Cô Vợ Nuôi Từ Bé: Đại Thúc Xin Đừng Vội

Chương 778


trướctiếp

Hắn kéo ghế dựa ngồi bên cạnh, chất vấn Mộ An An: “Cô cứ muốn làm cho bản thân tàn mới có thể khiến Giang cầm vào tù hả? Muốn cho Giang cầm vào tù có rất nhiều cách mà.”

“Không phải.”

Mộ An An đột nhiên ngẩng đầu.

Bác sĩ Cố thấy khó hiểu: “Cái gì?”

“Thứ tôi muốn không đơn giản là tống Giang cầm vào tù.”

Mộ An An nói: “Như thế quá hời cho Giang Cầm, cũng quá hời cho bà Quách Nguyệt Hoa rồi.”

Ánh mắt Mộ An An rất lạnh.

Bác sĩ Cố không nói được câu nào.

Hắn tưởng chuyện của Giang cầm kết thúc rồi!

Nhưng khi nhìn dáng vẻ ấy của Mộ An An, hắn cảm thấy như chuyện này chỉ mới bắt đầu, tiếp theo đây Mộ An An sẽ còn chiêu mới, thậm chí còn tàn nhẫn hơn!



“Rốt cuộc cô muốn đối phó Giang cầm như thế nào?”

Bác sĩ Cố hỏi.

“Cái người Quách Nguyệt Hoa này, từ khi bước lên làm phu nhân Giang gia thì đã không thể chịu được bất kỳ chuyện thấp

kém hay hạ thấp hình tượng mình. Đối với bà ta mà nói, bà ta là người cao quý hơn người, con gái bà ta cũng cao quý y như thế, bất kỳ ai cũng không sánh bằng.”

Mộ An An không đáp Bác sĩ cố mà nói sang chuyện khác của hai mẹ con Giang Cầm, khóe miệng còn mang theo nụ cười nồng đậm sự chế giễu: “Nếu cô ta đã cao quý như thế, vậy thì tôi phải để bà ta thấy được con gái bà ta từng bước từng bước trở nên thảm hại như thế nào. Thấy được tôi sẽ đánh rơi cái cao quý trên người bọn họ ra sao!”

Ánh mắt Mộ An An vô cùng tàn nhẫn.

Nhưng nước mặt lại từng giọt từng giọt rơi xuống.

Chỉ cần nghĩ đến một thân cao quý của Giang cầm và Quách Nguyệt Hoa bây giờ, là nhờ dẫm đạp lên mẹ cô, là trong lòng cô đau như có gai vậy.

Cô cúi đầu lau đi nước mắt trên mặt mình.

Lúc nhìn lại Bác sĩ cố lại là một vẻ mặt bình tĩnh: “Tôi muốn nhìn Giang gia sốt



ruột, muốn thấy Quách Nguyệt Hoa từng bước cầu xin tôi! cầu xin cái người mà bà ta xem thường, lúc nào cũng nhắc nhở bà ta tôi là con gái của Mộ Thanh!”

Lời Mộ An An rất bình tĩnh.

Bình tĩnh vang lên trong căn phòng.

Bác sĩ Cố chỉ nghe như thế, một lời cũng không nói ra được.

Hắn nhìn chằm Mộ An An rất lâu.

Rất lâu cũng không mở miệng được.

Hắn không cách nào lên tiếng nổi.

Cũng không biết im lặng qua bao lâu, Bác sĩ Cố đột nhiên di chuyển tầm mắt sang chỗ khác.

Lần nữa quay trở lại, đột nhiên nói: “Nhưng cô đã nghĩ đến việc sẽ nói như thế nào với Thất gia chưa?”

Biểu cảm Mộ An An khựng lại.

trướctiếp