Khi
Trương Giác trở lại trường thì không bao lâu đã diễn ra kỳ thì cuối kỳ,
lớp 12, mấy ngày nữa cậu phải tham gia kỳ thi tuyển sinh đại học nên bầu không khí trong trường vô cùng căng thẳng.
Khi Trương Giác đi vào lớp, rất nhiều người đều dùng một loại ánh mắt chết lặng chăm chú nhìn vào cậu.
Trương Giác vẫn bình tĩnh ngồi vào vị trí của mình, một lúc sau, giáo viên
chủ nhiệm hấp tấp đi tới, nhìn thấy Trương Giác cũng sửng sốt một chút,
chỉ vào hàng thứ sáu.
"Mạnh Trăn và Lưu Nghĩa Toàn ở hàng thứ năm thay đổi vị trí, Trương Giác, em ngồi ở chỗ của Mạnh Trăn."
Người cao 1 mét 79 không xứng ngồi hàng thứ tư nữa.
Ba đại nam sinh nhanh chóng thu dọn đồ đạc đổi chỗ ngồi, mà giáo viên chủ nhiệm đã bắt đầu phát giấy kiểm tra .
Một tuần rồi không gặp, giáo viên chủ nhiệm dùng bài kiểm tra để nói lên
suy nghĩ của mình, bọn học sinh không oán giận câu nào, cầm bút lên
viết.
Nói chung, nếu đang học tại trường trung học trọng điểm thì không cần phải mong đợi vào một cuộc sống buông lỏng, giống như câu cửa miệng của các giáo viên là "Cứ
thi đại học xong đi, vào đại học rồi sẽ thoải mái hơn nhiều."
Dĩ nhiên, câu nói này sẽ bị thằng nhỏ ngốc sau khi tiến vào đại học là
phát hiện mình đã bị lừa, ít nhất thì Trương Giác một chút cũng không
nhàn hạ khi học trường Đại học Nông nghiệp đời trước, giảng viên nhìn
chằm chằm mặt người điểm tên, hằng ngày phải chạy thật nhanh để cướp con cá mè limited trong căn tin, đến cuối kỳ còn phải cùng một đám người
cướp chỗ ngồi ở thư viện.
Hầu hết kỹ năng chạy bộ của Trương Giác đều được luyện trong khoảng thời
gian học đại học, không phải cậu nói quá, chỉ cần giảng viên không dạy
quá giờ, ngày đó có cá mè thì cậu cũng có một phần,
Cảm ơn mẹ vì thiên phú thể thao, cảm ơn nia.
Sau một ngày học tập, đầu óc người nào cũng rối bời, đến tự lúc tự học
buổi tối, Trương Giác cũng không đi, vì vậy khi nữ sĩ Ứng Đông Mai ôm
một xấp giấy kiểm tra bước vào, nhìn thấy Trương Giác thì hơi sửng sốt
một chút.
"Này, Trương Giác, hôm nay em không đi huấn luyện à?"
Lúc nói lời này, trong mắt cô hiện lên sự lo lắng, chẳng lẽ vết thương của
Trương Giác vẫn chưa lành hẳn sao? Những con cá giống khác trong lớp
cũng lén lút nhìn sang.
Thực ra khi Trương Giác lúc tan học rồi mà còn chưa chuẩn bị xách đồ rời đi, mọi người đều cảm thấy có hơi không quen rồi, chỉ là lúc đó Trương Giác vẫn còn mang tai nghe luyện nghe nên không có ai đi quấy rầy cậu.
Trương Giác có chút cô đơn cười cười: "Em sau này sẽ không vắng mặt buổi tự học tối nữa."
Cậu trong thời gian hồi phục chấn thương đã tăng cân lên rất nhiều, hiện
tại đã 66kg, size giày đã tăng lên 41, chỉ sợ nếu ở trên sân băng thì
ngay cả cú nhảy ba vòng cũng phải vất vả, mà cậu mới đi bộ được trở lại, thậm chí không thể chạy, ít nhất một tháng sau mới khôi phục vận động
như bình thường.
Lúc này
đã là giữa tháng 6, còn hai tháng nữa là bắt đầu một mùa giải mới, cũng
tức là cuộc thi thử nghiệm trong nước bắt đầu, Trương Giác một không
chuẩn bị tiết mục, hai không có trang phục thi đấu, ba không khôi phục
kỹ thuật, chủ yếu là với cái thân này mà khôi phục lại huấn luyện, sợ là mới sau vài tháng đã phải tới chỗ bác sĩ Sài báo danh.
Chờ đến lúc thân thể cậu trở lại bình thường, mùa giải đã sớm bắt đầu.
Chấn thương tại giải vô địch thế giới đã sớm quyết định rằng Trương Giác sẽ
không đuổi kịp mùa giải, ma bây giờ khi cậu đi bộ thì cảm thấy mắt cá
chân của mình bi cứng, không có tính ổn định khi nhảy nhót xung quanh
như trước kia, cho dù trở lại sân băng liều mạng huấn luyện, có thể
luyện lại cú nhảy ba vòng hay không là cả một vấn đề.
Phương pháp nhảy bằng sử dụng tốc độ quay của Trương Giác thực sự không thân thiện với chiều cao và cân nặng này của cậu mà.
Buổi tối hôm đó, trên diễn đàn đất trời tràn ngập băng tuyết có bài đăng từ cá giống trường tam trung
【 tình báo 】 cá giống ở cùng trường với Trương Giác đây, cậu ấy thực sự muốn giải nghệ rồi.
Quả cây phỉ 1L
Trên thực tế lúc Giác ca tiêm phong bế để thi đấu, sau đó lại all clean
trượt băng tự do tại giải vô địch thế giới, rồi che mắt khóc lên, tôi đã dự liệu được lần này Giác ca chỉ sợ là bị thương rất nặng, mức độ đó
ảnh hưởng đến sự nghiệp thể thao của cậu ấy, nhưng chủ lầu vẫn ông giấc
mộng Giác ca chữa khỏi vết thương rồi quay trở lại, nhưng kết quả lại
là Giác ca tham gia lớp tự học buổi tối...
Bình thường sau khi cậu ấy kết thúc buổi học lúc chiều, huấn luyện viên
Trương sẽ dẫn cậu ấy đến sân băng đội tuyển tỉnh huấn luyện, vì thế cậu ấy chưa bao giờ tự học buổi tối, hôm nay lúc tự học, giáo viên tiếng
Anh nhìn thấy cậu ấy còn sợ hết hồn, kết quả Giác ca nói sau này cậu
ấy sẽ không vắng mặt trong tiết tự học nữa.
Lúc đó tôi đã không kìm được nước mắt, trở về ký túc xá thì bật khóc!
Ngao ngao ngao Giác ca tham gia tiết tự học buổi tối, với bộ não của cậu ấy, bình thường nghỉ học nhiều như vậy mà vẫn có thể giữ được thứ hạng ổn
định trong độ tuổi của mình trong top 80, bây giờ chuyên tâm học tập
không phải là có hy vọng đậu vào top 1 sao, nhưng sao tim tôi lại đau
thế này!
2L
Cùng khóc rống, đây là tin tức tôi không muốn nghe đâu a a a!
3L
Nhất ca thật sự giải nghệ sao? Lừa người rồi!
4L
Nhất ca sẽ thi đại học vào nửa đầu năm sau, mà Thế vận hội lại tổ chức vào
tháng 2 năm sau, cậu ấy có thể chuyên tâm vào việc học rồi hu hu hu.
5L
Tại sao cậu ấy lại giải nghệ vào thời điểm quan trọng như Thế vận hội sắp
tới chứ? Tiểu Kim gánh không nổi trọng trách này đâu, cậu ấy hiện giờ
giải nghệ là đào ngũ đó!
6L
Thành tích của Giác ca có tốt không? Tôi đã từng chứng kiến rất nhiều vận
động viên sau khi giải nghệ đã có một cuộc sống không tốt, nếu Giác ca
có thành tích tốt thì việc không làm vận động viên thì cũng là một sự
lựa chọn đúng đắn nha.
7L
Ca ca làm sao có thể giải nghệ được chứ! Nhóm cá giống đều ngóng trông cậu ấy trở về mà!
...
Trên diễn đàn đã cãi vả thành một cục, không ai ht vọng ngôi sao tử vi của
Thôn Thỏ rất vất vả mới hiện ra lại từ bỏ trượt băng, nhưng trong khoảng thời gian sau đó, Trương Giác vẫn không hề đi huấn luyện.
Người bạn tên "Quả cây phỉ" mỗi lần kiểm tra đều phô thành tích của nhất ca ra, sau đó tất cả mọi người đều sững sờ khi phát hiện người này mỗi
khi kiểm tra đều có thể tăng từ năm đến mười hạng trong bảng xếp hạng
của mình, tại thời điểm trước khi thi học kỳ, cậu đã nằm trong top 30.
Ở ngôi trường tam trung nơi học bá chạy đầy đường, cho dù lần này Trương
Giác không có nhiều học thần thì thứ hạng và số điểm này đã được đảm bảo vào được 985, còn đối với C9, nếu như chuyên ngành báo tương đối kém,
về cơ bản thì cũng có thể đặt trước, sau đó lao lên để có cơ hội chạm
mốc top 1.
Trương nhất ca đã dùng điểm số của mình để chứng tỏ rằng cậu ấy không chỉ là người đẹp trai nhất và mạnh nhất trong thế hệ trước của đơn nam Thôn Thỏ, mà còn
là người có điểm số tốt nhất
Người này thế nhưng là một học bá!
Nhóm bạn bè nhìn vào số điểm này, cuối cùng cũng phải chấp nhận số phận.
Thành tích của ngài tốt như vậy, chúng tôi còn có thể nói được gì?
Cũng may điều kiện gia đình của nhất ca cũng tốt, có thể cung cấp cho cậu
học hành tử tế, mà bản thân nhất ca cũng không chịu thua kém, mạnh mẽ
trong việc học, như vậy sau khi cậu giải nghệ, cuộc sống sau này sẽ
không trải qua kém.
Rất nhiều cá giống khóc sướt mướt một trận, nhưng cũng nhận ra, thậm chí còn có chút vui mừng.
Không muốn nghĩ thông cũng không được, dù sao đã được một tháng kể từ lúc
Trương Giác tuyên bố sau này sẽ không bao giờ vắng tiết tự học buổi tối
nữa, cũng đủ để mọi người nghĩ thông suốt rồi, nói một cách thẳng thắn,
trượt băng nghệ thuật vẫn là một môn thể thao ít được ưa chuộng trong
nước, số người yêu thích môn thể thao này rồi tiến tới yêu thích Trương
Giác cũng là có hạn, không thể giống như những môn thể thao khác, thần tượng giải nghệ, toàn cư dân mạng nhấc lên một mảnh trời khóc thét, mà
động thái giải nghệ của Trương Giác cũng nhỏ.
Ngay cả khi một tay vợt Grand Slam* hay là môn thể thao phổ biến như bóng
bàn giải nghệ, thì một tháng cũng đã đủ để mọi người vượt qua.
*Môn quần vợt.
Rất nhiều cá giống mới bắt đầu là bởi vì sắc đẹp của Trương Giác thu hút
nên lọt hố, thậm chí có không ít fan bạn gái bị Trương Giác hấp dẫn tại giải vô địch thế giới mà tiến vào, bây giờ mọi người đã lau khô nước
mắt, bắt đầu thảo luận cắt nối biên tập video cho Trương Giác, đây là
video kỷ niệm dành riêng cho ngôi sao đã giải nghệ và nhìn lại sự nghiệp của cậu.
Dành tặng cho
vị nhất ca mạnh mẽ nhất đã giành huy chương bạc giải vô địch thế giới
trước khi giải nghệ vì chấn thương, và mang về ba suất dự thi Thế vận
hội.
Cho dù sự nghiệp thể thao của Trương Giác ngắn ngủi đến đâu, nhưng thành tích chân thực của
cậu là vô cùng huy hoàng, ít nhất là đối với người hâm mộ trượt băng
Thôn Thỏ, kỹ thuật và biểu cảm ở thời kỳ đỉnh cao của Trương Giác, cùng với vô số lần nghịch tập trở mình của cậu cũng đủ để cho bọn họ ghi nhớ lâu.
Và những tấp áp
phích quảng cáo của Trương Giác trong giải vô địch thế giới cũng đã mở
ra một làn sóng bán chạy đỉnh cao, bản chính thức đã được in lại nhiều
lần, người hâm mộ đến mua vẫn kéo dài không dứt, còn có những tấm áp
phích quảng cáo vào thời kỳ đại manh thần của Trương Giác không còn được xuất bản nữa.
Phía in ấn chính thức cũng không biết xảy ra chuyện gì, rõ ràng là họ biết khi
Trương Giác lớn lên thì sẽ kèm theo làn sóng bạn gái với sức mua mạnh
mẽ, thế nhưng không có ý định in thêm lần hai.
Cũng có nghĩa là hàng chục nghìn tấm áp phích đã được in cho giải vô địch
thế giới lần này, cộng với việc giá cả không đắt đỏ mà còn được bao
ship, không ít fan nữ đã tìm mua tấm poster của anh chàng đẹp trai này
như một kỷ vật cho mối tình ngắn ngủi với bộ môn trượt băng nghệ thuật
trong những năm tháng thanh xuân.
Đối với hoạt động của người hâm mộ, Trương Giác là hoàn toàn không biết gì, bởi vì những ai đã học cấp 3 đều biết, trong giai đoạn lớp 12, áp lực
học tập là càng ngày càng lớn, đặc biệt là Trương Giác đã xác định vào
mùa giải sau sẽ không tham gia Thế vận hội thì lại càng đem toàn bộ tâm
trí dồn vào việc học.
Sau này cậu sẽ không lấy được huy chương vàng nữa, ít nhất cậu phải khiến cho việc học của mình tốt hơn đời trước, đúng không?
Cho nên không quan tâm đến việc học kỳ kết thúc, với sự tiến bộ lớn của
Trương Giác, nữ sĩ Trương Thanh Yến không chỉ cho cậu một phong bao lì
xì 1000 tệ mà còn nói rằng cậu hãy nghỉ hè cho thoải mái, nhưng bản thân Trương Giác vẫn không hề thả lỏng, trực tiếp dùng 1000 tệ đó mua tài
liệu học tập, mỗi ngày đều ngồi xổm ở nhà vùi đầu vào chăm chỉ học tập.
Đây được gọi là đặt sức tranh huy chương vàng của các giải đấu tầm cỡ thế
giới vào việc học, không có đánh bại môn học thì không được.
Trương Giác cảm thấy rằng sau khi có kinh nghiệm là một vận động viên thể thao chuyên nghiệp, sự kiên trì và tập trung của cậu đã mạnh mẽ hơn trước
đây rất nhiều.
Trong
khoảng thời gian này, Trương Tuấn Bảo cũng có tới nhà gặp cậu, dò hỏi:
"Liễu Diệp Minh đã luyện được 3A, kết quả của thằng nhóc trong trận thi đấu thử nghiệm khá tốt, lần này lấy được một suất thi đấu ở phân trạm
Trung Quốc, con có muốn đến xem tiết mục của nó không?"
Trương Giác: "Con không có thời gian, còn con phải làm bài."
Sau đó Thẩm Lưu cũng đến đây xem cậu, để lại một đống sản phẩm chăm sóc sức khỏe, thuận miệng nói: "Sát Hãn Bất Hoa và Mẫn San nói cảm ơn em trong lúc bận rộn cũng dành ra chút thời gian cắt nối biên tập âm nhạc của
tiết mục thi đấu của tụi nó, hai đứa nhỏ năm nay đều tiến vào tổ thiếu
niên, nói muốn mời em đến xem tiết mục của tụi nó, chỉ ra những sai sót
và cải thiện thêm."
Trương Giác: "Các anh cứ xem đi, học kỳ sau là học kỳ cuối cùng rồi, không rảnh."
Trên thực tế thì không biết là có rảnh hay không, chỉ có Trương Giác tự
mình biết, có lẽ cậu nên chấp nhận chuyện mình đã giải nghệ, nếu như
nhìn thấy sân băng rồi sẽ lại không thoải mái, cậu trốn tránh những cảnh tượng này.
Thế nhưng cậu không chống đỡ không nổi việc tam thôi tứ thỉnh* của Trương Tuấn Bảo
tam thúc tứ thỉnh, cộng với Trương Giác quả thực cũng rất để ý sư đệ sư muội của mình, cho nên vào một ngày xế chiều, cậu tự mình bắt xe buýt đến đội tuyển tỉnh.
*Chỉ việc cứ liên tục thúc giục và mời mọc.
Trương Giác: Thôi, mình lén lút qua đó nhìn một chút, không kinh động đến bất kỳ người nào, xem xong rồi thì về nhà tiếp tục giải đề.