"A... " Thanh âm Tần Tiêu Phong vốn thật ra là do chịu đau bất giác
chuyển hóa thành tiếng thở gấp mê hoặc, chỉ cảm thấy toàn thân như lênh
đênh trên sóng cuộn, lại giống như khoái lạc phiêu lãng giữa không
trung, hoặc cũng có thể nói như bị tiêm ma túy mà bị ảo giác sung sướng, hai mắt phủ mờ sương ánh lên như thủy tinh trong suốt, hai má từ trắng
mịn thành phiếm hồng quyến rũ, tóc đé rối lên tán loạn, càng một cảnh
phong tình chuốc say lòng người.
"Bôi thuốc thôi mà đã sướng thế
à?" Trần Vân Thụy ngạc nhiên nhìn con mồi đã hoa mắt mơ màng, khóe
miệng hắn hơi hơi cong lên, không nghĩ chỉ đơn thuần là động tác bôi
thuốc thôi mà lại hiệu quả tốt đến vậy, hay chính xác hơn nên nói cậu ta trời sinh là để câu dẫn đàn ông? "Cơ thể thật mẫn cảm!" Để thêm chút
kích thích, hắn không khỏi ngón tay cố ý đâm đến điểm nhạy cảm nhất.
"K, không... hức...!" Giống như chạm mở chốt công tắc, Tần Tiêu Phong sướng đến tưởng đã bay lên sao Kim, nửa người trên không tự chủ được ưỡn
cong, dương v*t non nớt ít kinh nghiệm không chống lại được kích thích
một trận co rút, liền cao trào bắn ra chất lỏng chạm đến kịch liệt sung
sướng.
"Thích chứ?" Trần Vân Thụy vừa lòng rút ra ngón tay ướt
đẫm, đưa sát môi liếm sạch sẽ, hắn khó nén lại dục niệm mà thưởng thức
người dưới thân biểu tình đắm chìm trong dư vị, nửa thân dưới của hắn
sớm đã trướng to lên cứng ngắc muốn đòi lao ra khỏi khóa quần.
"Hức..." Thiếu niên bị kích thích đến há hốc miệng, mềm nhũn ngã vào sô pha
không nhúc nhích, cậu nhắm chặt mắt không muốn chạm phải sự giễu cợt từ
nam nhân, sống mười bảy năm đây là lần đầu tiên thê thảm như vậy, cư
nhiên bị một người đàn ông dùng ngón tay chọc ghẹo đến cao trào, thế này còn đâu mặt mũi gặp người khác.
"Ra khá nhiều đấy!" Trần Vân
Thụy cúi đầu xuống trêu tức đối phương xong liền khóa ghì chặt cậu lại,
đem dịch thể ngọt ngào vừa liếm trong miệng truyền qua ép buộc Tần Tiêu
Phong cùng chính mình nuốt vào thưởng thức.
Tần Tiêu Phong hiển
nhiên không thể ngăn cản nam nhân tấn công, ngoan ngoãn mặc hắn làm gì
thì làm, khi đầu lưỡi nam nhân cường thế xâm nhập âm thầm mang chỗ dịch
thể tanh tanh theo hơi thở tràn sang, cậu nghĩ muốn nôn cũng không nôn
được đành nuốt vào toàn bộ.
"Cậu như vậy làm tôi rất "muốn" a!"
Trần Vân Thụy khát cầu nhấm nháp tư vị mỹ nhân sớm đã dục hỏa đốt người, rốt cuộc buông vũ khí đầu hàng gấp gáp đem dương v*t trướng phát đau nhấn
thẳng vào lỗ hậu thiếu niên.
"Đau quá... Mau rút ra..." Nụ hoa
chật chội bị quái thú xông vào ép nó nở ra, Tần Tiêu Phong đau đến chết
đi sống lại, sợ tới mức mặt tái bợt, kí ức bị cường bạo hôm đó hiện lên
trong đầu, thiếu niên cố gắng giãy dụa né tránh không muốn lặp lại quá
khứ tồi tệ kia, nhưng bị Trần Vân Thụy trói chặt hai chân chặt chẽ giam
cầm làm cậu không thể nhúc nhích được.
"Chặt quá!" Đôi mắt nam
nhân tình dục bao phủ đã sớm mất đi lý trí, hắn mạnh mẽ xuyên sâu vào cơ thể mãi đến tận đâu không rõ, hưởng thụ thoải mái lỗ nhỏ vây lấy hắn
liếm hút.
"Không! Bỏ ra đi!" Tần Tiêu Phong kêu một hơi thống
khổ, nơi mới được bôi thuốc chưa quá bao lâu lại truyền đến từng đợt đau nhói, cố hết sức đẩy lồng ngực cứng như sắt thép của người kia ra ý đồ
lợi dụng đại ma vương có sơ hở mà trốn thoát, nhưng so với cơ thể thiếu
niên hư nhược cơ thể Trần Vân Thụy lại trải qua luyện võ thuật cùng kinh nghiệm thực chiến trăm trận đánh.
"Đừng chống đối nữa!"
Trần Vân Thụy đằng đằng sát khí khó chịu nhìn thiếu niên muốn cự tuyệt hắn,
tóm chặt hai tay cậu đè lại, không ngừng di chuyển eo, ghi dấu vết của
chính mình vào tận xương tủy Tần Tiêu Phong, "Cậu là thú cưng của tôi!
Đây là tự cậu chấp nhận, đừng chống đối thêm nữa."