Đấng Du Ký Cửu Giai Giới

Chương 145: Quà tặng giản đơn


trướctiếp

Nằm trên thảm bay, nói đúng hơn là trên những cặp đùi trắng nõn, Ma Kim thoải mái hỏi thăm bốn nữ hồ về tình hình nơi hậu phương vững chắc. Nhìn chung thì chẳng có gì đáng lo ngại cả. Sa Thiết Thành không có gì để làm nên Ái Như thâu mua một số khu đất để thành lập vài chi nhánh Nhật Nguyệt như kỳ hội này, khách điếm này. Bọn thuộc hạ ở Hoàng Hà Thành vừa báo tin, Trương Định Hùng đã thành công trong việc đánh lạc hướng Sơn Quốc về vụ ngũ hoàng tử mất tích, một số thế gia khác đang mở thêm chi nhánh.

Ma Kim bất ngờ nhìn thẳng vào Đại Nô và hỏi:

-Ta đoán không nhầm, Hồ Mẫn đã tiết lộ về ngưỡng dục vọng của ta cho các ngươi phải không?

Hắn ta thì trước giờ có bao giờ đoán nhầm đâu vì vậy Đại Nô không dám nói dối, đành phải thừa nhận, dù gì đây cũng là mục đích chính của ả Hồ Mẫn.

Ma Kim vừa xoa đầu mấy ả nô lệ vừa nói:

-Xem ra các ngươi cũng chẳng còn bị điên nhỉ? Có thể rời khỏi ta được rồi đó.

Tứ Nô sà vào lòng hắn, nũng nịu:

-Thiếp không muốn đâu. Chủ nhân có thể coi thiếp bị điên cũng được, nhưng xin đừng đuổi thiếp đi.

-Bọn thiếp cũng vậy! (Ba nữ hồ còn lại cũng khóc nấc lên)

-Thôi được rồi. Mấy năm nữa ta sẽ tống các ngươi lên Trung Giới sau cũng được. Ở Hạ Giới thì ta vẫn cần dùng tới các ngươi. À mà có nên gộp sinh nhật mấy đứa lại thành một ngày không nhỉ? (Ma Kim)

-Không!!! (Bốn nữ hồ đồng thanh)

.

Rất nhanh đã về tới Sa Thiết Thành, vừa đặt chân xuống đất thì đã nghe tiếng gọi quen thuộc:

-Cha!!!

Ba đứa tiểu yêu thấy Ma Kim trở về liền lon ton chạy ra đón. Tiểu Xuân và Tiểu Hạ dang tay đòi bế, còn riêng Tiểu Thu nhanh nhảu bám vào áo trèo lên cổ của cha nó, lại còn đưa tay ra trước tháo mặt nạ. May mà hắn tẩy trang trước đó rồi chứ nếu không thì đã khiến mấy đứa nhỏ khiếp vía một phen.

.

Lúc bé thì ba tiểu yêu này giống nhau y đúc, chỉ có thể phân biệt qua kí hiệu Ma Kim xăm lên lòng bàn chân. Còn bâu giờ đã qua giai đoạn dậy thì, mỗi đứa lại có một sở thích riêng, không mặc y phục giống nhau nữa, cả tóc tai, cách trang điểm cũng khác. Tuy vậy, cả ba đứa rất chi là ngoan ngoãn, chẳng hề giống yêu quái một tí nào, trừ cái vụ nhạy cảm do bị Hồ Mẫn đầu độc tư tưởng ra.

Tiểu Xuân thì trưởng thành nhất, để tóc đen dài xõa tự nhiên, khá thích màu tím nên trang sức đeo trên người thường có màu tím, tính cách mạnh mẽ, nhiệt huyết, hay thường xin đi theo phụ giúp cho mẹ Như. Với tư cách là đại tỉ, con bé luôn đứng ra bảo vệ cho các muội muội, nhưng vì dưới sự che chở của Kim Gia, không ai dám bắt nạt tụi nhỏ nên là không có cơ hội thể hiện ra, được mỗi cái là hay nhường đồ chơi, bánh kẹo.

Tiểu Hạ thì có vẻ là thông minh nhất, thường đi theo mẹ Hân đối ngoại, ăn nói rất khôn khéo, có mấy thế gia dù biết con bé là yêu nhân nhưng vẫn muốn góp gạo xin cưới. Con bé thích màu vàng, vì vàng theo cách gọi mỹ miều thì là kim, tới mái tóc cũng cắt ngắn lại cho giống mẹ Khả, mong ước một ngày nào đó màu tóc sẽ chuyển sang màu vàng. Và được ở bên săn sóc cho cha Kim, đại đa số mấy lần nghịch ngợm đều do nó bày trò, Tiểu Xuân cổ vũ nhiệt tình còn Tiểu Thu ngu ngơ làm theo. Tiểu Hạ rất tò mò với kiến thức, nó muốn được như cha Kim, biết mọi thứ trên đời nên rất chăm đọc sách và cách hữu hiệu nhất vẫn là tìm cách được ở bên cạnh cha Kim ngay khi có thể để được giải đáp ngàn vạn câu hỏi về vũ trụ bao la.

Về phần bé út Tiểu Thu, con bé tính tình hồn nhiên, ngây ngô, tốt bụng nhưng lại đãng trí và hậu đậu nên trước khi làm việc gì cũng xin ý kiến của mấy vị tỉ tỉ và các mẹ. Con bé rất ưa được thắt bính và mặc váy. Nó thường hay xin đi theo mẹ Khả hoặc mẹ Mẫn để được bay lên không trung. Nếu hai người đó vắng thì Tiểu Thu sẽ qua chỗ của mẹ Ngọc và mẹ Thanh để chơi với em bé Tiểu Đông.

Sẵn tiện nói sơ qua Tiểu Đông, con bé hiện vẫn chưa thể hiện qua nhiều vì còn bé tí, nhưng mà theo đánh giá của Ma Kim, nó là đứa trẻ có ngộ tính mạnh nhất. Nội cái việc nó có thể hấp thụ dâm khí ngày từ thuở lọt lòng đã khiến cho Ma Kim dè chừng rồi. Về việc này thì hắn chưa nói lại cho ai nghe cả, có thể là hắn sợ bị hiểu lầm, hoặc có thể hắn muốn con bé trở thành con bài tẩy sau này.

.

Gặp lại các con khiến cho Ma Kim xua tan đi những ngày tháng tẻ nhạt trên chiến trường.

-Mấy nay các con có ngoan ngoãn vâng lời mẹ không?

-Dạ có! (Ba đứa trẻ đồng thanh trả lời)

-Cha ơi con học thuộc bảng cửu chương rồi! (Tiểu Thu)

-Giỏi thế. Năm lần sáu là mấy? (Ma Kim)

-Ba mươi! (Tiểu Thu)

-Mười chia hai bằng mấy? (Ma Kim)

-Hừm... (Tiểu Thu)

-Không sao. Thế đã giỏi lắm rồi, sắp tới học thêm cửu chương nghịch đảo đi. (Ma Kim)

-Cha ơi, con vừa giành được giải quán cờ vây ở thành trì này đó. (Tiểu Hạ)

-Con đánh bại được mẹ Ngọc rồi sao? (Ma Kim)

-Dạ hông, kì thi này mẹ Ngọc làm trọng tài nên không tham gia. (Tiểu Hạ)

Đang nói chuyện dở thì Ma Kim thấy có gì đó không đúng:

"Ơ kìa, sao lại ướt ướt trên cổ, á đù, con bé Tiểu Thu lại quên mặc quần trong rồi. Cơ mà khoan đã, sao mà Tiểu Xuân và Tiểu Hạ cứ cạ cạ ngực vào người của ta thế."

Ma Kim vội thả các con xuống nhưng mà mấy đứa hôm nay lại nhõng nhẽo không chịu buông, lại cả gan mút lấy ngón tay cha nó. Với khả năng phân tích siêu phàm, hắn liền nói trúng tim đen:

-Mẹ Mẫn lại dạy các con hư phải không? Lâu quá rồi mấy đứa không bị ăn đòn thì phải.

Mấy đứa trẻ sợ hãi liền nhảy xuống và bỏ chạy, vừa hay các đạo lữ đã sửa soạn chỉnh chu bước ra ngoài, ba tiểu yêu liền núp sau lưng Hồ Mẫn, nàng ấy nhún vai tỏ vẻ ngây thơ vô số tội.

Ma Kim thấy vậy cũng chỉ biết lắc đầu thở dài bất lực.

Ái Như nhẹ nhàng hỏi:



-Sao thế phu quân, có chuyện gì khiến chàng không vừa ý sao?

-Làm gì có chỗ nào không vừa ý chứ, hôm nay các nàng xinh đẹp quá đi mất.

-Ơ, thế những ngày khác không xinh sao?

-Tình yêu của ta dành cho các nàng ngày một nhiều thêm, những ngày trước há có thể sánh bằng hiện tại.

-Chỉ được cái dẻo miệng thôi!

Ma Kim luồn tay qua eo kéo nàng vào lòng rồi trao một nụ hôn ngọt ngào khiến hai má của đại phu nhân ửng đỏ. Sau đó hắn ghé gần tai khẽ hỏi:

-Như vầy mới đủ dẻo chớ?

-Sao hôm nay lại gấp gáp thế.

-Hẹn nàng trên ngày mai nhé, đêm nay ta phải lấy thân gói quà sinh nhật rồi.

-Hứ, được thôi. Nhưng ngày mai phải trả đủ bài đấy.

-Biết rồi bà chủ Như!

Thiên Khả đang đứng bên cạnh, trong lòng cũng rất phấn khích, tuy nhiên lại cố không thổ lộ ra bên ngoài. Nhưng mà cái y phục tôn vòng một của nàng đã bày ra hết cái tâm hồn to lớn, Ma Kim đột ngột Dịch Chuyển ngay trước mặt nàng rồi úp mặt vào cái khe sâu giữa hai đồi núi, hít một hơi thật sâu, không khỏi cảm thán:

-Ai da, thơm phức!

-Đồ biến thái.

-Làm nhiệm vụ tông môn xong chưa?

-Ơ, ta tưởng chàng bảo ở yên nơi này, ta...

-Thế thì tốt.

-Ơ...

Ma Kim nhìn cái má phúng phính dễ thương, không kiềm lòng đành thơm lên một cái phốc, đồng thời bằng tốc độ thần sầu đưa tay bóp bóp hai cái bánh bao, sau đó vội dịch chuyển bỏ chạy, không quên tét vào cái mông một cái đét nghe sướng tai.

Ma Kim vội ôm chầm lấy Tuyết Hân, tạo ra tình huống mà Thiên Khả không thể trả đũa.

-Ái da, Hân tiểu thư xinh đẹp của anh, nhớ em quá đi thôi.

-Em... cũng nhớ anh rất nhiều.

-Mỗi lần nhìn thấy em, anh lại có một cảm giác gì đó lạ lắm, nó cứ đáng yêu thế nào ấy!

-Hôn em đi! Em muốn hôn!

-Thiệt là biết làm trái tim anh tan chảy mà. Được thôi, ta chiều nàng.

Không ngờ Tuyết Hân lại là người duy nhất dám bộc bạch tình cảm trong số các đạo lữ, tất nhiên là bỏ qua cái kiểu tình cảm đặc biệt của Hồ Mẫn.

Thật ra thì nàng đã soạn sẵn hàng trăm câu trữ tình văn vẻ, nhưng khi đứng trước Kim công tử, nàng run quá nên phun ra bừa lời hoa tiếng ngọc mà thôi.

Hắn quay sang liếc nhìn Hồ Mẫn, mặc dù hắn đã đeo kính áp trong che đi đôi mắt tử thần nhưng mà biểu cảm trông vẫn rất đáng sợ.

Cơ mà ai sợ chứ Hồ Mẫn chỉ thấy nóng ran trong người mỗi lần bị Ma Kim nhìn kiểu đó. Nàng ấy mím môi, nghiêng người ưởn ẹo trông rất gợi đòn.

Ma Kim thoắt cái đã Dịch Chuyển lên trước, bàn tay xòe ra năm ngón, quơ ngang thật mạnh nhưng gần tới gương mặt khả ái của Hồ Mẫn thì dừng lại, dư chấn đủ tạo ra một làn gió khiến mái tóc trắng xóa của nàng ấy bay xõa về đằng sau... hất vào mặt mấy đứa con.

Hắn chỉ dừng lại ở việc bẹo má nàng bằng một lực mạnh, kéo qua kéo lại như một tấm cao su. Tất nhiên nhiêu đó chưa đáp ứng đủ dòng máu khổ dâm chảy trong cơ thể ma đầu này. Nàng chề môi nói bằng cái giọng ỏng ẹo:

-Mau trừng phạt em đi để em còn hút máu anh nữa.

Ma Kim dù có đôi lúc mất nhân tính nhưng khi đứng trước các tiểu yêu thuần khiết, hắn sao có thể bày ra dáng vẻ vũ phu, chỉ đành hạ giọng:

-Lớn rồi, đừng bày trò làm hư bọn trẻ. Chặt đầu bây giờ.

-Hông chịu.

-Phải chịu!

Nàng ấy như một đứa trẻ, dang hai tay và yêu cầu:

-Ẳm!

Ma Kim phì cười:

-Hết chịu nổi nàng rồi.

Hắn bế nàng lên để nàng vui vẻ hút máu, sau đó bước vào phòng kể chuyện cho mọi người nghe. Đại đa số là về chiến sự, nhưng mà vì cuộc chiến quá áp đảo, Ma Kim phải bịa thêm một số chi tiết gay cấn làm cho các nữ nhân nhập tâm đến độ thi thoảng lại hét lên vì lo lắng.

Thời gian trôi qua rất nhanh, lúc hắn về là xế chiều mà giờ đã đến nửa đêm. Ái Như bất ngờ đem ra một cái bánh kem rồi mọi người vỗ tay cùng hát chúc mừng sinh nhật Đại Nô.



Điều này khiến nàng ấy rất cảm động, dù gì đây cũng là lần đầu tiên trong đời nàng được tổ chức tiệc sinh nhật. Nàng tự hỏi bản thân "Hơn một trăm năm qua, ta có thực sự đang sống không chứ?"

Mọi người cùng nâng ly rượu trái cây, thứ thức uống này có nồng độ say ít hơn nên được dùng vào những dịp sinh nhật hay những bữa tiệc có trẻ em. Tuy vậy, uống nhiều cũng khiến người ta cảm thấy rạo rực.

Nhìn các nữ nhân lắc lư, đùa giỡn rất nóng bỏng. Nhưng mà một mình hắn cần hết thì có mà kiệt sức, nên chỉ đành lấy mấy đứa trẻ ra làm bia đỡ, Lam Ngọc và Thanh Thanh phải trông chừng Tiểu Đông, bốn đạo lữ phải lo cho ba đứa nhện con. Còn hắn thì chăm sóc đặc biệt cho Đại Nô.

Nhị Nô, Tam Nô và Tứ Nô thì đành đợi lần lượt là các đêm kế tiếp.

.

.

Ma Kim lúc này đã cởi sạch y phục ngồi đợi sẵn trên giường

Sau khi tắm rửa sạch sẽ, Đại Nô lõa thể nằm trong một dải lụa dày cuộn trọn, từ từ lăn tới giường.

Ma Kim tuy có chút bối rối trước hành động kỳ quặc này nhưng trông khá là thích thú.

Những ngọn nến thơm trong phòng làm cho bầu không khí thêm phần lãng mạn.

Nhìn thấy cơ thể đẩy đà, trần trụi của nữ yêu khiến ham muốn dục vọng trong hắn dâng trào.

Tuy nhiên Đại Nô vẫn cứ chậm rãi hôn lên mu bàn chân hắn rồi từ từ mới hướng dần lên trên.

-Nàng đang làm theo nghi thức gì sao?

-Ngài đọc nhiều sách thì cũng biết rồi chứ?

-Rườm rà thế này thì chắc hẳn của hoàng tộc nhỉ?

-Dạ vâng.

-À ta nhớ rồi. Nhưng mà nếu ta không nhầm thì việc ân ái chỉ kéo dài tối đa nửa canh giờ nhỉ?

-Chúng ta có thể bãi bỏ một số luật lệ nhảm nhí mà.

-Nàng nói đúng ý ta rồi đấy.

Dứt lời, Ma Kim đứng lên bế Đại Nô quăng mạnh xuống giường, sau đó vồ vập tấn công.

-Á, ứ, ngài đừng mạnh bạo như vậy mà! Á, sướng chết mất.

Hắn thô bạo đến nỗi Đại Nô phải dùng tới hình dạng bán yêu, hóa hình ra chín cái đuôi của Hồ Ly.

Móng vuốt của nàng cào cấu vào tấm lưng của đối phương khiến nó rách ra mười đường. Cũng đã lâu lắm rồi hắn mới cảm nhận được nỗi đau thể xác, điều này khiến hắn sung sức hơn, nhấp điên cuồng khiến cho nữ yêu rên la thống khoái, mắt trợn tròng trắng, lưỡi thè ra hết cỡ, nước bọt chảy dài.

Ma Kim kê sát đầu xuống, cắn mạnh vào vùng cổ của đối phương, rồi mút nhẹ đánh dấu lãnh thổ, tiếp đó là vùng ngực, cánh tay, cả dưới nách, nơi nào hắn cũng muốn độc chiếm cả.

Ở tư thế truyền thống được chục phút, Đại Nô bắt đầu xoay chuyển thế trận, lật người đè hắn xuống dưới, ưởn cặp đồi núi kỳ vĩ ra mặc cho hắn nhào nặn, bản thân thì xòe rộng chín cái đuôi ra phô trương thân thế, hai tay thì đặt sau gáy khoe ra đường cong quyến rũ và bắt đầu nhấp mỗi lúc càng nhanh. Đôi mắt của nàng hóa thành màu hồng, liên tục tỏa ra lực áp đảo của Hồ yêu, nhếch mép nói:

-Ngài không thể đánh bại được thiếp như lần trước đâu. Cấm ngài xài công cụ đấy!

Ma Kim cũng không chịu đầu hàng, dâm khí của của hắn thậm chí còn ngưng tụ thành một bức màn màu tím, cố tìm cách xâm lấn đối phương nhưng vẫn là bị mị lực cản phá.

Nhưng mà ngoài kim châm kích dục, Ma Kim vẫn còn một thứ khác thú vị hơn nhiều.

-Để xem nàng có thể một chọi ba hay không đây!

-Ngài tính làm.....

Bùm, bùm, hai phân thân bất ngờ tấn công, một cái chặn miệng đối phương, một cá thì luồn lách qua mấy chùm đuôi mịn màng để tấn công vào hang động bị bỏ trống hàng trăm năm.

-Ực ực...

Hai tên phân thân cũng dùng tới đôi tay điệu nghệ, vừa xoa xoa cái tai hồ ly dễ thương, vừa vuốt ve mấy cái đuôi mượt mà khiến cho toàn bộ xúc giác của Đại Nô dâng tới đỉnh điểm.

Mười phút sau, cả hai, hoặc cũng có thể coi là cả bốn người xuất ra một lúc.

Ma Kim thu phân thân lại, nhưng bản thể muốn chiến tiếp hiệp hai.

Tuy vậy, Đại Nô lại làm một điều mà khiến chủ nhân vô cùng bất ngờ, đó là nàng từ chối.

Rõ là lúc này nàng rất hạnh phút, đôi mắt ướt nhèm, giọng rưng rưng:

-Thiếp yêu chủ nhân lắm. Nhưng mà... ngài có thể chia sẻ điều tuyệt với này cho ba muội muội của thiếp không? Thiếp nhiêu đây đã là quá mãn nguyện rồi.

Ma Kim xoa đầu Đại Nô, không ngờ nàng lại hiểu chuyện đến vậy, rồi nhẹ nhàng nói:

-Được thôi! Ta sẽ chiều theo ý nàng.

Hai người cứ thế nằm ôm ấp và tâm sự thâu đêm.

trướctiếp