Hai người ngủ chung một phòng, cũng thực sự ngủ chung một giường, sau
một ngày bận rộn, có thể ôm người mình yêu vào lòng là một việc rất hợp
để giải tỏa mệt mỏi, nhiệt độ cơ thể và hơi thở quen thuộc cũng có thể
làm cho con người ta trở nên an tâm, không thể không nói, thời gian ngủ
chung giường cùng Santa, chất lượng giấc ngủ của Lưu Vũ đều cải thiện
không ít.
Nhưng mà không hề có cái chuyện kia, chuyện mà tất cả mọi người nghĩ là sẽ xảy ra.
Kỳ thật Lưu Vũ cho rằng sẽ có, cho nên cậu đã lén chuẩn bị một chút nhu
yếu phẩm, dù sao bàn về cẩn thận Santa sợ là không sánh bằng cậu, mặc dù tự mình chuẩn bị có chút kỳ quái, nhưng mà cả hai đều đang ở độ tuổi
huyết khí phương cương, Lưu Vũ sợ vạn nhất... Vẫn là lo trước thì tốt
hơn.
Thời điểm đồ tới tay, Lưu Vũ quả thực là mất một lúc lâu mới tìm được chỗ giấu, cũng may cho cậu, Santa trên căn bản đều không mang
theo đầu óc, thứ gì để ở đâu anh đều chẳng muốn tìm, còn không bằng trực tiếp hỏi Lưu Vũ cho nhanh. Lưu Vũ cất đồ ở bên trong tầng lửng của tủ
quần áo, còn dùng mấy lớp quần áo che lên, dù sao cuối cùng cũng đã giấu kỹ.
Thế nhưng mà hai người bọn họ ôm nhau ngủ mấy tháng cũng không có xảy ra chuyện gì.
Mặc dù con trai không thích buôn chuyện nhiều như con gái, nhưng mà khó
tránh khỏi cũng có một vài trò đùa đen tối, huống chi Santa trước đó vẫn luôn muốn đổi phòng với Châu Kha Vũ, chắc không phải đổi phòng vì cái
phòng vệ sinh riêng đâu nhỉ? Trước kia lúc Châu Kha Vũ còn cùng một
phòng với Lưu Vũ, mọi người ra ra vào vào rất thoải mái, bây giờ thì
khác, Santa cùng Lưu Vũ một phòng, căn bản chưa từng có ai đi vào, sợ
thấy được cái gì không nên thấy.
Có đôi khi Lưu Vũ dậy trễ, mọi
người còn gật đầu với cậu, bày ra biểu cảm"Tôi hiểu, tôi hiểu, chúng tôi đều hiểu", thậm chí, lần trước Tô Kiệt gọi điện thoại tới ngoại trừ
quan tâm một đống công việc thương vụ bên ngoài, đặc biệt còn ẩn ý cậu
phải " biết chừng mực".
Lưu Vũ nghĩ, không phải vì cậu nghĩ quá nhiều, người bình thường đều sẽ cảm thấy đây là chuyện đương nhiên...
Nhưng mà quả thật là không có, một lần đều không có, nửa lần cũng không có,
nói thẳng ra thì Santa thậm chí không có một chút hành vi quá phận nào.
Cũng hôn, cũng ôm, bọn họ đều ỷ lại vào hơi thở của đối phương, nhưng mà
cũng chỉ có như vậy mà thôi, tay Santa ngoại trừ ở ngang hông của cậu sờ sờ một chút ngoài áo cũng không làm cái gì hơn. Có một lần Lưu Vũ đang
gấp quần áo, cậu vừa tắm xong vẫn còn mặc áo tắm chăm chú chỉnh lý quần
áo, Santa nhịn không được ôm cậu từ phía sau, hơi cúi đầu xuống xích lại gần, đặt một nụ hôn ướt át lên cổ Lưu Vũ, Lưu Vũ giật mình khẽ kêu lên, nhưng mà cậu không hề tránh, cậu đã sẵn sàng cho chuyện kia, nhưng mà
Santa căn bản không có tiến thêm một bước, anh dùng chóp mũi cọ cọ bên
tai Lưu Vũ, ôm cậu, dựa vào trên người cậu hạnh phúc nói: "Có em thật
tốt, phòng của chúng ta rất gọn gàng nha."
Có đôi khi Lưu Vũ tự hỏi, chẳng lẽ cậu không hấp dẫn chút nào sao?
Lưu Vũ không biết vì cái gì đối với việc này bắt đầu lâm vào bế tắc, cậu
bắt đầu cố ý mặc quần áo tương đối có chút gợi cảm, có đôi khi cổ áo
khoét sâu, có đôi khi để lộ vòng eo nhỏ... Tiểu Cửu nhìn không nổi, che
mắt nói: "Đừng như vậy, người đã là của cậu rồi."
"Nào có!"
Lưu Vũ cũng nghĩ tới, Santa là kiểu người biết quan tâm người khác, có lẽ
anh chỉ là không muốn thương tổn cậu mà thôi, dù sao kỳ thực phương diện này cậu một chút kinh nghiệm cũng không có...
Nhưng mỗi ngày trôi qua vẫn trời yên biển lặng nhàm chán như cũ.
Điều này thật sự hợp với lẽ thường sao?
Nhưng mà loại chuyện này cũng không có chỗ hỏi, càng không thể trưng cầu ý
kiến của ai, Lưu Vũ chỉ có thể tự mình suy nghĩ, cậu biết Santa trước
kia có bạn gái, vì thế cậu còn quanh co lòng vòng hỏi Riki, Santa từng
có sống chung với ai chưa, Riki vậy nhưng rất thông minh, đạo lý bảo hộ
huynh đệ anh hiểu, liên tục cam đoan nói: "Không có! Không có!"
"Anh ở chung với Santa sao?"
"... Không phải."
"Anh ấy ở một mình?"
"Ừm."
"Vậy làm sao anh biết không có?"
"Ây... Không có!" Riki từ bỏ sự phản kháng không cần thiết, dù sao một mực chắc chắn "Không có" là được rồi.
Nhưng cái này cũng không làm cho Lưu Vũ an tâm thêm chút nào, cậu thậm chí
bắt đầu hoài nghi, liệu Santa có phải là vẫn còn thích con gái, cho nên
đối với cậu không có hứng thú?
Nhưng điều này cũng không đúng,
muốn nói cậu không có mị lực, cũng không phải, rõ ràng mỗi khi rảnh
Santa liền dính lấy cậu, cậu chỉ cần động chạm nhỏ với đồng đội thôi
Santa cũng đều ghen, Lưu Vũ có thể cảm nhận được cảm giác cực kỳ an toàn từ Santa, cậu hoàn toàn cảm nhận được Santa có bao nhiêu yêu cậu, chỉ
là vì cái gì chưa từng làm chuyện kia?
Ngày một ngày hai còn có
thể hiểu được, thời gian lâu, Lưu Vũ không thể không hoài nghi: Uno
Santa, anh sẽ không phải là không được chứ?
Ách...
Có một
chương trình tống nghệ ngoài trời, Lưu Vũ là khách mời, ngày đó cậu vốn
đã lên phi cơ rồi, nhưng lại được biết do nguyên nhân địa điểm, muốn
điều chỉnh địa điểm tạm thời, cụ thể chỗ nào thì phải chờ thông báo, Lưu Vũ nghĩ còn tốt, may là chưa chờ bay đến nơi mới biết chuyện này, người đại diện còn oán trách cậu, nói: "Cũng là tính cậu không để bụng, đổi
lại là người khác đều phải phàn nàn vài câu."
"Không sao đâu."
Lưu Vũ trong công việc từ trước đến nay đều rất dễ gần, người từng hợp
tác với cậu đều vô cùng yêu quý cậu, cậu chưa từng làm khó người khác, thậm chí người khác làm khó cậu cậu cũng không để ý.
Lúc trở
về, Lưu Vũ không có nói với Santa, là muốn tạo bất ngờ cho anh, lúc về
đến nhà Bá Viễn cũng ở toà A, ở phòng khách cùng Riki nói gì đó, nhìn
thấy Lưu Vũ trở về còn có chút kinh ngạc, Lưu Vũ nhỏ giọng hỏi: "Phòng
em có ai khác sao?"
Riki lắc đầu, căn phòng kia bây giờ căn bản sẽ không có người dám vào, ách...
Lưu Vũ liền đi lên lâu, Bá Viễn cùng Riki không hẹn mà cùng nhìn bóng lưng
của cậu, Bá Viễn và Riki lại nhìn nhau, tự giễu nói: "Chúng ta! Già
rồi!"
Già rồi vẫn là chỉ nên nói chuyện công việc thôi.
Kỳ thật đã rất khuya, Lưu Vũ nghĩ là Santa có lẽ đã ngủ, nhưng khi mở cửa
đi vào, trên giường lại trống không, ngược lại là phòng tắm đèn sáng
trưng, Lưu Vũ một bên cởi áo khoác một bên suy nghĩ là nên xông vào dọa
Santa một trận hay là nên trốn ở trong chăn chờ anh ra.
Đột nhiên, trong phòng tắm mơ hồ truyền ra tiếng thở dốc.
Có lẽ là bởi vì trong đêm phi thường yên tĩnh, cho nên cái âm thanh vốn rất nhỏ này đều bị Lưu Vũ nghe được.
Lưu Vũ lúc này mới ý thức được, trong phòng tắm mặc dù sáng đèn, nhưng không hề có tiếng nước.
Tiếng thở dốc loáng thoáng truyền ra, bản thân Lưu Vũ cũng là nam nhân, cậu
lập tức ý thức được người ở bên trong đang làm cái gì, trong nháy mắt
mặt mũi đỏ bừng, cậu muốn lập tức ra khỏi phòng giả bộ như chưa từng
bước vào, nhưng mà thân thể lại như bị quỷ thần xui khiến tiến tới gần
cửa phòng tắm.
Lưu Vũ đẩy nhẹ cửa phòng tắm, không khóa, khe cửa tuy chỉ mở hé một chút nhưng cũng đã đủ để Lưu Vũ thấy rõ người bên
trong. Đây cũng là lần đầu Lưu Vũ trông thấy toàn bộ cơ thể của Santa,
vai rộng eo thon, tráng kiện, vân da rõ ràng, giống như là một pho tượng dày công tính toán cẩn thận điêu khắc ra, mỗi bộ phận đều lộ ra vẻ đẹp
hoang dã, lồng ngực theo hô hấp trên dưới phập phồng, nhíu mày thôi cũng đủ gợi cảm đến đòi mạng.
Lưu Vũ chưa bao giờ từng nghĩ mình sẽ
thấy được cảnh tượng này, mà tại giờ khắc này cậu rất muốn nhanh rời đi
làm bộ không có chuyện gì, thế nhưng bên tại lại rót đầy thanh âm trầm
thấp lại gợi cảm của Santa, con mắt liền không nhịn được muốn nhìn qua
cảnh tượng này.
Santa dựa vào trên vách tường của phòng tắm,
nhắm mắt, căn bản không phát hiện dị thường, anh thỉnh thoảng ngửa đầu
thở dốc, thỉnh thoảng lại cắn môi dưới buồn bực, thỉnh thoảng nhô ra đầu lưỡi từ khóe miệng xẹt qua, chống đỡ lấy bên trên răng dò xét, giống
hệt mỗi lần anh hôn Lưu Vũ thời điểm xâm nhập khoảng miệng Lưu Vũ đều
như vậy. Santa không có phát hiện Lưu Vũ đã trở về, vẫn rơi vào dục vọng cuồn cuộn của bản thân. Lưu Vũ cảm thấy tim mình sắp nhảy cả ra ngoài,
thậm chí cả người bị cảnh tượng trước mắt làm cho kích động. Người ở bên trong có chút cúi người, một tay chống đỡ vách tường, một tay nhanh
chóng luân động lên xuống hạ thân, vật kia to lớn doạ người, Lưu Vũ
không biết nghĩ tới điều gì, liền rốt cuộc không dám nhìn tiếp, rõ ràng
không bị phát hiện, cậu lại xấu hổ dùng toàn bộ cánh tay che kín mặt
mình, nửa người dưới đã có phản ứng, phồng lên ở trong quần.
Thật là, làm sao vậy này...
Có lẽ Santa sắp phóng thích, thanh âm của anh càng thêm trầm thấp gấp rút, lại cật lực kiềm chế, eo bất giác di chuyển, tiếng thở dốc dồn nén nơi
yết hầu, cầm lấy mệnh căn bắn ra chất lỏng trắng đục đặc sệt. Dư vị cao
trào khiến cho con người ta trở nên lơ đễnh, Santa chậm rãi tựa trên
tường, không có một chút vui vẻ cùng nhẹ nhõm nào sau khi phóng thích
dục vọng.
Lưu Vũ mắt nhìn thấy tất cả, cậu đã xấu hổ đến mức
muốn tự đào hố chôn mình, bạn trai có cơ thể tỉ lệ hoàn hảo, từng bó cơ
đường vòng cung tuyệt đẹp, khe rãnh rõ ràng, khích thước không hợp thói
thường... Ách, mặc kệ phương diện nào đi nữa đều khiến Lưu Vũ tim đập
rộn cả lên...
Santa chầm chầm đưa tay mở vòi hoa sen, dường đang
chờ nhiệt độ nước tăng lên, anh lăng lăng nhìn chằm chằm dòng nước không ngừng chảy, qua hồi lâu mới hít một hơi thật sâu, rồi lại thở dài một
tiếng, giống như rốt cục nhớ tới mình vừa mới làm cái gì, cảm thấy ngại
ngùng, chật vật cầm vòi hoa sen xối nước lên đầu, tay chân luống cuống
một trận, ý đồ mau chóng loại bỏ vết tích phạm tội.
Lưu Vũ thừa
dịp này lặng lẽ thối lui ra khỏi phòng, chậm rãi đi đến đầu cầu thang
chờ, cậu sinh hoạt cùng Santa đã lâu, đại khái biết anh tắm rửa cần bao lâu, tính toán đợi anh xong lại làm bộ vừa mới trở về.
Ánh mắt
tràn đầy bất đắc dĩ cùng bi thương kia của Santa không ngừng hiện lên
trong đầu Lưu Vũ, đây không phải ánh mắt nên có vào lúc đó, cũng không
phải là ánh mắt hàng ngày của Santa, anh đang sợ điều gì, Lưu Vũ biết,
lại càng rõ loại sợ hãi này nhất định là liên quan tới mình.
Lưu Vũ đột nhiên minh bạch, chuyện kia, Santa có lẽ cũng không phải là không muốn, anh chỉ là không dám....