Gia đình chị gái trằn trọc tìm hiểu, sau đó mới biết hoá ra là cái đám
nội trợ rãnh rỗi không có việc làm. Thích nghe ngóng chuyện nhà người
ta, sau đó lại suy đoán lung tung. Suy đoán thì suy đoán đi, đây còn
đinh ninh nó là thật mà đi kể cho người khác nghe. Sau đó chuyện cứ bị
truyền từ người này qua người kia, lại thêm việc chị gái ấy mấy hôm liền đi ăn với đi xem phim với đám bạn, đến tối muộn mới về. Mấy bả không
biết thực hư, cứ thế mà nhận định tin đồn là sự thật. Cuối cùng đồn đến
nổi phá hỏng danh dự thiếu nữ nhà người ta, mọi chuyện đổ bể, cả xóm đều xấu hổ.
Thông qua chuyện này, Trường Thiên rút ra được một kết
luận: Suy đoán của một người thì chỉ là suy đoán vô căn cứ. Nhưng nếu có nhiều người tin, nhiều người nói ra. Thì dù vô căn cứ đi chăng nữa,
người khác cũng sẽ tin. Sau khi tin tưởng thì sẽ tiến hành phân tích
chuyên sâu. Kết hợp với những trường hợp đã có từ trước, người ta sẽ dễ
dàng liên tưởng mà suy luận thêm nhiều chi tiết để bổ toàn cho suy đoán
ban đầu.
Hiện Trường Thiên cần làm, chính là tạo nền móng cho
suy đoán, sau đó tạo chi tiết liên kết giữa nó với những trường hợp có
sẵn. Sau đó chờ người tự suy đoán, cuối cùng thì tùy vào tình hình mà sẽ bổ sung chi tiết.
Kết hợp với bối cảnh thế giới, Trường Thiên
phải tạo ra một chủ đề bàn luận, vài sự nghi ngờ, nhiều chi tiết để lại. Để cho người của thế giới này tự suy đoán, suy luận. Người ở địa vị
càng cao, nghĩ sẽ càng nhiều. Chỉ cần họ nhận định, tổ chức của hắn là
một tổ chức cường đại và thần bí thì về sau khi ở thế giới này, hắn có
thể đi ngang mà không cố kị.
Để làm được điều đó, quan trọng hơn hết vẫn là chiến lực cao nhất và tổng hợp của tổ chức. Đây chỉ là vấn
đề tiền bạc, hiện hắn khá giàu nên cũng có thể đảm bảo được. Lúc nguy
cấp, ném ra một Võ Tiên cũng không phải không được.
Nghĩ thì
nghĩ rất đẹp, nhưng chưa chắc mọi chuyện đã theo suy nghĩ của Trường
Thiên mà tiến hành. Do vậy, Trường Thiên quyết định tìm Mục Huyền để
chứng thực tính khả thi của kế hoạch.
Cách chứng thực rất đơn
giản, đó là nhìn xem phản ứng của Mục Huyền, đọc trộm suy nghĩ để xem
trí tưởng tượng của gã phong phú đến đâu.
Còn làm cách gì để đọc được suy nghĩ của người khác à. Hệ Thống Thương Thành có một loại ngọc
khí danh gọi Minh Tâm Ngọc. Cầm Minh Tâm Ngọc trong tay, đưa nguyên lực
vào trong, dùng ý niệm gia trì, khoá đối tượng thì có thể đọc được suy
nghĩ của người đó. Minh Tâm Ngọc được đánh giá là tứ tinh, chỉ có Tông
Sư Cảnh trở lên mới có thể sử dụng.
Trường Thiên hiện tại chỉ là
Ngưng Cốt Cảnh, theo lí không thể sử dụng. Nhưng ai kêu hắn có hệ thống, có gian tiệm Tiêu Hao Phẩm. Đồ trong Tiêu Hảo Phẩm, nhiều loại so với
giá cả chính thì còn mắc hơn. Tuy quý thì quý thiệt, nhưng được cái là
không hạn chế yêu cầu sử dụng. Cho dù là phàm nhân, chỉ cần nắm giữ
trong tay Tiên Khí cũng có thể không tốn sức mà tung ra đòn sát thủ.
Đồ trong tiệm Tiêu Hao Phẩm, khi sử dụng sẽ không khiến người sử dụng trả
giá gì, cho dù là nội lực. Đơn giản vì giá nó quý, tiền nào của nấy
thôi. Một số loại cấm thuật khi dùng sẽ bị mất tuổi thọ của người sử
dụng, đến Tiêu Hao Phẩm thì không, chỉ là phải trả tiền nhiều gấp hai
lần trở lên so với giá của chính phẩm.
Quá tiện lợi, vì vậy
Trường Thiên không ngại ngần bỏ ra 2.400.000 điểm phản phái mua một Minh Tâm Ngọc. Nói thật, khi bỏ ra số tiền này để mua một món đồ chỉ dùng
được một lần, Trường Thiên cũng đau đứt ruột. Nhưng không mua không
được, chuyện này có can hệ trọng đại đến kế hoạch sau này nên phải mua.
Điểm phản phái của hắn còn 494.397 điểm phản phái.
Cầm Minh Tâm
Ngọc trong tay, lặng lẽ dùng suy nghĩ khoá chặt Mục Huyền. Khoá chặt
thành công, từ bây giờ, mọi suy nghĩ của Mục Huyền sẽ truyền hết vào đầu hắn. Thời gian hạn chế là ba canh giờ. Ba canh giờ sau Minh Tâm Ngọc
cũng không thể sử dụng được nữa.
Vừa thao tác xong, trong đầu
Trường Thiên xuất hiện một mớ suy nghĩ của Mục Huyền. Những suy nghĩ này khiến hắn kinh ngạc và nghi ngờ.
Mục Huyền thấy Trường Thiên
liên tục thất thần, lại cảm nhận ánh mắt tràn đầy ý vị uy hiếp của nam
tử cẩm y, nội tâm lúc này đã hoảng lại càng hoảng. Vừa nãy nghe Đông
Phương Bất Bại đáp lời, cái giọng tiêm tế đó nghe sao mà giống các thái
giám trong Cung vậy. Một suy nghĩ bỗng hiện lên trong đầu gã làm gã giật mình. Có khi nào Trường Thiên là tam hoàng tử hay không? — QUẢNG CÁO —
Tam hoàng tử?
Trường Thiên nhìn đến đây là hết chỗ nói nổi. Nghĩ sao hắn lại là tam hoàng
tử. Tuổi tác không khớp, tư chất cũng không khớp. Hắn không thể là tam
hoàng tử được.
Không thấy phần thân phận của hắn vẫn là ăn mày
à. Nếu nguyên chủ thật sự là tam hoàng tử thì phải có thêm thân phận tam hoàng tử trong ngoặc chứ. Đằng này, cái gì cũng không có.
Ủa mà khoan. Hiện tại hắn đã là võ giả, mục thân phận phải đổi thành võ giả
chứ? Sao vẫn là ăn mày vậy. Hệ thống không cập nhật à?
Tuy có
hoài nghi, nhưng bây giờ không tiện hỏi hệ thống. Trường Thiên đành thu
hồi tất cả suy nghĩ của bản thân, nhìn chằm chằm Mục Huyền mà nói.
"Ta không sao, cũng không có gì nguy hiểm xảy ra. Người này là Đông Phương
Bất Bại, từ nay về sau sẽ đi theo bên cạnh ta mà làm việc. Hai người các ngươi làm quen nhau đi, sau này đều là người dưới trướng ta, cùng chung một nhà, nên giúp đỡ lẫn nhau và sống hoà hợp."
Đông Phương Bất Bại vừa nghe Trường Thiên nói xong, không chần chờ mà cung kính đáp
lại. Một bộ dạng kêu gì làm nấy, tuyệt không thắc mắc.
"Thuộc hạ tuân lệnh."
Trường Thiên hài lòng gật đầu với Đông Phương Bất Bại. Hệ thống xuất phẩm thật là nghệ lời.
Mục Huyền nghe xong thì có hơi sửng sốt vì kinh ngạc, nhất thời không phản
ứng kịp. Hồi thần lại, suy nghĩ đầu tiên là: Trường Thiên nói vậy có
nghĩa là vẫn muốn gã làm việc cho hắn? Như vậy là sẽ không giết hắn?
Trường Thiên: "????"
Hắn muốn giết gã làm gì? Trông hắn giống kẻ sát nhân cuồng lắm à? Uổng công hắn tốt bụng cho gã một viên Hộ Thân Ngọc duy nhất, giúp gã bảo mệnh
trước chưởng lực đoạt mệnh của Hà Tri Thức. Hắn tốt vậy mà dám nghĩ xấu
về hắn như vậy. Thật là tức chết hắn.
Mục Huyền không hề hay biết bản thân bị đọc trộm lời thoại nội tâm, bây giờ chỉ đơn thuần vui mừng vì mạng nhỏ được bảo toàn. — QUẢNG CÁO —
Mạng nhỏ đã an toàn, kế tiếp thì cần suy xét đến vấn đề sinh hoạt và phúc
lợi. Muốn con ngựa chạy thì trước phải cho nó ăn cỏ. Đây là chuyện thiên kinh địa nghĩa. Trường Thiên nếu muốn gã làm việc cho hắn, tất nhiên
trước đó phải cho thấy lợi ích chứ? Mặc dù gã bị Trường Thiên hạ Tam Thi Não Thần Đơn, nhưng cũng không thể vì thế mà bóc lột gã đến sức cùng
lực kiệt được. Kẻ sĩ thà chết chứ không chịu nhục. Gã có thể vì mạng
sống mà uốn gối, nhưng tuyệt đối sẽ không làm công không lương. Mấy ngày trước không tính.
Trường Thiên: "..."
Hơi suy nghĩ một
chút cũng hiểu mạch suy nghĩ của Mục Huyền. Trường Thiên chỉ thấy cạn
lời, biến sắc cũng quá nhanh, còn hơn diễn viên đổi mặt. Biết hắn sẽ
không giết gã, còn muốn trọng dụng gã, cho nên gã sinh ra tư tưởng bản
thân có tác dụng mà muốn nâng giá và đòi phúc lợi đây mà.
Thôi được rồi, ai kêu hắn không phải là một ổng chủ khắc nghiệt và keo kiệt. Cho gã được như ý một lần cũng không sao.
Yên lặng mở Hệ Thống Thương Thành, mua sắm một cái Hộ Thân Ngọc, phẩm cấp
nhị tinh, hết 8000 điểm phản phái. Điểm phản phái của hắn còn 486.397
điểm phản phái.
Sau đó dứt khoát ném cho Mục Huyền rồi nói.
"Cái này cho ngươi."
Mục Huyền bắt lấy Hộ Thân Ngọc, nhanh chóng kiểm tra, quả đúng là cái lần
trước, không do dự nữa mà dứt khoát thu vào túi. Quả quyết quỳ một chân
xuống đất, chắp tay tỏ vẻ trung thành hướng Trường Thiên nói.
"Thuộc hạ đa tạ chủ nhân ban thưởng. Nguyện vì chủ nhân cúc cung tận tụy, đến chết mới thôi."
[Đinh! Hoàn thành nhiệm vui thu phục Mục Huyền. Ban thưởng 20.000 điểm phản
phái. Đã thêm Mục Huyền vào danh sách Môn Khách, kí chủ hiện có thể tra
xét tất cả tư liệu về Mục Huyền, có quyền kiểm tra độ trung thành và
quyền hạn giám sát Môn Khách cấp 1.]
Giao diện thông tin của Trường Thiên cũng có sự thay đổi như sau:
Công Pháp : Quy Tức Công (Nhập Môn 5%), Toàn Chân Tâm Pháp (Có Chút Thành
Tựu 15%), Đoạt Mệnh Liên Hoàn Tam Tiên Kiếm (Có Chút Thành Tựu 13%).
Túi Trữ Vật *20/63: 1 bình Tam Thi Não Thần Đơn. 9 phiếu rút thưởng trung
cấp, 1 phiếu rút thưởng cao cấp. Bút lông gỗ *1. Giấy *19 tờ. 5 bình Hồi Lực Đan, 2 bình Tam Tiếu Tiêu Dao Tán, 1 bộ Nhân Diện Cụ, 7 bình Ngưng
Cốt Đan, 3 bình Tụ Huyết Đan, 1 bình Hoá Cốt Thủy, 1 bình Hoá Cốt Phấn.
Khí Túc Kiếm *1, Kim Xà Kiếm Pháp Kinh *1, Kim Xà Kiếm *1, Huyền Thiết
Chủy Thủ *1, Súc Cốt Công *1, Tịch Tà Kiếm Pháp *1, Thanh Ma Thủ *1, Hồn Đoạn Tán *1.
Nhìn mục thân phận đã có thay đổi, Trường Thiên
cảm thấy vui vẻ. Cuối cùng cũng thoát khỏi thân phận là ăn mày. Nhưng
sao lại là tán tu, không phải hắn đã thành lập tổ chức à? Hay là do chưa đặt tên nên mới không được tính. Có thể lắm. Còn võ giả sơ cấp, Hậu
Thiên võ giả đích thật là sơ cấp. Cái này không cần nghi ngờ gì nữa.