Một ngọn lửa bùng lên từ hai tay cậu, nhanh chóng lan rộng ra khắp cơ thể con cá sấu.
Con cá sấu quằng quại trong đau đớn, phút chốc cháy đen.
“Cậu...cậu có phải là...con người không vậy” thanh tra Kankuro đứng phía sau, miệng lắp bắp.
“Hình dáng này....” Sakura cũng ngạc nhiên kèm theo một chút bàng hoàng.
Seichi không quay mặt lại, nói
“Tôi là con người một trăm phần trăm đấy. Đây chỉ là hình dáng khi chiến đấu của tôi”
Cậu chậm rãi bước lên phía trước, đối mặt với đám sâu.
Lilith, Argrat cùng đám tùy tùng như hiểu ý chủ nhân, liền lập tức di chuyển tới chổ đám người.
Seichi giơ tay phải lên cao, âm trầm nói
“Buộc ta phải sử dụng trạng thái này, vậy các ngươi cũng nên trả giá đi”
Một vòng tròn trận pháp khổng lồ, bao quanh lấy khu hồ bơi.
“Lửa địa ngục!” Seichi hét lớn.
Vòng tròn trận pháp sáng rực lên.
Cuồn cuộn từ bên trong phóng thích ra một luồng lửa khổng lồ.
Ngọn lửa khổng lồ ấy cuộn xoáy, xoay tròn dữ dội như một cơn lốc, thổi tung cả trần kính của hồ bơi.
Phừng....phừng....
Xèo....xèo....
Chỉ trong giây lát, ngọn lửa quét sạch hết tất cả mọi thứ. Tất cả, những con sâu nhớp nhuốt, những con gấu, tên hề, ma nữ, ngay cả con ác linh cũng bị thổi bay, tan vào hư vô.
Seichi đứng đó, trước mặt là một bãi chiến trường, hỗn độn, cháy đen.
“.....” Lee MinYing.
Sakura cùng thanh tra Kankuro khóe miệng co giật liên hồi.
Một đòn quét sạch tất cả.
Cậu nói cậu là con người sao?
Có con người nào làm được như thế chứ?
“Cậu chủ, ác linh đã bị tiêu diệt?” Lee Mi Ying tiến lên chổ Seichi hỏi.
“Vẫn chưa” Seichi âm trầm trả lời.
“Chưa?? Chẳng phải cậu vừa mới thổi bay nó hay sao?” thanh tra Kankuro ngạc nhiên hỏi.
“Tôi chỉ là đuổi nó đi mà thôi. Nó sẽ còn trở lại”
“Vậy làm sao mới có thể tiêu diệt nó hoàn toàn?”
“Phải tìm ra thứ chứa đựng nguồn gốc sức mạnh của nó, phá hủy thứ đó thì mới tiêu diệt được ác linh” Seichi giải thích.
“Thứ đó...chẳng lẽ là....?” Sakura suy nghĩ.
“Ừm” Seichi gật đầu “Chính là con gấu bông lúc đầu ở trong tủ trong phòng thay đồ tầng 1”
“Nhưng nó...đã biến mất...”
“Thì bởi vậy nên mới phải đi tìm”
“Vậy chúng ta sẽ qua dãy nhà của khu thể thao...” Lee MinYing nói.
“Không, chổ đó không có gì cả” Seichi lắc đầu.
“Vậy chẳng lẽ là ở khu hồ bơi này sao?”
“Cũng không”
Thanh tra Kankuro thắc mắc
“Cả chổ này chỉ có hai khu, mà cả hai khu đều không có? Vậy còn chổ nào để mà tìm nữa chứ”
“Vẫn còn một chổ”
Seichi chỉ ngón tay xuống sàn nhà
“Nó ở dưới này”
Cả bọn hiển hiện lên ngốc trệ.
Con ác linh ở phía dưới sàn nhà sao?
Seichi sau khi kích hoạt Chiến thần hủy diệt Icarus, kỹ năng Vùng đất của Hoàng đế cũng được đẩy lên mức tối đa.
Cậu có thể cảm nhận được ma lực do viên Ma hạch tỏa ra.
Và nó nằm phía dưới chổ đám người đang đứng.
“Cậu chủ, nói như vậy nghĩa là ác linh ở dưới cống ngầm sao?” Lee MinYing hỏi.
“Ừm. Chính xác là vậy. Muốn tiêu diệt được nó, chúng ta phải xuống dưới đó”
“Cống ngầm...” Sakura khẽ rùng mình.
Cô có thể tưởng tượng được dưới cống ngầm có những gì.
Tất cả những thứ dơ bẩn đều ở dưới đó.
“Nếu thế thì có đường để đi xuống đấy” thanh tra Kankuro nói.
“Vậy phiền ngài thanh tra dẫn đường” Seichi nói.
Thời gian duy trì trạng thái chiến thần cũng vừa hết.
“Lilith, ngươi trở về. Để Argrat ở lại là được” Seichi ra lệnh.
“Vâng” Lilith cúi đầu, sau đó biến mất.
“Argrat, đi theo bọn ta, đảm bảo an toàn cho mọi người”
“Vâng thưa chủ nhân”
“Đi thôi nào. Xuống gặp con ác linh này thôi”
Cả bọn đi theo thanh tra Kankuro tiến về dãy nhà khu thể thao, sau đó đi xuống tầng hầm.
“Đây, lối này”
Thanh tra Kankuro chỉ tay xuống dưới một nắp cống.