Cơ Tử Nguyệt mộng, quay đầu nhìn thì đã thấy cái kia Hắc Hỏa xà chui vào trong bóng tối, phương hướng dĩ nhiên là đuổi theo một nhánh Hung thú
tách ra, nàng như có điều suy nghĩ đứng lên, ánh mắt có chút phức tạp âm thầm đi theo.
Mặt đất từng đấu chân vẫn còn rất mới, Hắc Hỏa xà
chân thân xà thân uyển chuyển đi qua cấp tốc hướng đến bên kia hang
động, về phần Cơ Tử Nguyệt hắn đã trực tiếp đem quên, đối phương hiện
tại cơ bản là miệng hổ gan sứa, hắn nếu là liều mạng hẳn có thể đem giết chết, bất quá từ đó hắn cần hao phí một chút thời gian, bên kia bản tôn khả năng nguy hiểm càng lớn.
Mặt khác đó là hắn cùng Cơ Tử
Nguyệt không thù không oán, giết đối phương ai biết được có gây nên cái
gì biến hóa, hắn mới không tin Cơ Tử Nguyệt làm Tinh Thần môn Thánh nữ
đơn giản như thế, trên người đối phương còn có các loại thủ đoạn bảo
mệnh cùng truy tung, hắn hôm nay giết người thì ngày sau sợ là sẽ bị
Tinh Thần môn truy sát rồi.
“Rống!”. Bên kia đám người ở trong
hang động đã có thể nghe được từng tiếng bước chân đến gần, đám Hung thú kia không hề có ý che dấu tung tích, thân ảnh còn chưa tới từng tiếng
thú hống, gào thét đã vang lên.
“Chuẩn bị”. Kim trưởng lão dẫn
đầu đám người thấp giọng nói. Theo hắn phân phó thì mấy vị Mệnh Tuyền
cảnh hậu kỳ đem pháo sáng lấy ra, hiện tại là đêm tối, bọn hắn muốn cùng Hung thú chém giết có nhược điểm quá lớn, muốn giết Hung thú thì cần
phải ở trong hoàn cảnh ít bất lợi nhất mới được.
Kim trưởng lão
biểu tình ngưng trọng, âm thầm thả ra tinh thần lực dò xét Hung thú bên
trong cường giả, rất nhanh hắn cảm được dẫn đầu bầy Hung thú đúng là có
một vị Tứ giai Yêu tộc, đối phương Yêu khí đều không có chút nào che
giấu, theo sau đó còn có mười cái Tam giai Hung thú cùng hơn ba mươi con Nhị giai Hung thú, Nhất giai Hung thú một con cũng không có.
“Yêu tộc! Tứ giai trung kỳ đỉnh phong”. Kim trưởng lão trầm giọng lẩm bẩm.
Yêu tộc so với Hung thú càng thêm khó chơi, cái sau thực lực cường hoành nhưng làm việc lại chỉ theo bản năng, đôi khi sẽ cực kỳ điên cuồng, cái trước thì lại có trí tuệ không kém Nhân tộc, thân thể mạnh mẽ, tự thân
còn có một ít thiên phú, rất khó đối phó.
Đoạn Ngọc lẫn ở trong
Thiên Vận thương đội đám người, hắn được phân phó đi ở khúc giữa, nhiệm
vụ chỉ có là nhặt cái tiện nghi, Kim trưởng lão cùng ba vị Luân Hải cảnh đi ở phía trước mở đường, trong lúc chém giết Hung thú nếu như không
thể tận công thì Đoạn Ngọc cùng những người khác đi ở phía sau phải tận
lực đem đánh chết.
Nếu như không thể đánh chết thì cũng phải tận
lực đem Hung thú ở hai bên đánh trọng thương, chí ít cần phải giảm thiểu Hung thú thực lực đến cực hạn.
Hơi chút nhíu mày suy tính, Hắc
Hỏa xà chân thân bên kia đụng phải Cơ Tử Nguyệt cũng là một cái ngoài ý
muốn, việc này quả thực là ra khỏi Đoạn Ngọc tính toán.
Dẫn đầu
đám Hung thú kia là vị kia Yêu tộc Hồ Mị, hóa thân làm mỹ nhân đã gần
như hoàn thành, chỉ còn lại phía sau đuôi cáo là nhè nhẹ phe phẩy. Kim
trưởng lão âm thầm dò xét cũng không giấu được nàng, ánh mắt lóe lóe lên dị thải hé miệng cười để lộ ra một cái răng nanh nhỏ.
“Một cái
Động Thiên cảnh sáu tầng, ba cái Luân Hải cảnh, hơn ba mươi cái Mệnh
Tuyền cảnh, phế vật!”. Kim trưởng lão tinh thần lực do xét thì Hồ Mị
cũng đồng dạng, cả hai nguyên thần cảnh giới cũng không khác nhau quá
nhiều, đại khái là đều là Nhị giai, nguyên thần độ cao đại khái bảy, tám thước.
Hai phương đều có tính toán, chuẩn bị tốt nhất phương thức đem kẻ địch chém giết.
Cùng lúc này ở Thánh Nguyên Đế đô, vô số đầu tin tức từ khắp nơi trong Thánh Nguyên Đế quốc truyền về Đế đô, trong đó có hơn chín thành là truyền
đến cho gia tộc thống trị, Đoạn gia.
Làm Đoạn gia đương đại gia
chủ, Đoạn Thế Mục hiện tại cũng chính là Thánh Nguyên Quốc chủ, hắn lúc
này đang ở thư phòng, đem nhận được những tin tức này lật xem một lần
thì hắn có chút nhướng mày.
“Lớn mật!”. Khẽ quát một tiếng, hắn
trên thân một cỗ khủng bố uy thế lóe lên một cái chớp mắt liền biến mất. Thánh Nguyên Đế quốc mọi người đều biết hắn có Phong Hầu cảnh sáu tầng
nhưng thực chất lại là chín tầng đỉnh phong, hắn tu vi đã nhanh đột phá
Phong Vương cảnh, đại khái cũng chỉ ở trong vài tháng sắp tới mà thôi.
Sáu mươi tuổi Phong Vương, như vậy thiên phú đã gần như tiếp cận Tiên môn,
Tà tông Thánh tử, Thánh nữ, hoàn toàn có thể xưng làm yêu nghiệt. Mà lại lấy Phong Vương cảnh năm trăm tuổi tuổi thọ thì hắn đúng là vô cùng trẻ tuổi.
Hắn nhận được tin tức có là Yêu tộc âm thầm đánh lén thành trì, có là xác nhận tin tức người gây nên hai cái dị tượng đúng là ở
trong Thánh Nguyên Đế đô cảnh nội, cùng là một người hay là hai người
thì không thể xác định được.
“Trảm mầm kế hoạch, Yêu tộc các
ngươi dám đi vào Thánh Nguyên đế quốc thì đừng mong đi ra”. Đoạn Thế Mục hai mắt híp lại lạnh lẽo nói. “Người tới”. Hắn đi tới bên cạnh cửa sổ
lạnh nhạt hô.
“Bệ hạ!”. Một cái công công đi đến bên cạnh cửa sổ cúi thấp người cung kính đáp.
“Thông báo cho Lâm, Diệp, Sở ba nhà gia chủ, để bọn hắn trong vòng một nén
hương tập hợp thế gia cường giả tập trung ở trong hoàng cung”. Đoạn Thế
Mục nói.
“Tuân lệnh!”. Vị công công kia khom người lĩnh mệnh,
đang muốn rời đi thì Đoạn Thế Mục đã lại nói thêm. “Cho gọi Đại Hoàng
tử, Nhị Hoàng tử, Tứ Hoàng tử cùng Ngũ Hoàng tử cùng đến”.
“Vâng! Nô tài cáo lui”. Vị công công kia đáp một tiếng rồi rời đi.
“Yêu tộc công kích thành trì?”. Người công công kia vừa rời đi thì một người lăng không xuất hiện phía sau Đoạn Thế Mục, mày hơi có cau lại hỏi.
Người này nhìn qua như bốn mươi tuổi, một thân nho bào thư sinh, khí tức trầm trầm, so với Đoạn Thế Mục dĩ nhiên là đều mạnh hơn một khoảng.
Phong Vương cảnh!
Vị này là Đoạn gia lão bối, so với Đoạn Thế Mục cao hơn một đời, là tiền
nhiệm quốc chủ Đoạn Vĩnh Thanh một đời xếp hàng thứ ba, Đoạn Vĩnh Khải.
“Tam thúc!”. Đoạn Thế Mục quay đầu lại nhẹ gật đầu. “Thánh Nguyên Đế quốc
mười tám thành trừ ra Đế đô thì đều gặp đến Yêu tộc đánh lén, Trảm mầm
kế hoạch nhắm vào thiên tài, Yêu tộc một bên kích thích Hung thú đánh
lén, một bên trà trộn đến ám sát”.
“Ngươi muốn thế nào?”. Đoạn
Vĩnh Khải ánh mắt lập lòe hỏi. Hiện tại Đoạn Thế Mục là Đoạn gia chấp
chưởng giả, hắn cho dù bối phận, thực lực đều cao hơn thì lúc này vẫn
phải nghe lệnh của Đoạn Thế Mục, chí ít là ngoài sáng như thế.
“Trảm mầm kế hoạch, Yêu tộc nhắm vào Thánh Nguyên Đế quốc ta chí ít phải có
một vị Phong Vương cảnh, như vậy thì tiện thể cho bọn hắn thấy đến ta
Đoạn thị một điểm nội tình đi”. Đoạn Thế Mục hai mắt lạnh lẽo nói.
“Yêu tộc đúng là càn rỡ muốn chết”. Đoạn Vĩnh Khải hừ lạnh nói. Dừng lại một chút thì hứng thú hỏi. “Lộ ra bao nhiêu?”.
“Đã nói trước để cho năm vị Phong Vương lộ ra, Thiên Tinh gia gia tọa trấn, còn lại chữ Vĩnh một đời ta đều muốn xuất động”. Đoạn Thế Mục gõ gõ lên thành cửa sổ nói.
Đoạn gia chữ Vĩnh một đời hiện có Đoạn Vĩnh
Đồ, Đoạn Vĩnh Khải, Đoạn Vĩnh Chấn, Đoạn Vĩnh Phong, trước kia quốc chủ
Đoạn Vĩnh Thanh hiện tại không biết ở chỗ nào, bốn người trước nhưng đều là Phong Vương cảnh, mấy chục năm nay đều rất ít lộ diện, ngoại nhân
cho rằng bọn hắn bế quan thì bế quan, chết thì chết, tu vi đều chỉ ở
Phong Hầu cảnh mà thôi, chân chính Phong Vương cảnh cũng chỉ có trước đó một đời Đoạn Thiên Tinh.
“Để cho bốn người chúng ta lộ ra? Ngươi không sợ có người hoài nghi là mặt trên một đời chữ Thiên còn có Phong
Vương cảnh?”. Đoạn Vĩnh Khải hơi chút nhíu mày nói.
“Không sao”.
Đoạn Thế Mục lắc đầu. “Chữ Vĩnh một đời lộ ra chỉ là muốn để cho đám gia hỏa kia bớt hung hăng càn quấy mà thôi, để chữ Thiên một đời lộ ra thì
lại là chuyện khác, để cho người khác cho rằng đều đã chết, trừ ra Thiên Tinh gia gia còn sống là được”.
“Đại bá đã là Phong Hoàng cảnh”. Đoạn Vĩnh Khải nghĩ một chút thì gật đầu nói.
Bình thường Phong Hầu cảnh có hai trăm năm thọ nguyên, chữ Thiên một đời kia cơ hồ đều đã gần tới, không lộ ra những người này có Phong Vương cảnh
thì ngoại nhân đều xem bọn hắn chết già ở Phong Hầu cảnh rồi. Đoạn gia
chân chính nội tình cũng không lộ ra bao nhiêu.
“Ngươi cũng muốn
gõ một thoáng tam đại thế gia?”. Cười cười một chút Đoạn Vĩnh Khải lại
hỏi. “Sở gia mấy năm nay nhưng là sôi động, Sở Nguyên Bá lão gia hỏa kia đều nhanh đột phá Phong Vương cảnh, ngươi nói hắn có thể nhanh hơn
người trước độ phá Phong Vương hay không?”.
Sở Nguyên Bá là cường giả cùng một đời với Đoạn Thiên Tinh, luận bối phận thì Đoạn Vĩnh Khải đều phải gọi một tiếng thế thúc.
“Sở Nguyên Bá cho dù đột phá đến Phong Vương cảnh cũng không phải đối thủ
của ta”. Đoạn Thế Mục không chút nào để ý thản nhiên nói. “Tam thế gia
bên trong chỉ có Lâm gia đáng nhắc tới, Lâm Thiên Thánh âm thầm đột phá
Phong Vương cảnh đã có sáu năm, hắn hiện tại nên có Phong Vương cảnh hai ba tầng, ẩn dấu như thế không biết là có âm mưu gì”.
“Thiên
Thánh lão quỷ trước kia bị Đại bá mấy người đè lên đánh, hiện tại ta
cũng có thể”. Đoạn Vĩnh Khải cười nói. “Nói xong, ngươi đột phá cũng
nhanh tới, không cần quản những chuyện này quá nhiều, ta đi trước đánh
thức mấy gia hỏa kia”.
“Biết!”. Đoạn Thế Mục gật đầu.
“Bệ hạ!”. Im lặng không bao lâu thì vị kia công công một lần nữa đi đến bên cạnh cửa sổ khom lưng hô một tiếng.
“Truyền đạt xong rồi?”. Đoạn Thế Mục cười hỏi.
“Đã truyền, tam đại thế gia đều đã vận chuyển”. Vị công công này lập tức
hồi đáp. “Bên kia mấy vị Hoàng tử đều đã đưa tin, bất quá Tứ Hoàng tử đã đi ra ngoài, hiện không ở trong cung”.
“Ngọc nhi ra ngoài?”. Đoạn Thế Mục đồng tử hơi co nghi ngờ hỏi. “Đi ra bao lâu?”.
“Sáng ngày hôm kia, lúc Sở gia chủ, Sở Kinh Thiên nhập cung”. Vị công công kia liền đáp.
“Biết hướng đi của Ngọc nhi sao?”. Đoạn Thế Mục hơi chút nhướng mày hỏi tiếp.
“Mục Vũ công công là Tứ Phương cung Tổng quản, hắn cũng không rõ ràng Tứ
Hoàng tử hướng đi, Nô tài đã phái người ra ngoài điều tra, hẳn là rất
nhanh sẽ có đáp án”. Công công cung kính nói.
“Chuyện ở đây giao
lại cho người khác, ngươi đích thân xuất cung một chuyến, muốn tìm về
Ngọc nhi nhanh nhất có thể! Đi đi!”. Đoạn Thế Mục suy nghĩ một chút ra
lệnh, ngữ khí có phần nghiêm khắc.
“Vâng! Nô tài liền lui”. Công công hơi chút run rẩy đáp, sau đó lập tức ẩn vào bóng đêm biến mất.
“Hi vọng không có chuyện gì”. Đoạn Thế Mục nhíu mày thấp giọng nói.