hỏi.
Trong lòng mấy người nhảy dựng, đều có chút cảm giác không thoải mái, bọn họ
chưa từng bị người khác xua đuổi như thế. Nhưng nghĩ đến phụ hoàng cùng
lão tổ tông đều khách khí với người này như vậy thì lập tức cũng không
dám sinh chuyện, tất cả đều cười chắp tay cúi chào với Tư Hằng, từng
người rời đi.
Tam hoàng tử đi được vài bước, lại quay đầu lại
nhìn thoáng qua, lại thấy Lục Nhân Gia kia còn đứng ở cửa sân của Thập
Nhất muội, lòng hắn tràn đầy nghi hoặc: "Người này rốt cuộc là ai chứ?
Vì sao quan tâm Thập Nhất muội như thế?"
Thủ hạ của hắn nói:
"Điện hạ, người này có lai lịch thần bí, tu vi cao thâm, tính tình hình
như cũng có chút cổ quái, điện hạ không cần quá tiếp cận thì tốt hơn."
Tam hoàng tử gật đầu: "Hạ lễ cho Thập Nhất muội lại dày thêm vài phần đi."
Người này không dễ tiếp cận, nhưng hắn đối tốt với Thập Nhất muội, vậy
thì hắn phải càng đối tốt với Thập Nhất muội, xem như tích cóp một phần
tình hương khói.
"Điện hạ, thập nhất điện hạ loá mắt như thế......"
Tam hoàng tử mắt lạnh ngăn cản thủ hạ, thập nhất hoàng muội loá mắt như
thế, đối với bọn họ mà nói đúng là không có lợi, điểm này hắn hiểu,
những huynh đệ tỷ muội đó của hắn đồng dạng cũng hiểu, nhưng lại không
thể nói rõ.
Huống chi, hiện tại Thập Nhất muội đúng lúc chịu sự
chú ý của lão tổ tông cùng phụ hoàng nhất, bọn họ trừ bỏ kỳ hảo ở ngoài
thì tuyệt đối không thể làm chuyện khác, chẳng sợ muốn làm gì đó thì
cũng phải để kẻ thần bí kia rời khỏi đã rồi tính sau.
Tam hoàng tử vừa nghĩ vừa rời đi, ý tưởng của tám người khác cũng không khác biệt lắm so với hắn.
Vì thế dẫn tới việc lễ vật lục tục đưa đến sân của Phong Tư Lạc càng ngày càng nhiều, hơn nữa mỗi một phần đều rất phong phú.
Bất quá lễ vật này lại chỉ có thể đặt ở bên ngoài sân, bởi vì không ai có thể tiến vào sân của Phong Tư Lạc.
Sau khi người khác rời đi thì Tư Hằng liền thiết lập một cái kết giới vững
chắc ở bên ngoài sân của Phong Tư Lạc, trừ phi Phong Tư Lạc tự mình ra
ngoài, nếu không sẽ không có ai tới gần được, còn là loại thanh âm cũng
không thể truyền vào.
————
Trong nháy mắt một tháng qua đi.
Cơ Lãng từ xa xa đã nhìn thấy Tư Hằng tôn giả một thân hồng y, khinh phiêu phiêu đứng ở trên một thân cây, tóc đen cùng hồng y phiêu lãng theo
gió, bay phất phới, linh khí đều hóa thành thực chất bay tới bay lui
chung quanh hắn. Tư Hằng tôn giả lại không hề động đậy, hắn nhìn thẳng
về phía trước, biểu thỉnh nghiêm túc ánh mắt sâu xa, hình như là đang
nhìn về phía trước không xa, lại giống như xuyên thấu qua đại địa mênh
mang, đang xem nơi nào đó cực kỳ xa xôi......
Cho dù mặc hồng y
nhưng Tư Hằng cũng có thể cho người ta một loại cảm giác tiên khí mờ ảo, phảng phất ngay sau đó hắn sẽ theo gió bay lên, trực tiếp phi thăng lên trời.
Nhìn thấy một hình ảnh ngộ đạo như vậy, Cơ Lãng nhịn không được mà hoài nghi, suy đoán mấy ngày trước của mình có phải quá mức kỳ
lạ hay không?
Có lẽ thúc tổ nói đúng, Tư Hằng tôn giả không có
khả năng sinh ra tình cảm với người khác, loại người như hắn rõ ràng là
một lòng chứng đạo, thăm dò thiên địa chi đạo, sao có thể lâm vào tình
trường nhi nữ?
Cơ Lãng vỗ vỗ đầu, lẩm bẩm nói: "Ta khẳng định là bị tiểu tử Hàn Thiên kia làm hư, hổ thẹn hổ thẹn."
Cơ Lãng không dám đánh gãy Tư Hằng ngộ đạo, cho nên dừng ở xa xa, tùy tiện tìm nơi nào đó ngồi xuống, tính toán chờ đợi Tư Hằng kết thúc ngộ đạo.
Tư Hằng tiên khí phiêu phiêu như thế nhưng lúc này lại đang suy nghĩ một chuyện khác.
Tư Hằng suy nghĩ về cái vòng tay của Cơ Vô U, nó gợi lên một đoạn chuyện cũ trong lòng hắn.
Khi đó U U Tử đầu thai không bao lâu, nhưng mà phương pháp đầu thai cũng
không dễ dàng, linh hồn U U Tử không ổn định. Nàng trăm cay ngàn đắng
tìm được huyết diệu thạch cùng một ít trân quý thiên tài địa bảo, bế
quan luyện chế qua mười ngày, luyện chế ra một cái vòng tay cực kỳ xấu.
Hắn nói hắn có thể giúp nàng làm một cái đẹp mắt hơn, cái này không cần tặng nữa.
Nàng lại nói U U Tử là bạn tốt của nàng, cho nên thứ này nàng muốn đưa cho
hắn làm lễ vật, dù xấu cũng là tình nghĩa, cự tuyệt hảo tâm hỗ trợ của
hắn.
Hiện giờ ngẫm lại, lúc ấy nàng có thể đang tức giận? Tức giận hắn nói đồ vật nàng luyện chế ra quá xấu?
Nhưng ý của hắn cũng không phải ghét bỏ cái vòng tay, mà là cảm thấy nàng
muốn tặng cho một tiểu hài tử, lo lắng tiểu hài tử kia không thích cho
nên mới nói sẽ giúp nàng luyện chế một cái đẹp mắt hớn.
Nếu nó đưa cho hắn thì dù xấu cũng không sao cả.
Bây giờ nghĩ lại, hắn phát hiện hắn chưa từng nhận được lễ vật từ nàng!
Theo lý thuyết, hắn làm sư phụ nàng mười năm, mười năm này cũng coi như là
thầy trò tình thâm, vì sao nàng không nghĩ tới việc đưa hắn lễ vật?
Cái thân phận Thư Lâm này tthờigian quen biết nàng cũng không ngắn, cũng là bằng hữu, vì sao nàng vẫn không nghĩ tới việc đưa hắn lễ vật?
Mày Tư Hằng nhăn lại, sâu kín thở dài.
Phải làm sao thì mới có thể có một phần lễ vật từ nàng đây?
Nhìn thấy biểu hiện của Tư Hằng như vậy, Cơ Lãng cũng có chút khẩn trương,
chẳng lẽ trong quá trình ngộ đạo Tư Hằng tôn giả gặp phải nan đề?
Nhưng vào lúc này, thời gian Phong Tư Lạc bế quan rốt cuộc kết thúc, nàng
thần thanh khí sảng từ bên trong đi ra, thiếu chút nữa bị lễ vật các màu nằm đầy sân làm vướng ngã.
Tư Hằng quay đầu nhìn về phía nàng, trên mặt có vài phần u sầu.
Phong Tư Lạc sửng sốt, lập tức bay lên nhánh cây, đứng ở bên người hắn: "Thư Lâm, sao ngươi cau mày?"
Nhìn thấy sự lo lắng trên mặt nàng, rối rắm trong lòng Tư Hằng liền tan
thành mây khói, hắn hơi hơi mỉm cười: "Không có gì, chỉ là có chút phiền não nhỏ."
Phong Tư Lạc chớp chớp mắt, Thư Lâm cư nhiên cũng có
phiền não nhỏ nha? Đột nhiên liền rất tò mò, vì thế nàng thật cẩn thận
hỏi: "Vậy có thể nói ra sao? Tuy rằng tu vi của ta còn rất thấp, nhưng
có lẽ ta có thể giúp ngươi gỡ rối thì sao? Cho dù ta không có biện pháp
hỗ trợ thì nói ra có lẽ ngươi sẽ không phiền não nữa rồi."
Tư Hằng lại chính sắc nói: "Nàng mới tuổi này, tu vi hiện tại của nàng không thấp, không cần tự coi nhẹ mình."
Phong Tư Lạc: "......" Cái này là trọng điểm sao? Trọng điểm là nói ra phiền
não của ngươi, làm ta cao hứng một chút để có thể giúp ngươi gỡ rối mà.
Tư Hằng rối rắm đánh mất "Manh mối tự ti" cho đồ đệ, lúc này mới nói lên
tiểu tâm tư của mình: "Lúc trước ta nhìn thấy một cái vòng tay của một
trong số huynh đệ của nàng, cảm thấy hợp tâm ý của ta, cho nên do dự suy nghĩ có nên thỉnh nàng giúp ta đi hỏi một chút, cái vòng tay kia mua ở
chỗ nào? Ta cũng muốn......"
Hắn có chút thẹn thùng, cuối cùng nói: "Ta cũng muốn có một cái."
Nói xong lời nói dối gian nan bịa ra, Tư Hằng có chút không dám nhìn thẳng
nàng, ánh mắt chuyển hướng sang bên cạnh, vừa lúc đối diện với tầm mắt
tràn ngập khiếp sợ không kịp thu hồi của Cơ Lãng.
Tư Hằng: "......"
Cơ Lãng: "......"
————
Phong Tư Lạc hồi tưởng một chút, sau khi nàng kết đan thì có thêm rất nhiều
ca ca nha, người đeo vòng tay hình như cũng không ít, người mà Thư Lâm
nói là ai vậy?
Nàng chỉ có thể hỏi: "Ngươi nói ca ca nào nha?"
Tư Hằng thu hồi tầm mắt, làm bộ hồi ức một chút: "Hình như gọi là U... U cái gì đó."
Phong Tư Lạc muốn khống chế biểu tình một chút nhưng bất đắc dĩ khống chế
không được. Người mà Thư Lâm nói chẳng lẽ là Cơ Vô U sao? Trên tay Cơ Vô U chỉ mang theo một chuỗi hạt đeo tay, là thứ mà nhiều năm trước nàng
chế tác, cái vòng tay kia nói thật —— không đẹp đẽ gì lắm!
Thư Lâm cư nhiên thích loại này?
"Người ngươi nói chính là người cao cao lớn lớn, tươi cười sang sảng, mặc y
phục màu đen, ca ca đối với ta tốt nhất hả?" Nàng không thể không xác
nhận lại một lần nữa.
Mỗi một từ nàng nói ra để hình dung thì
trong lòng Tư Hằng liền không cao hứng một phân, nhưng hắn không thể
không gật đầu: "Đúng không."
Biểu tình của Phong Tư Lạc có chút cổ quái, không nghĩ tới Thư Lâm lớn lên đẹp như vậy mà lại có thẩm mỹ vô cùng kỳ ba.
"Nếu không tiện thì thôi." Thư Lâm lấy lui làm tiến nói.
"Không không không, không có gì không tiện cả, nhưng mà nguyên liệu của cái
vòng tay ấy rất đặc biệt, sợ là rất khó tìm." Phong Tư Lạc có thể lập
tức chế tác, chỉ là nguyên liệu trên tay nàng lại không có.
"Nguyên liệu thì tùy ý, ta thích chính là thủ công."
Phong Tư Lạc: "......" Thẩm mỹ thật là quá kỳ ba.
"Nếu có thể biết được là ai làm thì vô luận bao nhiêu tiền, vô luận cần nguyên liệu gì, ta đều có thể cung cấp."
Phong Tư Lạc có chút líu lưỡi, lời này thiếu chút nữa nói rõ: Ngốc nghếch lắm tiền mau tới ngoạm ta nha!
Nếu những người khác nói ra lời nói như vậy thì nàng khẳng định phải thao
tác thật tốt một phen để lột mất một tầng da, nhưng mà người này là Thư
Lâm, nàng thật đúng là không hạ thủ được.
Nàng thật cẩn thận nói: "Nếu ngươi không ngại tài liệu, cái kia kỳ thật ta cũng có thể làm
được, nếu không ta làm một cái cho ngươi?"
Tư Hằng nhìn nàng, ý cười trong mắt sắp tràn ra ngoài, hắn còn phải khắc chế: "Vậy cảm ơn nàng."
Vì thế Phong Tư Lạc mới vừa bế quan ra ngoài, chân còn chưa bước từ trong
viện ra ngoài, đã lại lần nữa tiến trạng thái vào bế quan.
Tư Hằng bay đến bên người Cơ Lãng: "Cơ Lãng đạo hữu."
Cơ Lãng thu hồi suy nghĩ loạn lạc trong đầy bụng, cười gượng đứng lên: "Tôn giả thật trùng hợp a ha ha ha......"
"Không khéo, ta cố ý tới tìm Cơ Lãng đạo hữu."
"A ha ha ha tôn giả ngài yên tâm, ta chưa nghe được cái gì cả, cũng chưa
nhìn thấy cái gì cả." Bộ dạng ngươi liếm mặt muốn đồ đệ làm vòng tay
cho, ta không thấy được, không thấy được ha ha ha ha ha......
Cơ
Lãng mím miệng gắt gao, lo lắng vừa hé miệng ra thì sẽ cười sặc sụa, vậy phỏng chừng sẽ có khả năng bị Tư Hằng giết người diệt khẩu.
Hắn
chưa từng có gặp qua người muốn đồ vật như vậy, theo lý thuyết, nàng nếu là đồ đệ của Tư Hằng thì sư phụ nghĩ muốn cái gì liền trực tiếp mệnh
lệnh đồ đệ đi làm, đi thu hoạch là được, vì sao phải dùng loại phương
pháp khúc chiết, còn có chút mất mặt như thế để đi thu hoạch đâu? Không
hề có tôn nghiêm của một tôn giả! Không hề có tư thái của sư phụ!
Cơ Lãng lại lần nữa khẳng định ý tưởng lúc trước của mình, Tư Hằng đối với đồ đệ này của hắn, chính là quái quái!
————
Thư Lâm giúp nàng nhiều như vậy, hiện tại thật vất vả có đồ vật mà hắn muốn, nên Phong Tư Lạc làm thập phần dụng tâm.
Trên người nàng không có nguyên liệu tốt, nàng liền chọn lựa đống lễ vật
kia, từ trong đó lấy ra mấy thứ nguyên liệu tốt nhất, liên tục luyện bảy ngày bảy đêm, thành công luyện chế ra một cái vòng tay thập phần giống
với cái đưa cho U U Tử.
Nàng vốn dĩ muốn khắc tên của mình lên
trên đó, nhưng thân thể này của nàng tên là Cơ Vô Nhược, nếu nàng khắc
tên của mình lên thì hình như không dễ giải thích lắm.
Vì thế nàng khắc lên trên đó: SL tặng Thư Lâm.
"Di? Thư Lâm cũng là SL nha!" Nàng như là phát hiện ra tân đại lục, vì điều trùng hợp này mà cao hứng.
Bất quá nếu khắc lên là SL tặng SL thì cái này lại tựa hồ có chút ái muội
quá mức, cuối cùng nàng không có đem Thư Lâm đổi thành SL.
Cứ như vậy trải qua bảy ngày bảy đêm vất vả luyện chế, một chuỗi vòng tay xấu nhưng lại có chút đặc sắc được ra lò.
Nàng hứng thú bừng bừng đi ra ngoài, lại thiếu chút nữa đụng phải người khác.
"Muội muội cẩn thận." Cơ Vô U muốn đỡ nàng.
Phong Tư Lạc lại vội vàng lui về phía sau, đem cái vòng tay vốn dĩ cầm ở
trong tay giấu đi: "Ha ha ha ca ca không cần lo lắng, ta đã kết đan thì
sao có thể té ngã đúng?"
"Muội muội nói đúng." Cơ Vô U thu hồi
tay, hắn nghi hoặc hỏi, "Hình như vừa rồi huynh nhìn thấy muội muội cầm
trong tay thứ gì đó?"
"Ha ha ha là tìm được từ đống lễ vật, muội
liền lấy ra chơi chơi, đồ vật các ca ca tỷ tỷ đưa rất quý trọng a!"
Phong Tư Lạc biết tâm đề phòng của Cơ Vô U đối với đám huynh đệ tỷ muội
kết đan rất lớn, nàng nhắc tới bọn họ, hắn khẳng định sẽ bị dời đi lực
chú ý.
Quả nhiên không ngoài nàng sở liệu, vừa nói đến ca ca tỷ
tỷ, Cơ Vô U dời lực chú ý của mình từ sự hoảng hốt khi nhìn thấy đồ vật
có chút tương tự với vòng tay của hắn sang việc cảnh cáo Phong Tư Lạc,
làm nàng ngàn vạn ngàn vạn lần phải rời xa các ca ca tỷ tỷ kết đan khác.
"Nhớ kỹ, đừng nhìn ngoài mặt bọn họ đối với muội thật tốt nhưng trong lòng bọn họ khẳng định không có hảo ý đối với muội."
Phong Tư Lạc thật mạnh gật đầu: "Ca ca yên tâm, muội chỉ tin tưởng một mình ca ca."
Nhìn đến bộ dạng nàng ngoan ngoãn đáng yêu như vậy, Cơ Vô U một lòng đều
mềm: "Muội cũng không cần luôn tin tưởng ta, ca ca cũng không thể bảo
đảm sẽ vĩnh viễn đối tốt với muội, thế sự biến đổi thất thường, người
muội có thể vĩnh viễn tin tưởng chỉ có chính muội thôi."
Phong Tư Lạc thu hồi tươi cười, lời này nàng vô cùng tán đồng. Cho dù U U Tử lúc trước vẫn luôn bảo hộ nàng nhưng lúc ấy nàng đối với hắn vẫn có tâm đề
phòng, thẳng đến sau khi hắn vì nàng mà chết, nàng có thể chân chính
toàn tâm toàn ý tín nhiệm như vừa rồi.
Chỉ có người chết, hắn mới vĩnh viễn sẽ không thay đổi.
Chỉ có bản thân, mới vĩnh viễn đối tốt với mình.
"Cho nên, chẳng sợ hồng y nam tử thần bí bên cạnh muội kia đối với muội rất
tốt thì muội cũng nhất định phải giữ lại một phần tâm đề phòng, không
được hoàn toàn tin tưởng hắn." Cơ Vô U nhỏ giọng nói.
"Ha ha ha ca ca yên tâm đi, muội sẽ bảo vệ tốt bản thân." Phong Tư Lạc cười nói.
Tư- không cẩn thận nghe được cuộc đối thoại của bọn họ- Hằng bước chân dừng lại: "???"
Cư nhiên nói bậy sau lưng về ta với đồ đệ?
Đồ đệ cư nhiên không phản bác?
"Đúng rồi, muội muội, mấy bằng hữu của huynh nói rằng phụ cận có một cái bí
cảnh khá hay ho, hắn mời ta qua đó thăm dò, muội có muốn đi cùng ta hay
không? Muội vừa tu luyện đã kết đan, đối với rất nhiều đồ vật ở Tu chân
giới không hiểu, ca ca mang muội đi mở rộng tầm mắt?"
Thăm dò bí cảnh, nguy hiểm cùng tài phú song hành, nhưng nàng hiện tại rất
nghèo, chỉ cần đó không phải nơi đặc biệt nguy hiểm thì nàng không chọn.
Cơ Vô U còn muốn tiếp tục nói chuyện phiếm với nàng, Tư Hằng ở bên cạnh đã không đứng được, người nam nhân này sấn hắn không ở, đầu tiên nói bậy
sau lưng hắn, hiện tại lại bắt cóc đồ đệ cùng hắn đi thăm dò bí cảnh,
lại để hắn nói tiếp thì ngay cả đồ đệ đều không còn.
Vì thế Tư Hằng mặt vô biểu tình xuất hiện ở trước mặt hai huynh muội.
Cơ Vô U bỗng nhiên cảm thấy nổi da gà cả người, tổng cảm thấy chung quanh
hình như cất giấu nguy cơ gì đó, hắn nhìn nhìn khắp nơi, cũng không phát hiện được cái gì.
Trừ bỏ cường giả mặc y phục hồng trước mắt đột nhiên xuất hiện.
"Tiền bối." Cơ Vô U cung kính hành lễ, người này ngay cả lão tổ tông cùng phụ hoàng đều cung cung kính kính với hắn, Cơ Vô U biết mình cũng không thể vô lễ.
Càng như thế, Cơ Vô U đối với hắn càng đề phòng.
Người tu chân thờ phụng chính là thực lực vi tôn, trước nay người hảo tâm
không nhiều lắm, phải trả giá, thông thường đều là bởi vì muốn có được
một thứ gì đó.
Một cường giả như vậy, hắn muốn lấy cái gì từ trên người muội muội chứ?
Trên người Từ Tư Hằng tản ra từng đợt hơi thở không chào đón Cơ Vô U, Cơ Vô U cảm giác được, hắn đành phải tự hành lễ rồi rời đi: "Ta có việc đi
trước, chuyện đã ước hảo chớ quên."
Phong Tư Lạc gật đầu.
Hai người nhìn Cơ Vô U rời đi, Tư Hằng thở dài, đồ đệ trưởng thành, nên đi
rèn luyện, đi thăm dò thế giới này, đi để trưởng thành, điểm này hắn sớm đã biết được.
Nguyên bản hắn tính toán chờ nàng kết đan ổn định, nàng liền có năng lực bảo hộ bản thân, hắn làm sư phụ liền có thể công
thành lui thân.
Hắn nguyên bản lại đây vì lý do đó, chỉ cần nàng kết đan, hắn liền có thể yên tâm.
Nhưng hiện tại, nhìn thấy nàng cười vừa ngọt vừa ngốc như thế với Cơ Vô U, Cơ Vô U nói cái gì nàng cũng tin tưởng, hắn lại không yên tâm.
Đồ đệ ngu như vậy, làm sư phụ, hắn làm sao có thể yên tâm được?
Phong Tư Lạc sờ sờ cánh tay, đột nhiên cảm thấy cả người có chút lạnh?
Nàng thiết lập một kết giới, đem cái vòng tay đã luyện chế tốt giao cho Tư
Hằng: "Thư Lâm, đây là ta luyện chế, cùng với cái trên tay ca ca kia
không hoàn toàn giống nhau, cái này ngươi thích sao?"
Không giống nhau mới tốt.
Tư Hằng rối rắm hồi lâu, chung quy không có biện pháp nói ra ba chữ rất đẹp, vì thế nói, "Rất kỳ lạ, ta rất thích."
Phong Tư Lạc vừa lòng thỏa mãn, nhớ lại lần đầu tiên nàng luyện chế ra vòng
tay, Tư Hằng cư nhiên nói rất xấu, rõ ràng có người rất thích.
Là do Tư Hằng không ánh mắt, hừ!
Tác giả có lời muốn nói:
Tư Hằng: Hiện trường biểu diễn tuyệt kỹ: Ta đổi một cái áo choàng rồi tự vả mặt ta!