Cavell ngồi xuống bên
giường, lo lắng cho một Minotaur già cỗi ốm yếu nằm trên đó. Hắn nắm
chặt tay ông ta với hi vọng rằng ông ta sẽ tiếp tục sống. Còn Dewitt thì đặt tay sát lên lồng ngực của đại Trưởng Lão để cảm nhận sinh lực đang
dần mất đi.
Tộc trưởng của tộc Minotaur và một Minotaur thầy thuốc đứng cùng nhau, họ mang theo vẻ mặt buồn bã khó nói thành lời.
Lọ thuốc trị thương đã cạn sạch của Ma Tùng Quân nằm lăn lốc trên đất, bên cạnh đó là Dewitt đang nhắm mắt lại để cảm nhận nhịp sống cuối cùng
trong cơ thể của Đại Trưởng Lão Minotaur. Vốn mọi thứ đều yên ắng, sự
sống đang dần trôi đi.
Sinh cơ của lọ thuốc tuy đã nằm trong bụng của vị đại Trưởng Lão kia, nhưng cơ thể dường như không muốn hấp thụ
nó. Vài hơi thở trôi đi, dược lực dần dần yếu đi, Dewitt không còn cảm
nhận được sự sống của nước thuốc nữa.
Vẻ mặt của Dewitt dần trở nên buồn rầu, đôi tai thỏ hắn rủ xuống, chuẩn bị nhấc tay khỏi lồng ngực đại Trưởng Lão.
“Thình thịch...”
Đúng lúc đó đột nhiên một nhịp tim đập vang lên khiến cho tai thỏ của Dewitt dựng thẳng.
“Thình thịch... thình thịch... thình thịch...”
Dần dần tiếng tim đập trở nên dồn dập hơn, nhanh hơn. Căn phòng yên tĩnh
thiếu đi sinh khí, liền trở nên bừng bừng ngay sau đó. Tộc trưởng
Minotaur liền vỗ vai tay thầy thuốc đeo kính bên cạnh mình. Lão thầy
thuốc kịp phản ứng lại, lao đến gạt tay Cavell ra để bắt mạch cho đại
Trưởng Lão.
“Sống lại rồi, sống lại rồi!! Thật khó tin, tại sao
thọ mệnh mất đi lại có thể kéo về được??” – Lão thầy thuốc ném kính sang một bên, kích động hét lớn.
“Ngũ Trưởng Lão Musli, bình tĩnh.
Ngươi hét cái gì, bình tĩnh giải thích xem nào?” – Lúc này tộc trưởng
hét lên một tiếng, làm cho thầy thuốc Ngũ Trưởng Lão giật bắn cả mình.
Lão ta cúi xuống nhặt mắt kính mình lên, sau đó chậm rãi giải thích:
“Tuổi thọ biến mất của Đại Trưởng Lão đã quay trở lại. Ta không biết giải
thích như thế nào, ngươi cứ hiểu rằng lọ thuốc kia nó không những chữa
trị khỏi vết thương cũ của Đại Trưởng Lão. Mà nó còn trả lại một phần
tuổi thọ Đại Trưởng Lão đánh đổi từ việc tiên tri.”
“Không thể nào...” – Tộc trưởng Minotaur lùi lại một bước, như thể mình vừa được nghe một chuyện khó có thể tin được.
“Chính ta cũng không tin được...” – Ngũ Trưởng Lão thở dài nói.
“Chẳng lẽ lọ thuốc kia của con người tốt đến vậy... như thế, chúng ta làm sao
có thể là đối thủ của loài người?” – Tộc trưởng bắt đầu nhặt lọ thuốc
lên. Cầm trên tay lọ thuốc nhỏ hơn cả ngón tay mình, lão chau mày lại.
Lão tộc trưởng bắt đầu lo lắng, hắn nhìn chằm chằm lọ thuốc dưới mặt đất.
Thân làm tộc trưởng của cả một tộc Minotaur hùng mạnh, hắn có cái đầu
khác xa so với phần còn lại của chủng tộc mình. Hắn không vì Đại Trưởng
Lão khỏe lại làm vui mừng, mà đang suy nghĩ đến chuyện sâu xa hơn trong
tương lai.
Nhưng ngay sau đó dòng suy nghĩ của tộc trưởng lại bị cắt đứt bởi chính Ngũ Trưởng Lão:
“Ta từng nghiên cứu qua thuốc trị thương của con người, công dụng của nó
không khác gì viên trị thương của ta. Hoàn toàn không có khả năng kéo
lại tuổi thọ đã mất thế này được. Nó rất vô lý, không có loại thuốc nào
có thể làm được điều đó.”
“Tuổi thọ Đại Trưởng Lão đổi đi để nhìn trộm tương lai, nó tương tự như một lời nguyền của trời. Trên đời này
không có một thuốc trị thương nào có thể làm được chuyện này đâu. Vấn đề của lọ thuốc này, ta nghĩ nằm trên tay của con người ngoài kia.”
Nghe Ngũ Trưởng Lão nói thế, tộc trưởng Minotaur như bừng tỉnh ra. Hắn vội
vỗ đầu, quay sang định gọi Dewitt thì thấy Dewitt đứng lù lù sau lưng
mình từ lúc nào.
“Giật cả mình!! Dewitt, ngươi gọi người bạn con
người của các ngươi vào đi.” – Tộc trưởng Minotaur giật bắn mình một
cái, xong liền nói.
“Ta cho người đi gọi hắn rồi, không hiểu vì
sao đến giờ hắn vẫn chưa tới. Ngài không có âm mưu làm hại hắn đấy chứ?
Hắn còn đang giữ con gái của Đại Trưởng Lão chúng ta, lão đầu cáo này
muốn kiếm chuyện đúng không?” – Dewitt nhảy dựng lên quát.
“Thằng nhóc hỗn láo này, lần nào cũng vậy. Ta không có làm gì hắn, con người
ta lỗ mãng đến thế sao?” – Tộc trưởng Minotaur thở phì phì nói.
“Lại chẳng? Lão có biết cả hai tộc chúng ta có mỗi một nhà tiên tri, mà lão
không đợi tộc trưởng chúng ta đến rồi bàn bạc. Cứ thế để Đại Trưởng Lão
các người tiên tri một cách bất cẩn như vậy sao? Lão đúng là chỉ thích
tính kế người ngoài, người nhà thì chẳng quan tâm!” – Dewitt không mảy
may quan ngại thân phận của tộc trưởng Minotaur, cứ thế mà mắng cho
sướng cái miệng.
“Ngươi còn không đi mời người, tính ở đây nói nhảm đến bao giờ?” – Tộc trưởng Minotaur nắm lấy đầu Dewitt tức giận mà quát.
Bất quá tốc độ của Dewitt rất nhanh, vừa mắng lão xong hắn đã biến mất ra
khỏi trướng bồng. Thấy thế tộc trưởng và Ngũ Trưởng Lão cười khổ một
tiếng. Đối với họ việc Dewitt nhanh nhảu mắng người như thế sớm đã là
chuyện bình thường, bởi Dewitt không chỉ là người của tộc đồng minh thân cận nhất của Minotaur mà còn là chiến binh đồng cam cộng khổ với tộc
Minotaur không ít lần.
Tộc Minotaur coi Dewitt như là đồng tộc
ruột thịt của mình, địa vị của Dewitt tại Minotaur cũng rất cao. Bằng
chứng là hắn có thể mắng trên đầu trên cổ tộc trưởng Minotaur mà vẫn
sống đến tận nay.
Mặc kệ Dewitt, tộc trưởng Minotaur và Ngũ
Trưởng Lão đến quan sát lại tình hình của Đại Trưởng Lão. Hiện tại Đại
Trưởng Lão đã giữ được mạng, nhưng để tỉnh lại thì vẫn phải theo dõi
thêm.
Lúc này ở bên ngoài, Dewitt vừa đặt chân ra cứ ngỡ mình
chạy nhanh quá nên đi nhầm chỗ. Hắn liền quay lưng lại thì phát hiện sau lưng hắn là túp lều của tộc trưởng Minotaur. Cảm thấy khó hiểu, Dewitt
quay người lại thêm một lần nữa.
Trước mắt hắn là cảnh tượng đông đúc, có hàng ngàn Minotaur đang đứng xếp hàng trước một khối sắt gì đó. Hương thơm bốc lên nghi ngút, bỗng khiến cho nước miếng trên miệng
Dewitt chảy ròng ròng ra.
...
P/s: Một chút về tình đồng minh giữa hai tộc Minotaur và Karlik.
Hai tộc này có truyền thống đồng minh lâu đời với nhau. Đã qua nhiều thế kỷ liên tiếp. Trong mỗi một giai đoạn đồng minh thì hai bên sẽ cử ra hai
đứa trẻ, cho chúng lớn lên cùng nhau như anh em ruột thịt. Cùng đào tạo
chúng trở thành chiến binh, để chúng thay phiên giúp đỡ lẫn nhau trong
quá trình giao hảo giữa hai bộ tộc.
Sau đó hai đứa trẻ ấy sẽ trở
thành ứng cử viên trở thành tộc trưởng của tộc đàn mình. Nếu hai đứa trẻ được xem là tình đồng minh của cả hai tộc đều trở thành tộc trưởng, thì sự gắn kết của hai tộc càng trở nên sâu sắc hơn.
Nhưng rất ít
khi chuyện này xảy ra, bởi qua các đời, những đứa trẻ đại diện cho ngoại giao của hai tộc thường rong ruổi bên ngoài nhiều, luyện tập ít hơn các đồng tộc nên cũng khó mà trở thành tộc trưởng đời kế tiếp trong quá
trình tranh đua lẫn nhau.
Tộc Minotaur nổi tiếng ngốc nghếch thật thà, còn tộc Karlik thì ngược lại, họ rất thông minh và thẳng thắn. Năm xưa tộc trưởng của Minotaur hiện tại cũng là một trong hai đứa trẻ được nuôi lớn cùng một đứa trẻ Karlik khác.
Đứa trẻ đó sau này chính
là phụ thân của Dewitt, chả là sau này phụ thân của Dewitt chết đi sau
một vài biến cố. Nên tộc trưởng của Karlik hiện tại là một người khác,
còn Dewitt vẫn thay thế phụ thân của mình trở thành đứa con chung của
hai tộc đời tiếp theo.
Khi còn sống, phụ thân của Dewitt thường
mắng tộc trưởng Minotaur hiện tại giống hệt như cái cách hắn mắng lão
ta. Nên khi chết đi, phụ thân Dewitt để lại một lời nhắn rằng “Thằng ngu đó mà sai, con cứ việc chửi thẳng mặt cho ta. Nếu hắn dám đánh con, con dắt hắn đến mộ của ta. Ta đội mồ sống dậy cũng phải thông lủng cái đầu
trâu của hắn.”
Thế nên việc Dewitt mắng chửi tộc trưởng Minotaur
là một chuyện diễn ra thường ngày. Có vài lần tộc trưởng Minotaur nhịn
không nổi muốn đánh Dewitt một cái, ngưng ngặt nỗi vừa thò tay ra là
Dewitt chạy mất tăm.