Thật ra, điện thoại cô vừa ném đi thật ra đã dùng được mấy năm rồi,
số điện thoại cũng là tạm thời làm, cô lần này trở lại, căn bản không có định ở lâu.
Cậu ba Nguyễn hơi ngây người, cô vừa rồi vứt điện
thoại đi có liên quan gì đến anh sao? Tại sao phải anh bồi thường, hơn
nữa cô còn dùng ngữ khí rất chính đáng như vậy!!
Anh trước nay không biết, vợ của anh lại có thể không nói đạo lý như vậy, nhưng tại sao anh lại thích như thế?
Cô nếu đã muốn anh đền điện thoại cho cô, anh tự nhiên sẽ đền, chỉ là không thể tùy tiện đền được!!
Khi về đến biệt thự, Tô Khiết vào phòng trước, cậu ba Nguyễn đỗ xe
xong, lấy điện thoại ra, trực tiếp gọi đi: “Điện thoại của tôi có bản
tình nhân không?”
“Tổng giám đốc, điện thoại của anh là đặc biệt
làm riêng, là cái có một không hai, sao có thể có bản tình nhân được?”
Thư ký Lưu trực tiếp đờ người, cảm thấy tổng giám đốc đại nhân hỏi vấn
đề này rất kỳ quái.
“Vậy thì làm riêng một bản cho nữ” Điều này
đối với cậu ba Nguyễn mà nói hoàn toàn không phải là vấn đề, có chuyện
gì mà cậu ba Nguyễn anh muốn làm mà không làm được chứ?
“Dạ, tôi
hiểu rồi.” Thư ký Lưu sững người mất hai giây, sau đó đột nhiên hiểu ra, tổng giám đốc chắc chắn là làm cho phu nhân, anh ta thật sự không có
ngờ tổng giám đốc lại là người kiểm soát’ như vậy, vậy mà điện thoại
cũng muốn dùng bản tình nhân với phu nhân.
“Tổng giám đốc, khi nào cần.” Thư ký Lưu sau đó lại hỏi một câu.
“Ngày mai.” Cậu ba Nguyễn trả lời với một tốc độ rất nhanh, lại cảm thấy rất tự nhiên.
Thư ký Lưu: ”…”
Anh ta có thể thu hồi câu hỏi này lại không?
Đây là điện thoại đặt làm riêng, không phải tùy tiện đi mua một cái bên
ngoài thị trường, tổng giám đốc muốn ngày mai có, còn không bằng trực
tiếp giết anh ta đi.
Nhưng, cậu ba Nguyễn đã tắt máy, thư ký Lưu ngay cả lời kháng nghị cũng không thể nói ra.
“Đây là điện thoại trước đây của tôi, em dùng tạm trước.” Sau khi cậu ba
Nguyễn vào phòng, trực tiếp đi vào phòng sách, lấy ra một chiếc điện
thoại đưa cho Tô Khiết.
Cậu ba Nguyễn biết điện thoại đặt làm riêng không có nhanh như thế, nhanh nhất cũng cần vài ngày.
Anh vốn dĩ có thể mua cho cô một chiếc điện thoại dùng tạm trước, nhưng nếu là như thế, điện thoại đặt làm riêng về đến, anh lại cần tìm lý do để
cô đổi, ngộ nhỡ đến khi đó cô không đồng ý đổi, điện thoại mà anh đặt
không phải uổng phí rồi sao.
Thật ra anh bây giờ cho cô chiếc
điện thoại này không phải đã dùng qua trước đây, mà là đang dùng, chỉ có điều điện thoại này của anh chỉ liên lạc với một người, số điện thoại
này của anh trừ anh ra, trừ người mà anh liên lạc đó ra, không có người
thứ ba biết được.
Nhưng bây giờ anh lại đưa chiếc điện thoại này ngay cả số điện thoại đó cũng lấy ra cho cô dùng.
“Cảm ơn.” Tô Khiết không có biết, cô cũng không để ý là anh đã dùng lâu hay
chưa, dù sao điện thoại đối với cô mà nói có thể gọi điện là được, chỉ
là dùng khi ở thành phố A.
Nguyễn Hạo Thần nhìn cô, ánh mắt hơi
lóe lên, khóe môi khẽ động, vừa muốn nói cái gì đó, chỉ là, vào lúc này, điện thoại của anh đột nhiên đổ chuông.
“Ông Bình đi rồi, cậu có muốn qua đây một chuyến?” Người điện thoại đến là Đường Lăng, giọng nói của Đường Lăng trầm thấp khiến người ta cảm thấy áp lực.
“Được.” Nguyễn Hạo Thần, giọng nói của anh trong nháy mắt cũng trở nên trầm thấp.
Một đêm này, Nguyễn Hạo Thần không có trở về.
Ngày hôm sau cậu ba Nguyễn đã lên các loại đầu báo, lên top tìm kiếm,
bức ảnh cùng video cậu ba Nguyễn hôn kịch liệt trong xe được các phương
tiện truyền thông lũ lượt đăng tải.