"Em thấy vẻ đẹp trong những thứ cong gãy, những thứ mục ruỗng, những thứ suy tàn và những thứ tan vỡ. Em tìm thấy nét lộng lẫy giữa những thứ mà mọi người cảm thấy kinh khủng, em cho rằng những thứ hỏng hóc thật
trang nhã làm sao, bởi em biết chúng cũng giống như em, chúng không phải sẽ mãi hư hại, những thứ mang tổn thương có những cách thật kỳ lạ để
sửa chữa và trở nên tốt hơn."
Cô gái trẻ vuốt ve một bông hoa tàn héo úa, nói với người phụ nữ, chủ nhân của những con rết đen khổng lồ
từng xuất hiện trước cổng bệnh viện quốc tế Osaka. Cách họ không xa, là
hai đứa trẻ, một bé trai mười tuổi, đang chơi đấu kiếm gỗ với một cậu bé khác lớn hơn, chừng mười bốn, mười lăm tuổi.
Cô gái trẻ có đôi
mắt màu hồng, quanh con ngươi là hai vòng khói trắng, còn cậu bé lớn,
thì lại có đôi mắt màu xanh dương, quanh con ngươi là những vòng sóng
biển. Hai người họ có nét tương tự, giống như một cặp chị em, người chị
để tóc ngắn, gương mặt trẻ nhưng có vẻ đã trải đời nhiều, còn cậu em thì lại rất ngây thơ.
Người phụ nữ không lên tiếng để trả lời, mặc
cho cô gái trẻ nói chuyện lải nhải một mình, cô chỉ nhìn bé trai nhỏ hơn trong hai đứa trẻ đang chơi đấu kiếm gỗ, cô ta đã quen với những con
người bất thường, với những cách nói chuyện bất bình thường của bọn họ,
trong số họ chỉ có cậu bé mười bốn, mười lăm tuổi đang chơi với con của
cô là có vẻ bình thường và tử tế.
Còn lại, là những kẻ điên.
Cô gái trẻ này cũng là một kẻ điên, là một kẻ điên độc ác và máu lạnh luôn phun ra những lời triết lý nhưng lại sẵn sàng thao túng những đứa trẻ
để uy hiếp Shaka de Virgo, để chúng tự sát mà không có một giây nao núng nào. Kể cả người phụ nữ, sớm đã hận chúa tể đến phát rồ, cũng không
khỏi ớn lạnh trước sự thâm độc và tàn nhẫn của cô ta.
Người phụ
nữ thấy cô gái trẻ cứ nói mãi thì cắt lời: "Nói chuyện bình thường một
chút đi, tôi nghe tên kia nói chuyện đã nhức đầu lắm rồi, giờ thêm cô
nữa."
Cô gái trẻ thở dài.
Người phụ nữ hỏi: "Những người
kia đang phát lệnh truy nã, ở ba tòa Thành Trì Trung Tâm đều có người
làm việc cho bọn họ, nguồn lực của họ rất lớn, tuy chúng ta ở trong tối
còn họ thì ngoài sáng nhưng vẫn có rủi ro họ lần được manh mối dẫn đến
đây, cô không lo lắng sao?"
Cô gái trẻ ôm tay người phụ nữ, người phụ nữ muốn giằng ra nhưng không được: "Người chiến thắng của ngày hôm
trước sẽ là kẻ thua cuộc của ngày hôm sau, kẻ thua cuộc rồi sẽ tìm về
với chiến thắng của mình, còn người chiến thắng thì lại sẽ trở thành một kẻ thua cuộc, chuyện trên đời đều như vậy cả, không phải sao chị ơi?"
"Bớt nói nhảm được không?"
"Ngày mà chúa tể đặt chân lên đất Noria, chúng em sẽ phải xuống địa ngục, chị cũng sẽ xuống địa ngục cùng với chúng em đó."
...
064:00:00
Leonidovich Hopner mua một tòa nhà ở Lorencia Đệ Tam Vệ Thành bằng danh nghĩa của
Aegis Hopner để tài trợ cho The Innovators, đây coi như là tài sản đầu
tiên của The Innovators, các thành viên trong hội khi nghe tin này thì
chỉ biết tặc lưỡi, thở dài, cười đùa và thán phục trước "mị lực" của
"chạn vương" Shaka de Virgo mà thôi.
Đây là một tòa nhà mười bảy tầng, năm tầng trên cùng được giải phóng để làm nhà hàng, hội The Innovator đang đứng ở trên tầng thượng, cũng là một
bãi đáp phương tiện, mọi người nhìn ngắm phong cảnh đặc thù của tòa
thành bị kẹp giữa hai loại khí hậu khác biệt này, một đầu thì có gió
tuyết, đầu còn lại thì có mưa nhiệt đới.
Kế hoạch tuyển dụng nhân sự, phỏng vấn rồi lọc ứng viên rất thuận lợi, Katie kinh qua mấy chuyện này rồi, tuyển được một đội có kinh nghiệm đầy mình trong mảng F&B
gồm sáu người, hai người Hàn Quốc là Kim Tak Goo và Seo Yoo Kyung, một
người Nhật là Abe Kenzo, một người Hoa Quốc tên Phương Thiên Mậu, một
người Thái Lan tên Nychaa Nuttanicha, cuối cùng là một người Đại Việt,
Trần Đức Bo.
Sáu người này, khi mới gặp sếp tổng Shaka de Virgo
và dàn Innovator, thì vừa ngưỡng mộ vừa thấy khẩn trương nhưng vẫn ăn
nói rất mạch lạc, trình bày kế hoạch kinh doanh, hội đồng phản biện gồm
Shaka de Virgo, Thoth và kẻ sành ăn Aegis Hopner "hành hạ" bọn họ năm
sáu tiếng mới thôi, cuối cùng thông qua kế hoạch, nữ chúa cũng xuống
tiền dứt luôn tòa nhà mười bảy tầng này.
Theo kế hoạch đã được
thống nhất, năm tầng trên cùng của tòa nhà sẽ được thiết kế thành năm
nhà hàng phong cách Nhật, Hoa, Âu Mỹ, Hàn Quốc và Thái, năm nhà hàng này cũng sẽ được đặt tên khác nhau nhưng đều nằm trong một hệ thống nhà
hàng, khác với phương án gộp chung của Shen Long, phương án này họ cũng
mở năm nhà hàng nhưng các nhà hàng đều có không gian độc lập, có nhận
diện thương hiệu riêng, trong quá trình hoạt động sẽ căn cứ vào doanh
thu mà điều tiết vốn, rót một cách hợp lý cho thương hiệu nào có tình
hình kinh doanh khả quan.
Phương án này cũng là phương án đốt
tiền nhất vì phải triển khai năm chiến lược Marketing cho năm thương
hiệu mới nhưng khâu tiền bạc có nữ chúa lo hết, mọi người đứng ở vạch
đích rồi nên tha hồ chơi, Phạm Nhã rất ngại nhưng Leonidovich nói đây là tiền đầu tư, sau này phải trả lại nên y cũng đồng ý.
Tới pha đặt tên, mọi người quyết định không cho chúa tể Wibu tham gia vào, để dàn
quản lý tự đặt tên thương hiệu, năm thương hiệu thuộc về một hệ thống
nhà hàng tên là Continental.
Trần Đức Bo là tổng quản lý, vị này
cỡ hai mấy, là con trai nhưng lúc nào cũng bẽn lẽn rất nữ tính, Kim Tak
Goo phụ trách thương hiệu Âu Mỹ, Seo Yoo Kyung phụ trách thương hiệu Hàn Quốc, Abe Kenzo phụ trách thương hiệu Nhật, Nychaa Nuttanicha phụ trách thương hiệu Thái Lan, Phương Thiên Mậu thì phụ trách thương hiệu Hoa
Quốc.
Công việc sắp tới là công việc mang tính chuyên môn, họ
được Katie phân quyền để tổ chức, quản lý các thương hiệu, Trần Đức Bo
là người nắm các đầu mối để báo cáo với Katie, cô cũng giao lại việc
tuyển dụng cho họ nhưng vẫn giữ nhiệm vụ xét duyệt hồ sơ của người lao
động.
Phạm Nhã không được đặt tên brand, rất là khó chịu nhưng y
được quyền đặt tên cho tòa nhà này, thế là tài sản đầu tiên của The
Innovators liền được gọi là "Lord Castle", mười hai tầng dưới của Lord
Castle có sức chứa hơn năm trăm người, Phạm Nhã quyết định sẽ cho những
người xuyên không thuê để ở lại, kể cả đội đánh số cũng được y gọi qua
đây, tổng số người xuyên không ở Đại Việt mới gần một trăm, tất cả đều
sẽ được kêu gọi ở lại tòa nhà này.
Lorencia Đệ Tam Vệ Thành phát
triển mạnh về ngư nghiệp và du lịch, những người ở lại Lord Castle ngoài việc làm nhân viên ngay trong hệ thống nhà hàng Continental, cũng có
thể đi tìm những công việc lao động phổ thông, kiếm thêm nguồn thu để
sinh sống, đến tối thì về lại Lord Castle ngủ nghỉ. The Innovators thậm
chí còn sẽ tổ chức vài buổi "dạy ngoại ngữ" miễn phí trên tầng thượng để "truyền thụ" 100 mẫu câu giao tiếp bằng cổ ngữ Rune, 200 tình huống
mẫu... hỗ trợ họ xin việc.
Tiền thuê nhà sẽ trả bằng tiền ở Địa
Cầu, bằng tiền Zen hoặc vàng. Giá thuê rất thấp, tương đương với tiền
nhà ở Địa Cầu, dòng tiền từ việc cho thuê nhà này cũng là một thu nhập
thụ động cho The Innovators ở MU Continel, song song với việc kinh doanh của nhà hàng và hoạt động thám hiểm.
Để bảo đảm an ninh, ngoài
việc ghi nhận thông tin "khách thuê", tránh cho kẻ gian lẫn vào, Phạm
Nhã còn mời đội đánh số kiêm chức ban quản lý tòa nhà, được trả công hậu hĩnh, đội đánh số cũng đồng ý, Lord Castle giúp Đại Việt tiết kiệm rất
nhiều chi phí, có thể sau này họ sẽ tách ra, tạo thành một căn cứ mới
độc lập nhưng giai đoạn hiện tại, nương tựa The Innovators là lựa chọn
rất tốt.
Như vậy, tổng hành dinh thứ nhất của những người xuyên
không đã được thành lập, được tạo ra bởi hội The Innovators dưới sự giúp sức của nữ chúa Leonidovich Hopner, tuy nó rất khác với những gì mà
người ta nghĩ về "tổng hành dinh", về "căn cứ" mà giống một cái chung cư tập thể hơn nhưng trong giai đoạn này, một cái bất động sản như vậy là
đã là tài sản vô giá rồi, không ai có thể đòi hỏi thêm được.
Tất
nhiên, Lord Castle không thể cưu mang hết được toàn bộ cộng đồng xuyên
không, Phạm Nhã cũng không có ý định đó, y muốn dẫn dắt chứ không muốn
làm hết tất thảy để tất cả mọi người dựa dẫm vào mình, hội The
Innovators chỉ đóng vai trò là người tiên phong, là những người đi đầu
tiên trong việc tạo lập căn cứ, làm niềm cảm hứng để những người khác
noi theo.
Phạm Nhã tin rằng, những "Lord Castle" như vậy rồi sẽ
mọc ra trên các tòa Vệ Thành bởi sự dẫn dắt của The Innovators, rồi sẽ
đến lúc cả cộng đồng này đều có nơi trú ngụ đàng hoàng tử tế, những
người xuyên không "vô gia cư" được thoát khỏi cảnh phải vạ vật nơi xó
đường nào đó, tạo ấn tượng không đẹp trong lòng người bản địa.
"Chuẩn bị thôi" Phạm Nhã nói với các Walker: "Đến Noria."
...
Noria là vùng đất xinh đẹp và kỳ diệu nhất MU Continel, không nơi nào bằng,
đây là quê hương của những người Tantalos thấp bé nhưng cực kỳ dũng mãnh thiện chiến, của người Vermont tài hoa, đẹp đẽ, lịch sự, với đôi tai
dài, của những người Zaikan sống ở các vùng hồ, với chiếc đuôi cá ở phía sau thay cho đôi chân, có tiếng hát rất hay, đồng thời cũng rất hung
bạo.
Phạm Nhã chưa đi qua Lorencia, ở Đệ Tam Vệ Thành thì không
rõ hết khí hậu cũng như cảnh sắc ở Lorencia được, kể từ lúc xuyên không
đến nay y chỉ mới bồi hồi quanh Davias, đây là vùng đất lạ đầu tiên mà
Phạm Nhã đến, nơi kết nối với Châu Âu và Châu Nam Cực ở Địa Cầu.
Ngồi trên Thuyền Bay, nhìn từ lan can xuống phía dưới, chỉ thấy cảnh sắc của Noria đẹp thơ mộng như một bức tranh, kể cả ở vùng hoang dã cũng rất
đẹp, khác với Davias khắc nghiệt, chỉ có gió và tuyết, Noria là một vùng đất của những cánh rừng và những vùng hồ rộng lớn, không khí trong
lành, mát rượi.
Tiếp cận với Noria Đệ Nhị Vệ Thành, không phải là một tòa thành "bằng phẳng" như những nơi mà Phạm Nhã đi qua, đây là một tòa thành như trong truyện cổ tích, nơi ở lại của các vị tiên rừng,
những người lùn và các tinh linh, kiến trúc được xây dựng tựa vào những
ngọn đồi xanh mướt có sông vắt quanh, con người sống dựa hoàn toàn vào
thiên nhiên.
Kiến trúc và kể cả tường thành đều được làm từ gỗ,
loại gỗ vân to khổng lồ như loại gỗ được dùng để chế tạo những chiếc
Thuyền Bay, theo lời chia sẻ của Miharu trước đây khi đoàn thám hiểm
kiếm được Ngọc Ước Nguyện, Ngọc Linh Hồn và Ngọc Hỗn Nguyên, Noria là
nơi đặt các công xưởng của người Vermont, những người thợ rèn và thợ
luyện kim vĩ đại nhất thế giới.
Thuyền đáp xuống bến cảng, đoàn
người lầm lũi đi vào trong thành, The Innovators dốc hết lực lượng
Walker đến Noria, Lord Castle được giao cho Katie, Trang mắt buồn và
Nguyên lão Aegis Hopner quản lý, cũng không biết bình thường Nguyên lão
làm công việc gì nhưng thấy lúc nào cũng rảnh rỗi cả...
Nữ chúa
lo lắng cho an nguy của Phạm Nhã, nên lần này cô ta cũng phái Margaret
Martha theo cùng. Tất cả mọi người đều mặc áo choàng trùm đầu, trông như hội phù thủy. Anubis nhìn quanh, thở dài: "Đẹp quá."
Miharu gật đầu: "Quá đẹp, nhìn như nơi ở của Elf trong phim chúa nhẫn ấy."
The Innovators đi giữa Noria Đệ Nhị Vệ Thành, kiến trúc nơi này không có vẻ cao và to đến mức "vĩ đại" như ở Davias hay Lorencia, nhà cửa đều rất
thấp, các cửa hàng cũng vậy, tất cả đều được dựng bằng gỗ, có mái vòm,
xây dọc trên những ngọn đồi, có cây cối vây quanh và được trang trí bằng rất nhiều hoa tươi, nhìn kỹ, có thể thấy những bông hoa này mọc ra từ
những sợi dây leo cuộn mình trên những ngôi nhà.
Các phương tiện
như những con thuyền bay khắp nơi, cũng bằng gỗ, đi trên đường thì luôn
nghe thấy có tiếng đàn hạc và tiếng hát của vang vẳng ở đâu đâu, mọi thứ đều rất nên thơ và trữ tình.
Thoth nói: "Theo thông tin nhận
được ở phía cảng thì thỉnh thoảng cũng có kẻ triệu hồi bay qua Noria,
nhưng nhìn có vẻ là người bản địa, không phải người xuyên không, bọn họ
cũng đi theo nhóm."
Shen Long hỏi: "Nói chung là không có thông tin gì đúng không?"
Thoth gật đầu.
Chien the Great thấy hơi hoang mang: "Nói khí không phải nhưng nếu ở đây
không tìm được gì, lỡ mất đợt dịch chuyển lần này, để bọn kia trở về Địa Cầu thì khốn nạn luôn đấy."
Hoàng nhìn sang Shaka de Virgo vẫn đang tỉnh như ruồi có vẻ rất là tự tin: "Phó chủ tịch ơi?"
"Ừm?" Phạm Nhã quay qua, Hoàng hỏi: "Anh bự, tôi nói anh đừng buồn nha nhưng lỡ chuyến này... xịt thì sao?"
Phạm Nhã nói: "Thì chịu thôi chứ sao, chúng ta cũng chỉ có chừng này manh
mối, còn gì để làm được nữa đâu, truy nã không có kết quả, điều tra thì
cũng chỉ lần ra được Elena Gilbert, bọn này cũng quá xảo quyệt, chúng ta không có cách để dụ chúng chủ động xuất hiện như chúng làm với chúng ta được."
Chien the Great giơ tay: "Nếu thất bại hay là mình về tự
làm rồi phao tin về một cái... bí cảnh gì đó, có báu vật, có trang bị,
có mấy loại thực vật thần kỳ như trái sự sống, thêm mấy thứ đặc biệt hấp dẫn với kẻ triệu hồi hay phù thủy nữa, dụ tụi nó chui vào?"
Shen Long mỉa mai: "Ngươi tưởng thế giới này giống với mấy cuốn tiểu thuyết
não tàn ngươi hay xem à, xuất hiện một cái bí cảnh không biết từ đâu
chui ra, nhân vật phụ bị chết não, nhảy ào ào vô kiếm cơ duyên để lên
cấp, còn ngươi thì đi theo phía sau, làm ngư ông đắc lợi, thơm bơ vậy?"
Thoth gật đầu: "Cách này không có hàm lượng trí tuệ lắm, mà lại rất khó để
làm, tạo ra bí cảnh kiểu gì? Chẳng lẽ vứt một mớ bảo vật sáng lóe trong
cái hang rồi hô hoán với mọi người sao?"
Gã quân sư quạt mo thở
dài thườn thượt: "Shaka nói đúng, không phải là chúng ta không muốn có
biện pháp chắc ăn hơn, mà hiện tại, chỉ có cách lần theo manh mối duy
nhất này thôi. Nếu không có kết quả thì phải giải quyết bọn này ở Địa
Cầu, tuy khó nhưng lần này chúng ta đã biết được thủ đoạn của chúng, sẽ
không bị động như lần trước nữa."
Phạm Nhã thấy mọi người có vẻ
không tin tưởng "phân tích" của mình nên phải bơm cho liều an thần: "Mọi người yên tâm, chúng ta chỉ cần đi ngang qua đó là được, tôi sẽ biết ở
bên trong có ai trốn hay không, sau đó chúng ta chia nhau đi thám thính
tình hình gia đình của đội thám hiểm Alphonso, nếu không có gì thì đi về sớm, tìm cách khác."
Liều an thần này không hiệu quả lắm, mọi người gật gù nhưng mà nhìn rất miễn cưỡng...
Đoàn người đi thẳng về địa chỉ hai cái vườn ươm hoa thuộc quyền sở hữu của
Elena Gilbert, để tránh bứt dây động rừng, họ thuê một chiếc xe ngựa có
rèm che, chúa tể chỉ cần đi ngang qua đó dùng siêu giác quan của mình để dò xét là được.
Tự do! sao có thể dựa vào kẽ địch ban phát! tự do chính bản thân mình giành lấy.