Kiều Tâm đã hòa mình cười đùa vui vẻ với đồng nghiệp nam từ sớm, còn cả
cô Hồ Mỹ Ngọc kia, hôm nay cô ta càng ăn mặc khoa trương, một bộ đầm dài hở lưng màu vàng, thật sự đến mông cũng lộ ra luôn, mặc dù dung tục
nhưng ánh mắt đám đàn ông vẫn không kìm được mà lặng lẽ nhòm ngó.
Tô Lam thì yên tĩnh đợi trong một góc ăn chút gì, thay vì đi lòe thiên hạ, còn không bằng ở chỗ này hưởng thụ thức ăn ngon!
Ăn uống không sai biệt lắm, người dẫn chương trình bắt đầu khâu trò chơi.
“Các vị, hôm nay trò chơi đầu tiên của chúng ta chính là chuyển bong bóng.
Trong hai chiếc hộp này, một bên là những tấm thẻ viết tên các quý cô có mặt ở đây, một bên khác là những tấm thẻ có tên các quý ông có mặt ở
hiện trường. Bây giờ tôi rút ngẫu nhiên năm nam năm nữ, người được rút
trúng hãy lên sân khấu!” Người dẫn chương trình đứng trước hai chiếc hộp chứa đầy thẻ.
Thi đấu chuyển bong bóng chính là một nam một nữ
tạo thành một tổ, hai người đều không thể dùng tay, cũng không thể để
bong bóng rơi xuống, hai người phải dùng thân thể để chuyển bong bóng từ điểm xuất phát đến vạch đích. Trong thời gian quy định, tổ nào chuyển
được nhiều bong bóng nhất chính là tổ chiến thắng.
Trò chơi này
khảo nghiệm chính là năng lực giữ thăng bằng của hai người, tất nhiên
chủ yếu là tạo ra điểm mập mờ giữa nam và nữ để tạo tiếng cười, cho nên
không khí hiện trường rất sống động, đám đàn ông đều mong đợi mình có
thể được rút trúng.
Rất nhanh, trên đài đã đứng bốn đôi nam nữ.
Lúc đầu Tô Lam cho rằng loại sự kiện có xác suất nhỏ thế này sẽ chẳng
liên quan gì đến cô, dù sao tỷ lệ rút trúng một người trong số một trăm
nhân viên nữ là quá nhỏ, nhưng sự việc chính là trùng hợp như vậy, cuối
cùng người được rút trúng lại chính là cô!
“Quý cô thứ năm là… Tô Lam!” Người dẫn chương trình đang đứng trên là hộ lên.
Lúc đầu Tô Lam còn ngu ngơ không rõ, đồng nghiệp bên cạnh đẩy cô một cái,
cô mới phản ứng được, sau đó chỉ đành phải đứng lên, chỉnh sửa tóc tai
một chút rồi mờ mịt lên đài.
Người dẫn chương trình tiếp tục nói: “Bây giờ tôi rút ra một quý ông cuối cùng…”
Lúc này, Quan Mộ cho trợ lý riêng Lâm Minh của mình một ánh mắt, Lâm Minh
lập tức dùng tay ra hiệu với hướng người dẫn chương trình.
Người dẫn chương trình vô cùng nhanh trí, lập tức hiểu rõ, giơ micro trong
tay lên, kích động: “Thưa quý vị, tổng giám đốc Quan vẫn luôn quan tâm
chu đáo đến chúng ta cũng muốn tham gia trò chơi này, cho nên đồng bạn
của quý cô thứ năm của chúng ta chính là tổng giám đốc Quan của chúng
ta! Bây giờ hoan nghênh tổng giám đốc Quan của chúng ta lên đài!”
Đám phụ nữ dưới đài vừa nghe là Quan Triều Viễn muốn tham gia trò chơi này, lập tức dùng ánh mắt hâm mộ ghen tị nhìn chằm chằm vào Tô Lam, trong
lòng đều than thở là tại sao cô gái thứ năm bị rút trúng không phải các
CÔ.
Tô Lam đứng trên đài, thấy Quan Triều Viễn bước lên đài, lập tức ngây ngốc,
mình và anh lại cùng một tổ à? Trời ạ, sao cô cảm thấy tim mình đập nhanh thế này?
Quan Triều Viễn nhanh chóng đứng bên cạnh cô. Ngay lúc nhân viên chuẩn bị
bong bóng, bên tai cô chợt nghe thấy giọng nói trầm thấp của anh: “Đừng
căng thẳng, chúng ta lấy vị trí thứ nhất đi!”
Tô Lam liếc mắt,
thấy trên mặt anh không chút biểu cảm, nhưng ánh mắt lại rất dịu dàng,
không lạnh lùng như trước kia. Mấy ngày không gặp mà anh đổi tính rồi
hả? Bỗng nhiên dịu dàng ấm áp thế này rồi à?
Một giây sau, khóe
mắt Tô Lam chợt thấy trong đám người có một ánh mắt sắc bén đang nhìn
chằm chằm vào cô, ánh mắt kia khác với ánh mắt hâm mộ ghen tị bình
thường, mà là một loại ánh mắt oán hận.
Giờ phút này Hồ Mỹ Ngọc
hận không thể kéo Tô Lam xuống đài, hung tợn giống như Tô Lam ăn thịt
trong chén cô ta. Tô Lam nhìn về phía Hồ Mỹ Ngọc, hé miệng cười một
tiếng, bỗng nhiên bày ra dáng vẻ rất vui sướng, cô chính là muốn chọc
giận cái cô Hồ Mỹ Ngọc kia!
Quả nhiên, gương mặt Hồ Mỹ Ngọc đều vặn vẹo, chắc là đã tức sùi bọt mép, Tô Lam không khỏi âm thầm cảm thấy buồn cười.
Rất nhanh, trò chơi đã bắt đầu rồi !
Kiều Tâm đã hòa mình cười đùa vui vẻ với đồng nghiệp nam từ sớm, còn cả cô
Hồ Mỹ Ngọc kia, hôm nay cô ta càng ăn mặc khoa trương, một bộ đầm dài hở lưng màu vàng, thật sự đến mông cũng lộ ra luôn, mặc dù dung tục nhưng
ánh mắt đám đàn ông vẫn không kìm được mà lặng lẽ nhòm ngó.
Tô Lam thì yên tĩnh đợi trong một góc ăn chút gì, thay vì đi lòe thiên hạ, còn không bằng ở chỗ này hưởng thụ thức ăn ngon!
Ăn uống không sai biệt lắm, người dẫn chương trình bắt đầu khâu trò chơi.
“Các vị, hôm nay trò chơi đầu tiên của chúng ta chính là chuyển bong bóng.
Trong hai chiếc hộp này, một bên là những tấm thẻ viết tên các quý cô có mặt ở đây, một bên khác là những tấm thẻ có tên các quý ông có mặt ở
hiện trường. Bây giờ tôi rút ngẫu nhiên năm nam năm nữ, người được rút
trúng hãy lên sân khấu!” Người dẫn chương trình đứng trước hai chiếc hộp chứa đầy thẻ.
Thi đấu chuyển bong bóng chính là một nam một nữ
tạo thành một tổ, hai người đều không thể dùng tay, cũng không thể để
bong bóng rơi xuống, hai người phải dùng thân thể để chuyển bong bóng từ điểm xuất phát đến vạch đích. Trong thời gian quy định, tổ nào chuyển
được nhiều bong bóng nhất chính là tổ chiến thắng.
Trò chơi này
khảo nghiệm chính là năng lực giữ thăng bằng của hai người, tất nhiên
chủ yếu là tạo ra điểm mập mờ giữa nam và nữ để tạo tiếng cười, cho nên
không khí hiện trường rất sống động, đám đàn ông đều mong đợi mình có
thể được rút trúng.
Rất nhanh, trên đài đã đứng bốn đôi nam nữ.
Lúc đầu Tô Lam cho rằng loại sự kiện có xác suất nhỏ thế này sẽ chẳng
liên quan gì đến cô, dù sao tỷ lệ rút trúng một người trong số một trăm
nhân viên nữ là quá nhỏ, nhưng sự việc chính là trùng hợp như vậy, cuối
cùng người được rút trúng lại chính là cô!
“Quý cô thứ năm là… Tô Lam!” Người dẫn chương trình đang đứng trên là hộ lên.
Lúc đầu Tô Lam còn ngu ngơ không rõ, đồng nghiệp bên cạnh đẩy cô một cái,
cô mới phản ứng được, sau đó chỉ đành phải đứng lên, chỉnh sửa tóc tai
một chút rồi mờ mịt lên đài.
Người dẫn chương trình tiếp tục nói: “Bây giờ tôi rút ra một quý ông cuối cùng…”
Lúc này, Quan Mộ cho trợ lý riêng Lâm Minh của mình một ánh mắt, Lâm Minh
lập tức dùng tay ra hiệu với hướng người dẫn chương trình.
Người dẫn chương trình vô cùng nhanh trí, lập tức hiểu rõ, giơ micro trong
tay lên, kích động: “Thưa quý vị, tổng giám đốc Quan vẫn luôn quan tâm
chu đáo đến chúng ta cũng muốn tham gia trò chơi này, cho nên đồng bạn
của quý cô thứ năm của chúng ta chính là tổng giám đốc Quan của chúng
ta! Bây giờ hoan nghênh tổng giám đốc Quan của chúng ta lên đài!”
Đám phụ nữ dưới đài vừa nghe là Quan Triều Viễn muốn tham gia trò chơi này, lập tức dùng ánh mắt hâm mộ ghen tị nhìn chằm chằm vào Tô Lam, trong
lòng đều than thở là tại sao cô gái thứ năm bị rút trúng không phải các
CÔ.
Tô Lam đứng trên đài, thấy Quan Triều Viễn bước lên đài, lập tức ngây ngốc,
mình và anh lại cùng một tổ à? Trời ạ, sao cô cảm thấy tim mình đập nhanh thế này?
Quan Triều Viễn nhanh chóng đứng bên cạnh cô. Ngay lúc nhân viên chuẩn bị
bong bóng, bên tai cô chợt nghe thấy giọng nói trầm thấp của anh: “Đừng
căng thẳng, chúng ta lấy vị trí thứ nhất đi!”
Tô Lam liếc mắt,
thấy trên mặt anh không chút biểu cảm, nhưng ánh mắt lại rất dịu dàng,
không lạnh lùng như trước kia. Mấy ngày không gặp mà anh đổi tính rồi
hả? Bỗng nhiên dịu dàng ấm áp thế này rồi à?
Một giây sau, khóe
mắt Tô Lam chợt thấy trong đám người có một ánh mắt sắc bén đang nhìn
chằm chằm vào cô, ánh mắt kia khác với ánh mắt hâm mộ ghen tị bình
thường, mà là một loại ánh mắt oán hận.
Giờ phút này Hồ Mỹ Ngọc
hận không thể kéo Tô Lam xuống đài, hung tợn giống như Tô Lam ăn thịt
trong chén cô ta. Tô Lam nhìn về phía Hồ Mỹ Ngọc, hé miệng cười một
tiếng, bỗng nhiên bày ra dáng vẻ rất vui sướng, cô chính là muốn chọc
giận cái cô Hồ Mỹ Ngọc kia!
Quả nhiên, gương mặt Hồ Mỹ Ngọc đều vặn vẹo, chắc là đã tức sùi bọt mép, Tô Lam không khỏi âm thầm cảm thấy buồn cười.