Quý Phi Lúc Nào Cũng Muốn Được Lười Biếng

Chương 634: Tin Chiến Thắng


trướctiếp

Liêu quân bị đại quân của Thái tử đánh cho tan tác, tổn thất nặng nề.

Còn lại tàn binh bại tướng chật vật trốn về Liêu quốc.

Thái tử không dừng lại ở đó, hạ lệnh tiếp tục truy kích.

8 vạn đại quân xông vào Liêu quốc.

Một đường Đốt phá cướp bóc, tất cả những hành vi của Liêu binh làm trong lãnh thổ Đại Thịnh toàn bộ trả lại đầy đủ.

Lãnh thổ của Liêu quốc đầy khói lửa.

Liêu binh dốc hết tinh nhuệ, liều chết chống cự, còn có thích khách lẫn vào thịnh quân, ý muốn ám sát Thái tử.

Nhưng vô luận bọn hắn sử dụng thủ đoạn gì, đều không thể làm bị thương Thái tử một chút.

Đặc biệt là khi quân Liêu nhìn thấy mũi tên bay về phía Thái tử nhưng bị chặn lại bởi một hàng rào vô hình, tất cả quân Liêu đều vô cùng kinh hãi.

Cảnh tượng đó thực sự quá khó tin.

Giống như là có một cỗ sức mạnh thần kỳ đang bảo vệ Thái tử Đại Thịnh.

Liêu binh mặc dù dũng mãnh, nhưng bọn hắn dũng mãnh chỉ nhằm vào phàm nhân, rõ ràng Thái tử Đại Thịnh cũng không phải phàm nhân.

Đối mặt với Thái tử Đại Thịnh đao tiễn bất xâm , binh lính Liêu bắt đầu cảm thấy sợ hãi.

Đao tiễn của bọn hắn thậm chí không dám nhắm vào Thái tử Đại Thịnh.

Đại quân Đại Thịnh khí thế ngày càng tăng vọt, mà Liêu quân thì liên tục bại lui.

Cứ kéo dài tình huống như thế, Liêu quốc chiến bại đã thành định cục.

Khi Thái tử dẫn quân xâm lược kinh đô Liêu quốc, Liêu vương không còn cách nào khác đành phải dẫn các vương hầu, quý tộc ra khỏi thành đầu hàng, xin thần phục, chủ động dâng Liêu vương đại ấn.

Thái tử nhận lấy Liêu vương đại ấn, sai người đem vàng, bạc châu báu chiếm được cùng với các tù binh đưa về Thịnh Kinh.

Chiến thắng vĩ đại của Thái tử trước quân Liêu đã được truyền về Thịnh Kinh.

Dân chúng đều vui mừng khôn xiết, triều thần cũng ca ngợi Thái tử.

Ngay cả những người trước đây cho rằng Thái tử quá bốc đồng, hiện tại cũng đều thay đổi giọng điệu, cho rằng Thái tử có tầm nhìn xa.

Đội vận chuyển vàng bạc, châu báu và tù binh từ Liêu quốc tiến vào Thịnh Kinh, tiến đến hoàng cung một cách hùng dũng.

Trên đường, thu hút vô số dân chúng vây xem.

Qua nhiều năm như vậy, Đại Thịnh cùng Liêu quốc đánh nhau vô số trận lớn nhỏ, nhưng còn chưa bao giờ đánh vào kinh đô Liêu Quốc, chứ đừng nói đến đại thắng như hôm nay.

Mọi người chỉ cảm thấy rất hạnh phúc.

Định Bắc Hầu người là cao hứng nhất, cố ý kêu những cựu binh tàn tật trong phủ đến Liễu Quang Các cùng nhau ăn một bữa ngon.

Bọn hắn đem rượu ngon đổ trên mặt đất, kính những người nhà cùng đồng đội đã qua đời một ly.

Thái tử dẫn quân rút khỏi Liêu quốc, rồi đến Tây Lăng Quận.

U Vương còn sống, tàn dư của những kẻ phản loạn ở Tây Lăng quận vẫn chưa bị quét sạch, trận chiến vẫn còn đang tiếp tục.

.............



Đảo mắt đã tiến vào mùa đông.

Thành Thịnh Kinh đón trận tuyết đầu tiên trong năm nay.

Tiêu Hề Hề mặc một chiếc áo khoác dày.

Nàng ngồi xếp bằng tại trên nệm êm, một tay cầm lò sưởi, tay kia chơi bài.

Lý trắc phi ngồi ở bên trái nàng, Diêu Chiêu Huấn ngồi ở bên phải nàng.

3 người đang đấu địa chủ.

Ván này Lý trắc phi là chủ nhà, nàng đắc ý vênh vang lắc lắc một lá bài trong tay: "Ta chỉ còn lại lá bài cuối cùng."

Diêu Chiêu Huấn trong tay quân bài không tốt, chỉ có thể quay đầu nhìn về phía Tiêu trắc phi, hi vọng Tiêu trắc phi có thể xoay chuyển tình thế.

Tiêu trắc phi không phụ lòng mong đợi của nàng, đầu tiên là một loạt thẳng tiến, cuối cùng là hai ba thế một, quân bài trong tay đã không còn.

Lý trắc phi dùng sức ném bộ bài trên tay xuống bàn , bất lực tức giận.

“A a a vì cái gì lại là ta thua?!”

Nàng sờ một cái hầu bao, bên trong đã trống rỗng.

Tiêu Hề Hề xem xét nàng , liền biết nàng lại thua sạch.

Diêu Chiêu Huấn đã có bài học, bây giờ nàng ấy rất thận trọng trong việc chơi bài, lại lúc nào cũng đi theo Tiêu trắc phi một khối làm nông dân, mặc dù Nàng ấy vẫn thắng không nhiều bằng Tiêu trắc phi, nhưng Nàng ấy vẫn thắng một chút tiền, so với Lý trắc phi tới nói xem như rất may mắn.

Tiêu Hề Hề ngửi thấy mùi thơm trong không khí biết là khoai lang nướng có thể ăn.

Nàng mau để cho Bảo Cầm đào những củ khoai lang chôn trong lò than lên.

Những củ khoai lang nướng thơm ngon được mang lên bàn.

Tiêu Hề Hề gọi Lý trắc phi và Diêu Chiêu Huấn ăn cùng nhau.

Lý trắc phi một bên ghét bỏ khoai lang nướng là đồ ăn thô ráp không ra gì, một bên lại khống chế móng vuốt của mình , chọn củ khoai lang nướng lớn nhất.

Bóc vỏ khoai lang, cắn xuống một cái.

Thật thơm ngon!

Tiêu Hề Hề vừa ăn vừa hỏi: "Ngươi hiện tại nặng bao nhiêu cân?"

Lý trắc phi ăn khoai lang động tác cứng đờ.

Lúc trước vì tham gia thọ yến của Thái hậu, Lý trắc phi điên cuồng giảm béo, cuối cùng đem thể trọng hạ xuống.

Nhưng sau đó, nàng lại bắt đầu buông thả bản thân, càn rỡ ăn uống, cân nặng lại tăng vùn vụt.

Bây giờ nàng lại béo trở thành một quả bóng.

Lý trắc phi mày liễu dựng đứng, khuôn mặt mũm mĩm nhăn lại, giống như một cái bánh bao thịt lớn.

“Ai cần ngươi lo?!”

Tiêu Hề Hề cảm động nói: "ngươi có biết điều không chung thủy nhất trên thế giới này là gì không?"

Lý trắc phi có linh cảm nàng nói tiếp theo sẽ không phải chuyện tốt, lập tức im lặng không tiếp lời.

Nhưng mà Diêu Chiêu Huấn lại kìm nén không được tò mò mãnh liệt trong lòng, tò mò truy vấn.



“Là cái gì?”

Tiêu Hề Hề: "Điều không chung thủy nhất trên thế giới này là tiền. Đã nói xong cùng ra ngoài, đảo mắt liền tiến vào túi người khác."

Vừa nói, nàng còn không quên nhìn Lý trắc phi đầy ẩn ý.

Lý trắc phi nghĩ đến chiếc ví trống rỗng của mình , không nói nên lời.

Tiêu Hề Hề lại hỏi: “các ngươi biết trên đời này trung thành nhất chính là cái gì không?”

Diêu Chiêu Huấn tiếp tục tận chức tận trách mà hỏi: “là cái gì?”

Tiêu Hề Hề: “trung thành nhất tự nhiên là thịt mỡ, bất kể ngươi lắc nó như thế nào cũng bỏ rơi không được.”

Lý trắc phi: "Ta hoài nghi ngươi ám chỉ ta."

Tiêu Hề Hề: "Hãy tự tin, loại bỏ ba từ đầu tiên."

Lý trắc phi sống không còn gì hối tiếc nữa...

Cho đến khi rời khỏi Thanh Ca Điện, sắc mặt của Lý trắc phi đều vẫn là đen.

Nàng âm thầm thề, một tháng này cũng sẽ không đến Thanh Ca Điện nữa!

Bởi vì Thái tử không ở nhà, Cảnh Trắc Phi và Bạch trắc phi đều rất ít đi ra ngoài, những người khác cũng rất an phận.

Toàn bộ đông cung đều phi thường yên tĩnh thanh bình.

Bát quái tiểu năng thủ Diêu Chiêu Huấn gần đây không đào được tin gì, cảm giác rất là trống rỗng, thường xuyên đến tìm Tiêu trắc phi nói chuyện phiếm, nếu gặp Lý trắc phi, ba người sẽ cùng ngồi một bàn đánh bài.

Lần nào cũng kết thúc là Lý trắc phi thua sạch sành sanh tiếp đó bị Tiêu trắc phi chọc cho tức giận bỏ đi.

Diêu Chiêu Huấn vẫn không hiểu rõ Tiêu trắc phi và Lý trắc phi rốt cuộc là cái gì quan hệ?

Muốn nói các nàng quan hệ tốt? Nhìn lại không giống, dù sao Lý trắc phi mỗi lần nhìn thấy Tiêu trắc phi đều không có sắc mặt tốt.

Nói quan hệ của bọn hắn không tốt thì sao, nhưng Lý trắc phi phi thỉnh thoảng lại tới chơi bài với Tiêu trắc phi

Nữ nhân, thật khó hiểu a!

.............

Thời gian trôi qua từng ngày.

Thấy rằng cuối năm đang đến gần, hoàng cung bắt đầu chuẩn bị cho năm mới.

Tiêu Hề Hề đối với ăn tết ý nghĩ lớn nhất, chính là có nhiều đồ ăn vặt ngon.

Chờ đến đêm 30, Thái hậu cho người tại Bích Quế Các tổ chức một bữa tiệc đoàn viên, tất cả cung phi tần hoàng tử công chúa toàn bộ có mặt.

Ngay cả Hoàng đế, thân thể chưa khỏe Hoàng đế cũng tới.

Bên cạnh hắn còn đi theo một đạo sĩ.

Đạo sĩ kia rất được Hoàng đế coi trọng, không chỉ được Hoàng đế ban cho một chỗ ngồi, mà chỗ ngồi này cũng rất gần với vị trí của Hoàng đế.

Phải biết nơi này chỗ ngồi đều chiếu theo thân phận địa vị tới an bài.

Càng đến gần chủ tọa, liền đại biểu địa vị càng cao.

trướctiếp