Tần Chính Viễn bị con trai làm cho nghẹn họng, rồi bị ba mình liếc mắt một cái, liền buồn bực không muốn mở miệng nói chuyện.
Mà Tần Ngạn bị ba mình nói một hồi, sau đó lại bị bạn gái đá một cái vào
bắp chân, hắn cảm thấy mình vẫn cần được các thành viên khác trong gia
đình khẳng định mới được.
Vì thế hắn đem ánh mặt chuyển hướng
sang phía anh trai đang chăm chỉ trầm mặc bóc vỏ tôm cho vợ, "Anh, anh
nói xem, đây cũng chỉ là một tống nghệ mà thôi, chúng ta cũng không có
gì đáng xấu hổ, anh nghĩ em có thể tham gia không?"
Ngón tay thon dài của Tần Tuyển linh hoạt, đặt một con tôm đã bóc vỏ vào bát của Trần Hòa Nhan, không nhanh không chậm lấy khăn ướt lau tay, liếc mắt nhìn
Tần Ngạn, "Chính mình tự quyết định, anh không có ý kiến."
Tần
Tuyển cũng không phải thuận miệng mà nói, hắn thật sự là không có ý kiến gì phản đối, mới vừa nãy ở thư phòng của ông nội, ông cũng có hỏi ý
kiến của hắn về vấn đề này, Tần Tuyển cảm thấy đó là việc riêng của em
trai, tự nó có thể quyết định, miễn là nó không gây ảnh hưởng tới Tần
gia, hắn sẽ không can thiệp vào quyết định của em trai mình. Thứ hai,
làm một doanh nhân coi trọng quyền lợi, Tần Tuyển cũng nhìn thấy Tần gia có nhiều lợi ích hơn là tổn hại trong vấn đề này.
Trước mắt mà
nói, đối với Tần Ngạn và Khương Hân hai người, trên mạng có những đánh
giá tích cực như xứng đôi vừa lứa, trai tài gái sắc,...
Tần Tuyển đã sớm nhìn ra cơ hội trong đó, vì không thể ngăn cản việc thân phận
của em trai bị bại lộ, dư luận vốn là một chuyện rất thần kì, hắn liền
nhờ người dẫn đường dư luận, tựa hồ Khương Hân cùng Khương gia bên kia
cũng làm như vậy, sau đó mấy ngày nay Tần thị giá cổ phiếu liền tăng
nhẹ.
Khi còn nhỏ Tần Tuyển tương đối quản thúc em trai, người
luôn gặp rắc rối, nhưng bây giờ cả hai anh em đều đã trưởng thành, đều
có gia đình nhỏ của riêng mình, Tần Tuyển cảm thấy, nhiều chuyện em trai tự mình quyết định sẽ tốt hơn, tự chịu trách nhiệm cho quyết định của
mình, miễn là nó không phải chuyện gì ngu xuẩn quá mức, hắn sẽ không
quản.
Nếu anh trai không phản đối, tức là anh ấy đồng ý, mẹ cũng
đã bị hắn trước đó thuyết phục, nếu như thế lại có thêm một phiếu tán
thành, như vậy ba hắn có phản đối cũng không có hiệu quả.
Tần
Ngạn lại đem ánh mắt chuyển sang phía chị dâu bên cạnh anh trai, cười
nói: "Chị dâu, chị xem đúng không, chỉ là một tống nghệ mà thôi, sao có
thể nghiêm trọng như ba nói được, em không được ủng hộ duy trì sự nghiệp của vợ a."
Người chị dâu đang ngồi nghiêm túc ăn tôm đột nhiên
bị điểm danh, trong nháy mắt, mọi ánh mắt trên bàn đều tập trung vào cô, chị dâu tỏ vẻ cô không có ý kiến nào, vì thế cô cười với Tần Ngạn, "Chị cũng không biết rõ về giới giải trí cho lắm, cũng không thể đưa ra lời
khuyên gì tốt, giống anh trai cậu, tự cậu quyết định."
Trần Hòa
Nhan tổng kết một chút về phương châm tác chiến với Tần gia về sau, phàm là Tần gia có mâu thuẫn gì, đặc biệt là với Khương Hân và Tần Ngạn có
quan hệ, cô không quan hệ liền không quan hệ, nếu không được thì dù sao
cô cũng kiên định đứng phía sau chồng hẳn là không sao.
Bên này,
Tần Ngạn nhận được câu trả lời như vậy từ chị dâu, coi như cô đang biểu
quyết cùng anh trai giống nhau, nhìn vẻ mặt buồn bực của ba mình, rồi
chuyển ánh mắt về người ngồi ở vị trí quan trọng nhất, Tần lão gia tử.
"Ông ơi, cũng không có chuyện gì, ông cũng không giống như ba cháu như vậy ngoan cố đi?" Tần Ngạn cười cười với lão gia tử.