Quý Phi Lúc Nào Cũng Muốn Được Lười Biếng

Chương 714: Quýt


trướctiếp

Tiêu Hề Hề cẩn thận ngắm nghía nàng trong phút chốc, đúng sự thật nói.

“Kỳ thực gương mặt ngươi cùng cung nữ đó không kém bao nhiêu, bất quá ngươi so với nàng tốt hơn một chút, gia thế của nàng không bằng ngươi.”

Cảnh Phi: Cho nên nữ nhân này là đang nói nàng chanh chua, lòng dạ nhỏ mọn sao?

Tiêu Hề Hề thực tình khuyên nhủ: “làm người vẫn nên lòng dạ cởi mở chút thì tốt hơn, có đôi lời nói hay, mọi thứ nhìn thoáng được, cuộc sống mới có thể hạnh phúc."

Nàng vẫn không quên quay đầu hỏi Hoàng đế.

“Bệ hạ cảm thấy thế nào?”

Lạc Thanh Hàn: “ân, ái phi nói đúng.”

Cảnh Phi vừa giận vừa hận, hai tay giấu trong ống tay áo nắm chặt thành quyền, móng tay cơ hồ đều cắm vào lòng bàn tay.

Nàng không chỉ hận Quý Phi lỗ mãng, càng hận Hoàng đế vô tình.

Nhưng dù cho như thế, nàng vẫn phải cố gắng khoác lên mình vẻ dịu dàng , hào phóng.

“Đa tạ Quý Phi đề điểm, thiếp thân nhất định sẽ ghi nhớ trong lòng."

Sau khi chọn xong nhất đẳng cung nữ, bước tiếp theo là chọn lựa nhị đẳng cung nữ cùng tam đẳng cung nữ.

Tiêu Hề Hề lười nhác động, tất cả đều là Bảo Cầm quyết định.

Sau khi đã chọn xong tất cả các cung nữ thì đến lượt thái giám.

Thái giám không giống cung nữ, chia làm nhất nhị phẩm, thái giám chỉ chia làm hai loại, một loại quản người, một loại là làm việc.

Vân Tú cung thiếu người, bất kể là quản người vẫn là làm việc, đều phải cần đến bọn hắn.

Tiêu Hề Hề để Thanh Tùng nhìn xem chọn.

Thanh Tùng không có lợi hại như Bảo Cầm vậy, hắn làm việc vẫn được, xem người thì không giỏi.

Cũng may hắn thông minh, mình không biết, liền đi cầu người khác hỗ trợ xem giúp.

Không ai khác chính là Thường công công trước mặt.

Thường công công cười như không cười: "Ngươi lợi hại như vậy, thế mà bắt đầu sai sử ta rồi .”

Thanh Tùng vội nói không dám.

“Tiểu nhân cảm thấy người nhãn lực hảo, kiến thức nhiều, chọn ra người chắc chắn đắc lực, tiểu nhân từ trong đáy lòng kính nể người, đáng tiếc tiểu nhân ánh mắt vụng về, không biết nói chuyện, khẩn cầu Thường công công chỉ giáo một chút.”

Thường công công Thấy Hoàng đế không phản đối, biết Hoàng đế đã ưng thuận, trong lòng lần nữa cảm khái, Quý Phi thực sự là được sủng ái nha!

Nếu đổi thành phi tần khác, sao có thể có đãi ngộ như Quý Phi vậy?

Có Thường công công hỗ trợ, Thanh Tùng rất thuận lợi liền chọn ra hai mươi thái giám.

Trong đó có hai người giống như hắn là chuyên môn quản lý người, một người gọi phúc lộc, một người khác gọi là trình tường.

Mười tám tên thái giám còn lại là chuyên môn phụ trách làm việc, công việc cụ thể phân chia cụ thể sẽ bàn sau.

Cuối cùng còn lưu lại 4 ma ma cùng một đầu bếp.

Cảnh Phi đứng dậy cáo từ, mang theo những người còn lại rời khỏi Vân Tú cung.



Vừa trở lại Nghênh Phúc cung, nụ cười trên mặt Cảnh Phi liền biến mất hầu như không còn, thay vào đó là vẻ mặt tức giận.

Tiểu cung nữ dâng lên nước trà, lại bị nàng hất xuống đất.

“Hảo cho một Quý Phi!”

Quý Phi dựa vào cái gì ngay trước mặt nhiều người như vậy giáo huấn nàng?

Rõ ràng cũng là phi, ai cao quý hơn ai?!

Bất quá chỉ là ỷ có mấy phần sủng ái mà thôi!

Tạm chờ lấy!

Tiểu cung nữ quỳ trên mặt đất, bị dọa đến run lẩy bẩy.

Tim Đông Lăng cũng đập thình thịch, vô cùng sợ hãi, nhưng vẫn vẫy tay, ra hiệu cho tiểu nha hoàn đi thu dọn sàn nhà sạch sẽ.

..........

Ba ngày sau, Tiêu Hề Hề chính thức chuyển vào Vân Tú cung.

Phong Lễ Quý Phi cũng được đưa vào danh sách quan trọng.

Qua Khâm Thiên Giám đo lường tính toán, xác định mùng tám tháng chín là một ngày tốt lành.

Vì vậy Hoàng đế ấn định lễ sắc phong vào ngày này.

Bây giờ chuyện hậu cung đều do Thái Hoàng Thái Hậu quản lý, nghi thức Phong Lễ cũng phải do Thái Hoàng Thái Hậu chủ trì mới đúng, nhưng Thái Hoàng Thái Hậu lấy cớ gần đây tâm trạng không tốt, trực tiếp đẩy việc này cho Cảnh phi, Lao phi và Lý phi.

Lao phi kể từ khi nhận được phong hào, luôn lấy lý do dưỡng bệnh đóng cửa từ chối tiếp khách, ai cũng không gặp.

Quý Phi lễ sắc phong, nàng là một chút đều không muốn làm, trực tiếp cáo ốm không ra.

Lý Phi đối với chuyện lễ sắc phong cũng là không hứng thú lắm.

Nàng chỉ cần thấy được gương mặt Quý Phi kia, liền sẽ không tự chủ được nghĩ tới Tiêu trắc phi, tiếp đó tâm tình liền sẽ trở nên không tốt lắm.

Cuối cùng chuyện xử lý lễ sắc phong toàn bộ rơi vào trên vai Cảnh Phi.

lễ sắc phong là vì Quý Phi cử hành, đương nhiên phải tham khảo ý kiến Quý Phi.

Thế là Cảnh Phi bất đắc dĩ nữa đi tới Vân Tú.

Nàng không chỉ đi một mình, còn mang theo phi tần khác cùng nhau đi, lấy cớ là vì cho các vị phi tần có cơ hội thể hiện mình.

Các phi tần biết Hoàng đế thường xuyên tới Vân Tú cung, vì có thể ngẫu nhiên gặp Hoàng đế, các nàng tranh nhau báo danh, muốn cùng Cảnh Phi đi Vân Tú cung.

Cảnh Phi sao có thể không nhìn ra tâm tư các nàng ?

Nhưng nàng rất vui khi nhìn thấy cảnh Hoàng đế bị các phi tần khác quấn lấy , Quý Phi chỉ có thể nhìn.

Thế là Cảnh Phi ai đến cũng không có cự tuyệt, đem những người tự đề cử mình , đều mang đi Vân Tú cung, lại được thêm cái thanh danh tốt hiền lương đại độ.

Một đám phi tần ăn mặc trang điểm lộng lẫy , như ong vỡ tổ tiến vào Vân Tú cung, lập tức liền làm cho Vân Tú cung đang yên tĩnh trở nên huyên náo.

Lúc này Tiêu Hề Hề đang ở trong rừng cây ăn quả đi dạo.



Quýt trên cây rất nhiều quả, một số quả đã chuyển sang màu vàng.

Tiêu Hề Hề thèm ăn, không để ý người bên ngoài ngăn cản, trèo lên cây để hái quýt.

Nàng rất thích thú, một hơi hái liền mấy quả quýt, cất vào trong rổ nhỏ.

Những cung nữ hầu hạ bên cạnh đều lo lắng, dõi theo nhất cử nhất động của Quý Phi, chỉ sợ nàng ngã xuống.

Những cây này không cao, đối với Tiêu Hề Hề căn bản không tính là gì.

Nàng nhảy xuống một cách dễ dàng.

Các cung nữ tâm đi theo rơi xuống, đều yên lặng nhẹ nhàng thở ra.

Có một tiểu cung nữ đưa tay tiếp nhận cái rổ nhỏ.

Tiêu Hề Hề từ trong tay cung nữ tiếp nhận khăn, lau sạch sẽ tay, tiếp đó cầm lấy quýt, lột vỏ.

Lúc này, Tiểu Vũ vội vàng chạy tới.

“Nương nương, Cảnh Phi mang theo một đám tần phi tới, nói là tới thương lượng với người chuyện nghi thức Phong Lễ.”

Tiêu Hề Hề vừa vặn đem một miếng quýt nhét vào trong miệng, nhất thời liền bị chua phải hít sâu một hơi.

Thật là chua!

Nguyên bản nàng còn nghĩ những quả quýt này nếu muốn ăn ngon mà nói, sẽ đưa chút cho Hoàng đế nếm thử, hiện tại xem ra phải không tất.

Ban đầu, nàng nghĩ nếu những quả quýt này ngon, nàng sẽ mang một ít cho Hoàng đế ăn thử, nhưng bây giờ dường như không cần thiết.

Hoàng đế đáng thương mỗi ngày đều phải đi làm đúng giờ, thỉnh thoảng còn phải tăng ca, ngày tháng đã đủ vất vả rồi, đừng dùng những quả quýt chua này giày vò hắn.

Nàng thấy trong rổ còn rất nhiều quýt, trong lòng hơi lo lắng.

Nếu vứt đi thì thật đáng tiếc, nhưng nếu muốn Nàng ăn, Nàng thực sự không thể ăn được.

Tiểu Vũ cẩn thận hỏi: "Nương nương, hiện tại có muốn đi qua xem một chút không?"

Tiêu Hề Hề giật mình: “ngươi mới vừa nói Cảnh Phi mang theo rất nhiều người tới?”

Tiểu Vũ gật đầu:"Đúng vậy! Có bảy tám vị phi tần!"

Tiêu Hề Hề chớp mắt.

Nhiều người như vậy, coi như mỗi người chỉ ăn hai quả, cũng đủ ăn sạch những quả quýt bé nhỏ này.

Tiêu Hề Hề hướng tiểu cung nữ nói.

“Mang theo rổ cùng bản cung đi!”

Bọn người Cảnh Phi đang ở trong Thiên điện chờ, nghe nói Hoàng đế lúc này không ở Vân Tú cung, các phi tần đều rất thất vọng.

Nhưng sự thất vọng của các nàng không kéo dài lâu.

Bởi vì các nàng đều rất tinh tường, Hoàng đế mỗi ngày giữa trưa đều sẽ tới Vân Tú cung dùng bữa.

Bây giờ cách buổi trưa chỉ còn lại gần nửa canh giờ.

Các nàng chỉ cần ở chỗ này trì hoãn thêm một chút, liền có thể đợi đến khi Hoàng đế xuất hiện.

trướctiếp