Quý Phi Lúc Nào Cũng Muốn Được Lười Biếng

Chương 708: Thuốc Đắng Dã Tật


trướctiếp

Tiêu Hề Hề nhìn chiếc bát lớn hơn cả cái đầu của mình, tỏ vẻ ghét bỏ.

Dưới sự thúc giục của Bảo Cầm, Tiêu Hề Hề bịt mũi, chịu đựng cảm giác muốn nôn, một hơi tấn tấn tấn mà uống xong thuốc.

Nàng nhanh chóng nhét hai hai viên mứt hoa quả vào miệng.

Lúc này Mặc Họa đi tới.

“Quý Phi Nương Nương, Thái Hoàng Thái Hậu phái người đến thăm người.”

Tiêu Hề Hề ngừng động tác một lát, Thái Hoàng Thái Hậu phái người tới làm gì?

Nàng nuốt mứt hoa quả: “cho người vào đây.”

Một lúc sau, Mặc Họa dẫn một nữ quan đi vào.

Nữ quan chính là nữ quan trong cung , phẩm giai mặc dù không cao, nhưng địa vị cao hơn nhiều so với các cung nữ bình thường.

Vị nữ quan này họ Khổng, là tâm phúc của Thái Hoàng Thái Hậu, địa vị càng không tầm thường, cho dù là phi tần cũng phải cho nàng mấy phần mặt mũi.

Khổng Nữ Sử phúc phúc thân: “nô tỳ thỉnh an Quý Phi Nương Nương.”

Trong miệng Tiêu Hề Hề vẫn còn vị đắng của thuốc, nên ngay cả vẻ mặt của Nàng cũng có chút cay đắng, nhăn nhó.

“Không cần đa lễ.”

Lần này Thái Hoàng Thái Hậu để Khổng Nữ Sử đến thăm Quý Phi, kỳ thực là muốn Quý Phi đi hỗ trợ một chút, cầu Hoàng đế tha cho Lục Tuyển Thị.

Dù sao chuyện ngày hôm qua là bởi vì Quý Phi mà ra, nếu Quý Phi có thể đứng ra giảng hòa, Hoàng đế hẳn là có thể giơ cao đánh khẽ với Lục Tuyển Thị.

Quý Phi nếu thức thời, liền biết kế tiếp nên làm như thế nào.

Khổng Nữ Sử ngồi dậy, thấy Quý Phi ngồi ở chủ vị, không trang điểm sắc mặt vẫn có mấy phần tái nhợt, thần sắc có chút u buồn, thoạt nhìn không được tốt lắm.

Nghĩ đến những lời Thái Hoàng Thái Hậu nói với mình, Khổng Nữ Sử trong lòng có chút phập phồng, nhìn thấy Quý Phi như vậy, e rằng không dễ nói chuyện.

Nhưng đã đến nơi này rồi, điều nên nói vẫn phải nói.

Khổng Nữ Sử cung kính hỏi.

“Nô tỳ là phụng mệnh Thái Hoàng Thái Hậu, tới thăm Quý Phi Nương Nương, không biết bây giờ cơ thể nương nương như thế nào? Có khá hơn chút nào không?"

Tiêu Hề Hề vẻ mặt đau khổ nói: “làm phiền Thái Hoàng Thái Hậu quan tâm, bản cung thân thể khỏe mạnh nhiều, chỉ là mỗi ngày thuốc vẫn không thể ngừng, cũng không biết ngày này khi nào mới hết."

Bản ý của nàng là phàn nàn thuốc quá đắng quá khó uống, nhưng lời này nghe vào trong lỗ tai Khổng Nữ Sử, lại giống như là nàng đang mượn chuyện uống thuốc, cường điệu mình bị Lục Tuyển Thị làm hại thảm bao nhiêu.

Thấy nàng không đề cập đến Lục Tuyển Thị một lời nào, cái này khiến Khổng Nữ Sử muốn vì Lục Tuyển Thị nói một câu đều không được.

Khổng Nữ Sử chỉ có thể cười khan một cái.



“Nương nương thân kiều thể quý, nên điều dưỡng thật tốt, người chỉ có dưỡng hảo thân thể, mới có thể hầu hạ Hoàng đế tốt hơn đúng không?"

Tiêu Hề Hề thở dài: “bản cung cũng đã rất cố gắng điều dưỡng , nhưng thuốc thật sự quá khó uống .”

Khổng Nữ Sử: “thuốc đắng dã tật, lợi cho bệnh.”

Tiêu Hề Hề: “đạo lý này bản cung đều hiểu, nhưng khi nói đến điều đó, ta vẫn cảm thấy khó chấp nhận."

Khổng Nữ Sử cười làm lành: "Người nói đúng."

Nàng dừng một chút rồi nói tiếp.

“Thái Hoàng Thái Hậu bởi vì chuyện của người, lo lắng nguyên một đêm, chỉ sợ thân thể của người xảy ra vấn đề gì. người nếu có cần cái gì, cũng có thể nói, Thái Hoàng Thái Hậu sẽ tận lực thỏa mãn người.”

Tiêu Hề Hề: “bản cung ở đây cái gì cũng không thiếu, không cần Thái Hoàng Thái Hậu lo lắng.”

Khổng Nữ Sử Thấy nàng tránh nặng tìm nhẹ, trong lòng có chút cấp bách, lại thêm chút nhấn mạnh.

“người là bởi vì Lục Tuyển Thị mới bị bệnh , đối với chuyện này Thái Hoàng Thái Hậu rất áy náy, rất muốn bù đắp cho nương nương, hy vọng nương nương cho người một cơ hội."

Tiêu Hề Hề sửng sốt một chút: “Lục Tuyển Thị? Ai vậy?”

Bảo Cầm thấp giọng giảng giải: “chính là Lục Tiệp Dư, nàng tối hôm qua bị Hoàng đế giáng thành Tuyển Thị.”

Tiêu Hề Hề bừng tỉnh đại ngộ, nàng hướng Khổng Nữ Sử khoát khoát tay, nói một cách hào phóng.

“Việc này cùng Thái Hoàng Thái Hậu không liên quan, Thái Hoàng Thái Hậu không cần để ý.”

Khổng Nữ Sử: “Nhưng Lục Tuyển Thị dù sao cũng là cháu gái Thái Hoàng Thái Hậu , Thái Hoàng Thái Hậu luôn luôn ôn hoà, lại không nghĩ rằng cháu gái mình lại đường đột như thế, trong lòng thực sự khó có thể bình an. Hy vọng nương nương có thể cho người cơ hội bù đắp, như vậy bất kể là đối với người hay là đối với Lục Tuyển Thị, cũng đều tốt.”

Bảo Cầm nghe đến đó, thì đã hiểu, Khổng Nữ Sử đây là thay mặt Thái Hoàng Thái Hậu tới làm thuyết khách , mục đích là muốn Quý Phi đứng ra đi giúp Lục Tuyển Thị cầu tình.

Bảo Cầm trong lòng khó chịu.

Tối hôm qua nếu không phải là Lục Tuyển Thị cố ý nói những lời kia, Quý Phi có thể bị tức giận đến thổ huyết té xỉu sao?!

Lục Tuyển Thị đã phạm sai lầm lớn như vậy , cần phải bị trừng phạt.

Bây giờ Thái Hoàng Thái Hậu phái người tới nói những thứ này với Quý Phi, chẳng qua là muốn cho Quý Phi chủ động nhượng bộ.

Nhưng dựa vào cái gì?

Cũng bởi vì Lục Tuyển Thị có Thái Hoàng Thái Hậu làm chỗ dựa, liền có thể vô pháp vô thiên không đem Quý Phi để ở trong mắt sao?

Tiêu Hề Hề rất kinh ngạc: “nguyên lai Lục Tuyển Thị là cháu gái Thái Hoàng Thái Hậu nha? Khó trách nàng có thể kiêu ngạo như vậy!”

Khổng Nữ Sử biểu lộ lúng túng, Quý Phi nói chuyện sao lại thẳng như vậy?!



Nàng chê cười nói: “Lục Tuyển Thị chỉ là tính khí tương đối thẳng mà thôi, tâm địa kỳ thực cũng không xấu.”

Tiêu Hề Hề: “bản cung biết tính khí của nàng thẳng, nhưng bản cung hôm qua cũng đã nhắc nhở nàng phải cẩn thận, là chính nàng không nghe lời, cái này không thể trách bản cung nha.”

Khổng Nữ Sử vội nói: “nô tỳ không có ý trách người, nô tỳ chỉ hy vọng người xem như nể mặt mũi Thái Hoàng Thái Hậu, cùng Lục Tuyển Thị chuyện lớn biến thành chuyện nhỏ chuyện nhỏ coi như không có.”

Tiêu Hề Hề không hiểu: “giữa bản cung cùng Lục Tuyển Thị chẳng có chuyện gì nha, như thế nào chuyện lớn biến thành chuyện nhỏ chuyện nhỏ coi như không có?”

Khổng Nữ Sử: “Nhưng Hoàng đế vì thay người trút giận, đem Lục Tuyển Thị đày vào lãnh cung .”

Tiêu Hề Hề: “đó là Hoàng đế quyết định, cùng bản cung có liên quan gì?”

Khổng Nữ Sử không muốn lại cùng với nàng vòng vo, dứt khoát ngả bài nói.

“Tuy là Hoàng đế quyết định, nhưng sự tình bởi vì người mà ra, tục ngữ nói cởi chuông phải do người buộc chuông, chỉ cần người đứng ra hỗ trợ nói chuyện, mặc kệ Lục Tuyển Thị có thể được cứu hay không, Thái Hoàng Thái Hậu đều sẽ ghi nhận chuyện này.”

Tiêu Hề Hề yên lặng nhìn nàng, thật lâu không nói lời nào.

Khổng Nữ Sử bị nàng nhìn rất khó chịu: “nương nương , sao người lại nhìn nô tỳ như vậy?”

Tiêu Hề Hề nghiêm mặt nói: “Hoàng đế là vì thay bản cung ra mặt, mới trừng phạt Lục Tuyển Thị, Nếu bản cung thay Lục Tuyển Thị cầu tình, ngươi muốn Hoàng đế nghĩ gì về ta?"

Không đợi Khổng Nữ Sử trả lời, Tiêu Hề Hề lập tức hỏi.

“Không quản nguyên nhân gây ra là gì, Hoàng đế cũng đã hạ chỉ xử trí Lục Tuyển Thị, thánh chỉ không thể trái, đạo lý này, chắc hẳn các ngươi không phải không biết nha?”

Khổng Nữ Sử vội nói: “Nhưng người là phi tần được Hoàng đế sủng ái, Hoàng đế rất coi trọng người”

Tiêu Hề Hề trực tiếp ngắt lời nàng.

“Chính là bởi vì Hoàng đế coi trọng bản cung, bản cung mới càng không thể nhúng tay vào quyết định củ Hoàng đế, Hoàng đế mãi mãi cũng là Hoàng đế, quyết định của hắn sẽ không bị bất luận kẻ nào ảnh hưởng."

Khổng Nữ Sử á khẩu không trả lời được.

Tiêu Hề Hề nâng chén trà lên: “Bảo Cầm, tiễn khách.”

Khổng Nữ Sử không còn cách nào, đành phải hậm hực rời đi.

...........

Chờ sau khi tiễn Khổng Nữ Sử đi, Bảo Cầm lập tức chạy trở lại, lo lắng hỏi.

“Nương nương, người vừa rồi trực tiếp cự tuyệt Thái Hoàng Thái Hậu như vậy, có thể dẫn tới Thái Hoàng Thái Hậu bất mãn hay không?”

Tiêu Hề Hề lấy một viên mứt hoa quả, ném vào trong miệng, vừa ăn vừa nói: “Bà ấy đâu chỉ là đối với ta bất mãn? bà ấy sợ là đã hoài nghi ta.”

Bảo Cầm: “ hoài nghi người cái gì?”

Tiêu Hề Hề: “Đương nhiên là hoài nghi thân phận của ta.”

trướctiếp