"Cũng nên giải quyết lũ cá tạp* này rồi, vừa kịp lúc về ăn trưa tiện thể chúc mừng một chút, nhanh tay lên cho ta." Nhị thủ lĩnh thúc giục thủ
hạ của gã cứ như đi họp chợ.
*Raw: 杂鱼 (tạp ngư) nghĩa là những kẻ bất tài (không có khả năng nhưng vẫn giả vờ là mình rất mạnh mẽ)
Mấy tên cướp không nói hai lời liền múa may vũ khí xông tới, bên Tony phải
vài người mới miễn cưỡng đối phó được một tên cướp, phần còn lại đành để ba gã lính đánh thuê đối phó. Tên Đại Kiếm Sĩ kia bị Nhị thủ lĩnh băng
cướp quấn lấy, ốc còn không mang nổi mình ốc, không bao lâu đã có người
chết dưới tay cướp.
"Chủ nhân, chạy mau." Tên tùy tùng kéo Tony chạy trốn.
Tony vẫn đang nghĩ đến hàng hóa của mình, do dự không chịu đi.
"Chủ nhân, giữ được rừng xanh thì lo gì không có củi đốt, bây giờ giữ mạng
quan trọng hơn, mau chạy đi." Tùy tùng sốt ruột khuyên bảo.
Lúc này có một tên cướp phát hiện bọn họ nên xông tới.
Tony giật mình một cái, cuối cùng cũng nhận ra bây giờ không phải lúc nghĩ
đến hàng hóa, chủ tớ hai người lập tức xoay người cùng nhau chạy trốn.
Không ngờ tên cướp kia lại đuổi theo không bỏ, mắt thấy sắp bị đuổi kịp, Tony đột nhiên phát hiện đằng trước có hai người đang đi tới. Nam nhân
có thân hình cao lớn trong đó tức khắc hấp dẫn ánh mắt hắn, một thân khí thế lạnh nhạt thong dong vừa nhìn liền biết không phải người thường.
"Anh hùng, cứu tôi với!" Tony đầu óc nóng lên chạy về phía hai người, không
nói hai lời đã trốn ra sau lưng họ, đồng thời không quên nói kẻ đuổi
gϊếŧ hắn là tên cướp thường xuyên cướp bóc hàng hóa của thương đội đi
ngang qua đây.
"Băng cướp Ác Lang của núi Kê Minh đang làm việc, thức thời thì cút đi, nếu không đừng trách ông nội ngươi không khách
khí. Nhị thủ lĩnh của chúng ta đang ở gần đây, nếu để lão nhân gia tự
mình ra tay, các ngươi một người cũng không chạy được." Tên cướp lâu la
cười dữ tợn nói.
"Vì sao lại có nhiều người thích dùng sói để
đặt tên như vậy? Sói tốt đến mức đó hả?" Cách Ngôn tò mò hỏi, nam nhân
cao lớn trong mắt Tony cũng chính là Rex.
Tony nghĩ cậu chưa
nghe qua băng cướp Ác Lang bao giờ nên giải thích: "Vị tiểu ca này, băng cướp Ác Lang này là băng cướp chiếm cứ núi Kê Minh, bọn chúng cực kỳ
tàn nhẫn hung ác, không chỉ đánh cướp hàng hóa các thương đội mà còn
gϊếŧ sạch mọi người, một người sống sót cũng không có, trừ phi ngươi là
nữ nhân, vậy nên các ngươi phải cẩn thận."
Cách Ngôn kinh ngạc, "Tàn nhẫn như thế sao? Mà nữ nhân thì làm sao vậy?"
Tony đáp: "Nghe nói bọn chúng sẽ mang nữ nhân bắt được lên núi Kê Minh, đặc
biệt là những ai lớn lên xinh đẹp, họ sẽ trở thành công cụ phát tiết
du͙ƈ vọиɠ của chúng. Ta cũng nghe nói nữ nhân nào bị chúng bắt cũng bị
ngược đãi đến chết, thân thể không có chỗ nào lành lặn, chúng là lũ súc
sinh không có nhân tính."
Cách Ngôn hít vào một hơi, nhìn về
phía tên cướp lâu la, ánh mắt không còn tò mò mà biến thành chán ghét.
Băng cướp Ác Lang này xem ra còn ghê tởm hơn nhiều so với tưởng tượng
của mình, cậu nói thầm với Rex: "Nếu đã gặp thì sao chúng ta không giải
quyết bọn chúng luôn đi, miễn cho có người chạy về báo tin."
"Để xem." Rex đi về phía tên cướp lâu la kia, Cách Ngôn lập tức đuổi theo.
banhmidaudo.wordpress.com
Tony và tùy tùng của hắn đứng sững tại chỗ, trong lúc bọn họ còn đang do dự
có nên đi qua đó nhìn thử hay không thì âm thanh kêu gào của tên cướp
lâu la đột nhiên im bặt, sau đó thân thể gã thẳng tắp ngã xuống. Hai
người đi đến, chỉ thấy tên cướp lâu la thất khiếu* đổ máu mà chết, chủ
tớ nhanh chóng liếc nhau, bọn họ căn bản không thấy đối phương ra tay
lúc nào, biết mình đã gặp được cường giả chân chính nên lập tức đuổi
theo. Cũng nhờ vậy mà bọn họ được chứng kiến khung cảnh chấn động nhất
đời mình.
*Thất khiếu là bảy cái lỗ trên mặt: hai mắt, hai tai, hai lỗ mũi, và miệng
Từ trước đến nay Rex luôn ra tay rất lưu loát, nhưng lại thường đi kèm với máu me. Mấy tên cướp còn đang hăng máu chợt phát hiện, hơn hai mươi tên cướp mà vị Nhị thủ lĩnh kia dẫn tới, trừ bỏ vài tên bị ba gã lính đánh
thuê gϊếŧ thì đồng bạn của chúng đang càng ngày càng ít, đặc biệt là Nhị thủ lĩnh, đến lúc gã nhận ra thì cũng chỉ còn hai tên thủ hạ.
"Ngươi là ai mà lại dám xen vào chuyện của băng cướp Ác Lang chúng ta?" Nhị
thủ lĩnh liếc mắt một cái đã nhìn ra Rex còn rất trẻ, cũng không thấy
cảm giác uy hiếp quá lớn từ trên người y, tức khắc càng thêm phẫn nộ.
"Người muốn lấy mạng các ngươi." Rex lạnh như băng ném xuống những lời này,
thân ảnh lóe lên một cái đã xuất hiện bên cạnh Nhị thủ lĩnh, tốc độ
nhanh đến nỗi tên Nhị thủ lĩnh kia cũng không kịp phản ứng, mắt thấy đầu sắp bị kiếm của Rex chặt rớt, gã bất ngờ bắt lấy một tên thủ hạ ném về
phía y, thủ hạ chỉ kịp phát ra một tiếng hét thảm đã bị chém thành hai
nửa.
Mỗi đường kiếm đều dứt khoát lưu loát trước sau như một.
Cảnh tượng đẫm máu và tàn khốc đến mức làm tên cướp lâu la còn lại ướt hết
đũng quần, chưa kịp quỳ xuống xin tha đã bị một gã lính đánh thuê bắt
lấy cơ hội một kiếm gϊếŧ chết. Người sót lại cuối cùng là tên Nhị thủ
lĩnh kia, gã thấy tình thế không ổn nên xoay người bỏ chạy, nếu bây giờ
mà gã còn chưa nhận ra mình đá phải gốc cây cứng thì đúng là phí công gã náo loạn ở núi Minh Khê nhiều năm như vậy.
Rex đuổi theo, chờ đến
khi y quay lại, tuy không thấy thân ảnh của tên Nhị thủ lĩnh kia nhưng
mùi máu tươi trên người y lại nồng hơn, khiến cả đám người chờ y trừng
lớn mắt.
Phải biết rằng tên Nhị thủ lĩnh của băng cướp Ác Lang
này chính là một Đại Kiếm Sĩ bát giai, chỉ cách Kiếm Sư có một bước dài
nữa thôi. Còn Đại Kiếm Sĩ mà Tony mời đến mới chỉ là ngũ giai, thực lực
chênh lệch rất nhiều, lúc nãy có cảm giác như tên nhị thủ lĩnh kia đang
chơi trò mèo vờn chuột, tuy thế gã Đại Kiếm Sĩ này vẫn bị thương không
nhẹ. Hắn nhìn Rex tuổi vẫn còn trẻ, cho dù thiên phú đặc biệt xuất sắc
thì cùng lắm cũng chỉ có thể là Đại Kiếm Sĩ, nhưng khi hắn nhìn thấy y
lấy được tính mạng của tên Nhị thủ lĩnh Ác Lang một cách nhẹ nhàng thì
lập tức kinh ngạc há to miệng.
Được cứu giúp, những người không chết đều rơi nước mắt, cảm giác tìm được đường sống trong chỗ chết thật là
tốt. Không ai vui hơn Tony, giữ được mạng, quan trọng nhất chính là hàng hóa cũng giữ được, hắn không nói hai lời lấy ra một túi đồng vàng đầy ự từ trong ngực, nhét vào tay Cách Ngôn thoạt nhìn có vẻ rất dễ nói
chuyện.
"Ân nhân, đây là một chút tâm ý nho nhỏ của ta, nhưng
cũng không thể nào bày tỏ hết kính ý của ta. Lần này may mà có các ngài, nếu không thì tính mạng lẫn số hàng hóa này khó mà giữ nổi, thật sự rất cảm tạ các ngài." Tony kích động nắm lấy tay Cách Ngôn, nói nhiều như
vậy nhưng vẫn không thể biểu đạt được hết tâm tình của hắn lúc này.
Cách Ngôn xấu hổ rút tay về, hỏi: "Có thể cho chúng ta biết một vài chuyện về băng cướp Ác Lang này được không?"
Tony tất nhiên nói hết những gì mình biết.
Băng cướp Ác Lang chính là cái tên tiếng tăm lừng lẫy trên con đường giao
thương này, núi Kê Minh là địa bàn của chúng, mà vượt qua núi Kê Minh
lại là việc nhất định phải làm nếu muốn giao thương. Không thể đi qua nó thì chỉ có thể quay về, đồng nghĩa với việc sẽ phải chịu tổn thất rất
lớn. Bởi vậy rất nhiều thương đội cuối cùng vẫn sẽ lựa chọn đi qua nơi
này, đây cũng là nguyên nhân vì sao băng cướp Ác Lang lại chiếm cứ núi
Kê Minh.
Ác Lang là băng cướp hung hăng ngang ngược nhất vùng
này, gϊếŧ người phóng hỏa, không chuyện ác nào không làm. Thương đội nào gặp cũng bị cướp sạch, cơ hồ không có ai sống sót. Mấy thương đội nghe
thế đều sợ vỡ mật, nhưng vẫn như cũ có những thương đội ôm tâm lý may
mắn, dù sao băng cướp này không có khả năng ngày nào cũng đến đánh cướp, nếu chúng có thể cướp đủ số hàng hóa để ăn chơi tiêu xài thì sẽ có năm
sáu ngày không đi cướp nữa, đã từng có thương đội dựa vào suy luận này
mà vượt qua núi Kê Minh, cuối cùng kiếm được đầy bồn đầy bát. Tony đúng
là ôm tâm tình cầu may này nên mới đi đến đây, chỉ là không ngờ vận khí
hắn lại không tốt.
"Ngươi nói băng cướp Ác Lang này không có chuyện
ác nào không làm, nhưng theo ý của ngươi, có vẻ như bọn chúng chỉ chiếm
cứ núi Kê Minh để đánh cướp thương đội đi qua đây chứ không đi nơi
khác?" Cách Ngôn tò mò hỏi.
Tony vừa nghe liền biết cậu lần đầu
tiên đến đây, "Tiểu ca có điều không biết, vì con đường giao thương này
tương đối hẻo lánh nên hầu như đỉnh núi nào cũng có cướp, trải qua mấy
chục năm phát triển, những băng cướp yếu đã sớm bị đào thải, những băng
cướp còn lại phần lớn đều có chút thực lực. Bọn chúng chiếm những ngọn
núi khác nhau, chiếm núi xưng vương, cơ bản đã đạt thành hiệp nghị không xâm phạm lãnh thổ của nhau. Chẳng qua đây cũng chỉ là một trong số
nguyên nhân."
"Còn có nguyên nhân gì nữa?"
"Thực ra mấy
tên cướp hung hăng ngang ngược ở đây không phải là không có ai quản, mà
chúng có một hạn chế nhất định. Như băng cướp Ác Lang chẳng hạn, bọn
chúng tất nhiên không muốn co đầu rút cổ ở mỗi núi Kê Minh, nhưng nếu
chúng vượt quá giới hạn thì sẽ bị những thế lực mạnh mẽ hoặc cường giả
chú ý, nguyên nhân chính là có những người đó áp chế nên băng cướp Ác
Lang mới không dám cướp đốt hiếp gϊếŧ khắp nơi."
"Thì ra là vậy, vậy ngươi biết băng cướp Ác Lang có những ai, thực lực như thế nào không?"
"Băng cướp Ác Lang có ba vị thủ lĩnh, một trong đó chính là Nhị thủ lĩnh đã
bị đồng bạn của các hạ gϊếŧ chết. Trên gã là Đại thủ lĩnh, hắn là người
có thực lực cao nhất băng cướp Ác Lang, nghe nói là một Kiếm Sư rất
mạnh. Phía dưới là Tam thủ lĩnh, nghe nói cũng là Đại Kiếm Sĩ, hắn ta là người háo sắc dâm tà nhất trong ba huynh đệ, hơn nữa còn ăn thông nam
nữ, phàm là nam nhân lớn lên nhìn đẹp đều bị hắn ta bắt lên núi, kết cục nghe nói không tốt hơn nữ nhân là bao. Dưới nữa là mấy tên lâu la, tầm
bốn - năm trăm người.
wattpad.com/user/daudo0902
Nghe tới mấy chữ "nam nhân lớn lên nhìn đẹp" Cách Ngột đột nhiên nhìn về phía
Rex, trong mắt cậu, người vừa anh tuấn lại đầy nam tính như Rex là cực
kỳ đẹp, vì thế cậu trộm chỉ y rồi hỏi Tony: "Lớn lên nhìn đẹp, giống như y hả?"
"Không, là giống ngài ấy." Tony ho nhẹ một tiếng, phía sau là ba chữ "tiểu bạch kiểm*" không dám nói ra.
*tiểu bạch kiểm: những chàng trai với vẻ ngoài trắng trẻo yếu ớt/thư sinh nhã nhặn/trói gà không chặt (thường mang nghĩa châm chọc), công tử bột...
"..." Cách Ngôn.
Rex vừa vặn nhìn qua chỗ họ, không biết có phải y nghe được đoạn đối thoại
của họ hay không, nhưng Cách Ngôn cảm thấy khóe miệng y hơi cong lên như thể cười nhạo cậu.
Tony thỏa mãn trí tò mò của cậu xong thì bắt đầu tính toán tổn thất. Hàng hóa thì không sao nhưng người thì tổn thất rất nhiều, người còn sống sót phần lớn cũng bị thương. Cũng may họ đã
đi được 90% quãng đường rồi, lộ trình còn lại thì không có nguy hiểm nào quá lớn, cùng lắm thì chỉ mất gấp đôi thời gian thôi. Tony không biết
nên cảm tạ hai người như thế nào, chỉ có thể dùng đồng vàng biểu đạt
lòng biết ơn của mình.
Trước khi tách ra, Cách Ngôn lại hỏi Tony
thôn trang hoặc thành trấn gần đây nhất có còn xa nữa không. Tony nói
cho cậu biết chỉ cần vượt qua hai đỉnh núi nữa là có thể thấy một tòa
trấn nhỏ, buổi sáng nay bọn họ cũng xuất phát từ chỗ đó.
Trên
con đường giao thương này không có thôn trang, bởi vì người sống trong
thôn trang đều là bình dân, họ không có năng lực tự bảo vệ mình. Lúc
trước khi mấy băng cướp còn chưa tràn lan như bây giờ thì thôn trang rất nhiều, hiện tại lại rất ít khi thấy, không phải bị bọn cướp gϊếŧ sạch
thì cũng là tự mình dọn đi.
Rex quyết định đi đến trấn nhỏ
trước, Cách Ngôn không có dị nghị gì, bây giờ thể lực của cậu càng ngày
càng tốt, đi qua hai ngọn núi cũng chỉ mất chút sức mà thôi. Hai ngọn
núi này vì nguyên nhân địa hình, lại ngay cạnh núi Kê Minh nên không có
cướp.
Không bao lâu sau, một tòa trấn nhỏ lọt vào tầm mắt bọn họ.