Cô Vợ Nuôi Từ Bé: Đại Thúc Xin Đừng Vội

Chương 863


trướctiếp

Mộ An An nhìn tin nhắn Thất gia gửi đến, trái tim liền nhảy tưng tưng.

Cô lập tức gửi sang đó một chữ ‘dạ’, sau đó tiếp tục trò chuyện với tiểu Cửu bằng giọng hớn hở.

Mộ An An nói: “Ngày mai chị nhất định sẽ đi đón em.”

Cô nói xong, Bác sĩ cố liền nhíu mày một cái, nhìn vào cái chân còn đang bó bột của cô.

Cái chân này đã như thế rồi lại còn bôn ba đi khắp nơi thì tất nhiên là không tiện rồi, hơn nữa

còn không tốt với chuyện tĩnh dưỡng nữa.

Nhưng nhìn thấy Mộ An An đang nói chuyện điện thoại nên Bác sĩ Cố cũng không nói gì nhiều.

Tiểu Cửu Cửu ở bên kia đã cảm nhận được sự biến đổi của giọng Mộ An An, lập tức nói: “Chị gái học bá, chị đột nhiên phấn khích như thế có phải vì tiểu Cửu Cửu sắp đến, mong đợi gặp Cửu Cửu đáng yêu đúng không.”

“Thế thì không phải.”

Mộ An An nói rất tuyệt tình: “Vì

người đàn ông của chị ngày mai cũng về.”

Cửu Cửu: …

“Cho nên là do em tự mình đa tình?”

Giọng tiểu Cửu mang theo sự mất mát.



Mộ An An cười lên: “Được rồi, ngày mai chị sẽ đến đón em.”

“Chị gái học bá, em thề nếu không phải vì em thấy chị xinh đẹp như thiên thần, lại thông minh và có khí chất, còn thu nhận

em, chị mà như thế với em, thì em nhất định sẽ xử chị!”

Trong lúc tiểu Cửu Cửu phẫn nộ bày tỏ sự bất mãn, còn không quên thổi ra bong bóng cầu vồng.

Mộ An An cười đến vui vẻ.

Hai người lại tán gẫu vài câu, cuối cùng xác định thời gian và địa điểm cho ngày mai mới cúp máy.

Mộ An An nhìn màn hình điện thoại cười rất lâu.

Bác sĩ Cố nhìn thấy, liền nhịn

không nổi nữa nói một câu: “Mối quan hệ giữa cô và người bạn đó rất tốt?”

“Quan hệ không tồi, nhưng cũng không quá thân thiết.”

Mộ An An nói.

Dù sao cũng là vừa quen tiểu Cửu Cửu, chỉ là hơi có duyên một chút chứ không quá thân thiết.

Bác sĩ Cố nói một câu: “Tôi cảm giác được cô cùng cô ấy làm bạn rất vui.”

Bác sĩ Cố sợ làm tổn thương Mộ An An nên không nói cái câu: Nghe cô nói chuyện điện thoại với người bạn mới này hoàn toàn không giống với khi nói chuyện với tôi.

Trạng thái của Mộ An An bây giờ rất thoải mái, rất vui vẻ.



“Cô bé ấy là một cô bé rất…thú

vị.”

Mộ An An bình phẩm.

Cô nhớ đến cô bé Cửu Cửu nhiều lời lại không nén được mà cười lên.

Bác sĩ Cố cũng cười theo, không nói gì nhiều.

Từ trước đến giờ Bác sĩ cố và Thất gia luôn có suy nghĩ giống nhau, Trần Hoa không thích hợp để làm bạn, càng không thích hợp để làm bạn của Mộ An An.

Con người Mộ An An quá cố chấp, cứng rắn, như một sợi gân vậy.

Cô cảm thấy nếu đã xem Trần Hoa là bạn thì phải bỏ ra cả trái tim, chỉ cần cảm thấy Trần Hoa cần gì cô liền bỏ ra.

Cô cứ không oán không giận, chưa bao giờ cảm thấy bản thân đã bỏ ra quá nhiều hoặc là cảm thấy quá mệt.

Mộ An An sẽ không.

Cho dù bây giờ Mộ An An và Trần Hoa đã mỗi người hai ngả, cô cũng chưa từng oán giận cho những gì mình đã bỏ ra.

Thậm chí cô còn chưa từng oán trách qua Trần Hoa một lần.

“Hy vọng lần này sẽ không bị phụ lòng.”

Bác sĩ Cố đột nhiên nói một câu.

trướctiếp