"GÌ...khoan khoan gia nhập Ngự...Long Xà á hả"_cả bọn đồng thanh hét lên
"Ồn quá!Đúng vậy"_Thiên Yết bịch tai lại nói
"Không...không đời nào tôi lại vào một băng đảng đâm thuê chém mướn đâu!Ngay cả một con kiến tôi còn không dám giết nữa đấy"_Sư Tử xua tay nói
"Cô vừa mới đạp chết con nhện của tôi đấy"_Song Ngư lên tiếng
"Ơ..."_Sư Tử ngơ ra cúi xuống thì nhìn xuống dưới thì đúng là con nhện đã toi cơm
"Không nói nhiều...quyết định vậy đi!"_Thiên Yết phán thẳng
"HẢ?Tôi không biết đánh đấm,sợ máu,không biết làm cái gì hết á!Anh không sợ tôi là đồ bỏ đi sao?_Sư Tử cố gắng đến cùng
"Không phải lo!Em chỉ cần "phục vụ" mình tôi là được rồi!Còn những thứ khác...tôi sẽ bảo vệ em"_Thiên Yết ghé sát nâng cằm Sư Tử lên nói làm mặt cô đỏ âu!
Ôi!Nhìn gần như vậy mới biết em còn đẹp hơn cả tiên nữ giáng trần.
"Được rồi...Song Ngư!"_Thiên Yết ra hiệu cho Song Ngư sau đó cô mang ra một tờ giấy và dấu ấn của Ngự Long Xà
"Em hãy cho tôi biết thông tin của em"_Thiên Yết cầm bút lên hỏi
Đã điều tra cho đã rồi giờ hỏi cái gì nữa?
"Tên thật"
"Âu Tịch Du nhưng hãy gọi tôi là Sư Tử"
"Tuổi?"
"17"
"Chiều cao,cân nặng?"
"1m68...uhm còn cân nặng thì...cái gì khó bỏ qua đi."
"Gia cảnh?"
"Mồ côi"
Hai chữ mồ côi phát ra tự miệng của Sư Tử rất tự nhiên,bình thản khiến mọi người rất ngạc nhiên.