“Đúng, chính là ta đã triệu hồi cô. Từ nay về sau, ta sẽ là chủ nhân của cô”
“Chủ nhân?”
Cô gái gằn giọng, bộc phát ra uy áp
“Nhân loại nhỏ bé mà muốn làm chủ nhân của ta. Hahaha....đi chết đi”
Một lưỡi hái chợt xuất hiện trong tay cô gái ác quỷ.
Cô ta ngay lập tức vung lên cao, nhằm hướng Seichi mà chém xuống, mang theo một luồng hắc khí đáng sợ.
Keng! Đùng...đùng...
Seichi cầm Excalibur đưa ngang, đón đỡ.
Hai luồng khí tức va chạm vào nhau, gây ra một vụ nổ lớn.
Đồ đạc trong phòng liền bị phá nát.
Cả hai lui về sau mấy bước.
Seichi nhíu mày
‘Mạnh thật...nếu không nhờ sức mạnh của thánh kiếm, có khi mình đã bị chẻ đôi ra rồi’
Cô gái ác quỷ kia gương mặt cũng trở nên ngưng trọng khi nhận ra thanh kiếm mà Seichi cầm trên tay.
“Thánh kiếm Excalibur?”
Yuri đang nằm ở phòng bên cạnh, nghe thấy tiếng nổ lớn và rung chấn dữ dội, liền nhanh nhất chạy qua chổ Seichi.
Yuri đẩy cửa vào, sững người khi nhìn thấy cảnh tượng tan hoang bên trong.
Đứng đối diện hai bên của căn phòng là Seichi và một nữ nhân.
“Seichi kun, anh không sao chứ? Cô gái kia là ai?”
Yuri lo lắng gọi Seichi.
Cả Seichi và ác quỷ đều nhìn Yuri.
“Yuri, em mau ra khỏi đây. Đóng cửa lại. Đừng cho bất cứ ai vào đây” Seichi hét lớn.
“Seichi...”
“Nhanh!”
“Vâng. Em biết rồi”
Yuri nhanh chóng đóng cửa lại.
Lúc này đám người Lee MinYing và vệ sĩ cũng chạy tới.
“Yuri sama, có chuyện gì sao?”
Thư ký Lee lo lắng hỏi
“Tôi nghe thấy tiếng nổ lớn từ phòng của cậu chủ”
Yuri cười gượng.
“A...không có gì. Mọi người đừng lo. Seichi kun, anh ấy đang thử nghiệm một số thứ ấy mà. Chúng ta không nên làm phiền anh ấy”
“Vậy...vậy à...” Lee MinYing khóe miệng hơi giật.
“Chúng ta đi xuống thôi”
Yuri cười nói với mọi người, nhưng lại đang rất lo lắng.
Cô gái kia là ai?
Sao lại xuất hiện trong phòng của Seichi?
Hình dáng đó, cô ta không phải là con người...
Yuri theo sau đám người Lee MinYing đi xuống tầng trệt.
‘Seichi kun, anh đừng có xảy ra chuyện gì nha....”
“Ngươi là chủ nhân của Thánh kiếm Excalibur?” ác quỷ nhíu mày hỏi.
“Nếu đúng thì sao?”
“Vô lý. Làm sao một nhân loại sở hữu Thánh kiếm lại có thể triệu hồi ác quỷ?”
“Ngươi không tin thì tùy ngươi. Nhưng bất kể như thế nào, hôm nay ta cũng quyết thu phục ngươi” Seichi thản nhiên chĩa Excalibur về hướng nữ ác quỷ.
Hai mắt nữ quỷ bất chợt lóe sáng, dò xét Seichi.
‘Đây...đây là...là năng lượng của ngài ấy...? Tên nhân loại này...sao có thể?’
Nữ quỷ dò xét nguồn năng lượng phát ra từ cơ thể của Seichi, bất chợt rùng mình.
Cảm thấy nữ quỷ có sơ hở, Seichi liền cầm kiếm lao lên.
Seichi chỉ còn cách chổ nữ quỷ kia vài bước chân, trực vung kiếm chém xuống thì...
“Chủ nhân!”
Nữ quỷ liền lập tức quỳ xuống, khí tức, năng lượng và cả vũ khí đều biến mất.
Seichi khựng lại, gương mặt hiện lên ngốc trệ.
“Chủ nhân, xin hãy tha thứ cho sự mạo phạm vừa nãy của ta”
Nữ quỷ chậm rãi nói, nhưng trong lời nói phảng phất chút sợ hãi.
Nữ quỷ này không phải sợ Seichi, cũng không phải do sợ Excalibur, mà điều khiến cô ta sợ hãi chính là nguồn năng lượng hắc ám cực lớn đang chảy trong người của Seichi.
“Không đánh nhau nữa sao?” Seichi thu kiếm lại hỏi.
“Không đánh nữa, thưa chủ nhân” nữ quỷ lắc đầu.
“Ngươi sợ rồi chứ gì?” Seichi cười trêu chọc.
“.....” nữ quỷ.
“.....” hệ thống.
“Ngươi tên gì?”
“Chủ nhân, tên ta là Lilith” nữ quỷ cúi thấp đầu trả lời.