Long Đế không phải đèn cạn dầu, hắn tuy rằng không cách nào rời khỏi
Phong Thiên trận, nhưng lại đi xuyên qua 108 tầng không gian khắc nên
bản vẽ này. Tấm trục Phong Thiện nhìn như trận đồ, kỳ thật là vị trí toạ độ của 108 tầng thế giới. Long Đế có thể tự do đi qua nhiều tầng không
gian như vậy mà không lạc đường, nhất định là có liên quan đến bản vẽ
này.
Đế Long nghĩ thông suốt mọi chuyện, không tiếp tục tìm căn
trụ, mà là nghiên cứu kỹ trong bản vẽ có đánh dấu kí hiệu đặc biệt gì
hay không. Cuối cùng tầm mắt nàng dừng trên Tu Giới Ma vị trí gần mắt
trận, thế nhưng ngoài ý muốn phát hiện Tu Ma Giới có một nơi tên là "Ma
Uyên", nó nối liền các tiểu thế giới trong Phong Thiên trận với nhau,
mỗi tiểu thế giới đều có lối vào "Ma Uyên".
Đế Long lập tức vui
vẻ, nàng chỉ cần tìm được vị trí tiếp giáp với "Ma Uyên" là có thế tiến
vào Ma Uyên, sau đó trở lại Tu Ma Giới!
Đế Long vội vàng tìm ký hiệu đánh dấu con đường vào "Ma Uyên" trên quyển trục, sau đó, nàng phát hiện —— không có!
"Không có khả năng không có! Giữa không gian rộng lớn như vậy nếu không có toạ độ định vị và đích đến, Long Đế sao có thể nhận biết được phương hướng
mà quay lại", nàng nói thầm. Bỗng nhiên, nàng nghĩ tới Ma Quan! Mỗi lần
Long Đế vượt qua không gian đều ngồi trong quan tài. Đã có động "Ma
Uyên", Long Đế nhất định không dùng Ma Quan đi xuyên tiểu thế giới, mà
là dùng Ma Quan trở về "Ma Uyên", thông qua "Ma Uyên" đi thế giới khác.
Đế Long gập quyển trục, triển khai nguyên thần niệm lực tìm kiếm Ma Quan,
quả nhiên phát hiện trên vách bên trong Ma Quan điêu khắc vô số đường
đi, thậm chí còn có thể định vị toạ độ, trong đó có một cái toạ độ đang
phát sáng. Đế Long đoán rằng điểm đang sáng chính là nơi hiện tại nàng
đứng. Nàng nương theo toạ độ tìm, lập tức tìm được vị trí tiếp giáp với
"Ma Uyên".
Đế Long ngồi vào trong Ma Quan, đóng nắp quan tài lại, dùng năng lượng bản thân khởi động Ma Quan, đồng thời nhìn chằm chằm
vào toạ độ, con đường khắc trên vách. Quả nhiên, Ma Quan di chuyển, điểm sáng kia cũng di chuyển, Đế Long lập tức chắc chắn suy đoán của mình là đúng, nhưng phương hướng không đúng, đang đi ngược hướng với con đường
tới "Ma Uyên". Đế Long vội quay đầu, phóng về phía "Ma Uyên".
Nguyên liệu đúc nên "Ma Quan" đều là siêu cấp, nó còn được khắc trận pháp phi
hành cao thâm bên trên, cho nên tốc độ bay của nó cực kỳ nhanh có thể
bắt kịp Đế Long, chỉ trong một tuần trà[10-15 phút], liền phá vỡ không
gian trực tiếp xuyên vào "Ma Uyên", dừng trên không trung.
Ma
Quan vừa vào Ma Uyên, Đế Long liền nhìn thấy vô số con đường không gian
thoát ẩn thoát hiện nằm sâu bên trong, lại có vô số năng lượng, lực hút
đang cấu xé nhau, cũng may "Ma Quan" này đủ kiên cố, lại có thêm pháp
trận phòng ngự vô hiệu hoá lực hút không gian, nàng ngồi trong Ma Quan
không bị ảnh hưởng, bình yên lao ra Ma Uyên, xuất hiện ở Tu Ma Giới.
Đế Long đẩy nắp quan tài, thò đầu ra ngoài, cúi đầu nhìn không gian năng
lượng hỗn loạn "Ma Uyên", lại thả ra Nguyên Thần niệm lực tìm kiếm khắp
Tu Ma Giới, phát hiện không có bóng dáng Khương Hoài Ưu, mà mấy chục
nghìn ma quân cũng không thấy. Đế Long thầm kêu không hay, nàng đột
nhiên bị Long Đế mang đi, để một mình Khương Hoài Ưu bị bao vây giữa
chục nghìn ma quân, chỉ sợ lành ít dữ nhiều.
Đế Long lập tức nóng nảy, nàng vội vàng lao ra "Ma Uyên", chưa chạy được bao xa liền gặp
được mấy tên tu ma đang bay trên trời, nàng trực tiếp duỗi tay bắt một
tên đến trước mặt, hỏi: "Khương Hoài Ưu đâu?"
Tên tu ma đang yên
đang lành bay, đột nhiên bị một bàn tay to lớn kéo xuống, tiếp đó liền
hoa mắt chóng mặt một nguồn sức mạnh khổng lồ kéo hắn đi, đợi hắn phục
hồi tinh thần lại chỉ cảm thấy một áp lực vô hình trên đầu hắn ép đến
hắn thở không nổi, máu huyết, linh hồn đều có cảm giác muốn nổ tung. Hắn nơm nớp lo sợ ngẩng đầu lên liền phát hiện người bắt mình là đứa trẻ
trắng nõn 16 17 tuổi, khí chất hiên ngang cả người đều toát lên vẻ cao
quý.
Đế Long nhíu mày, nói: "Ta hỏi ngươi, Khương Hoài Ưu đâu?"
Nàng thấy người này miệng mũi chảy máu, da trên người đang rạn nứt, vội
vàng thu lại hơi thở của mình, đồng thời cũng thu lại khí thế của "Ma
Quan".
Tên tu ma tu vi Nguyên Anh lập tức thở phào nhẹ nhõm, như
trút được gánh nặng ngồi bệt xuống đất. Hắn cúi đầu thì thấy, bản thân
đang đứng trên một chiếc quan tài khổng lồ, mà chiếc quan tài cực giống
"Ma Quan" trong truyền thuyết, sắc mặt hắn tái xanh, lại liên tưởng đến
câu hỏi "Khương Hoài Ưu đâu" của tiểu nha đầu này, lập tức nhớ tới lời
đồn vừa nghe được, hắn ấp ủng hỏi: "Ngài.... Ngài là Chân Long bị Ma
Quan cắn nuốt? Còn....Vị trong Ma Quan kia....."
Đế Long tức giận trừng hắn, không vui kêu lên: "Ta hỏi ngươi Khương Hoài Ưu đâu?"
"Tiểu...tiểu nhân thấy Nữ Đế bị mấy chục nghìn đại quân đuổi... chạy.... chạy về phía Tu Tiên Giới."
"Chạy thoát? Hay là bị Ma Tôn bắt giữ?"
"Không biết, Nữ Đế tốc độ rất nhanh, xuất hiện trong chớp mắt liền biến mất,
Địa Quỷ, Hồng Ngao Ma Vương, còn có thêm mười vị ma tướng và chục nghìn
ma quân đuổi theo phía sau, chắc là lành ít dữ nhiều."
Đế Long lại hỏi: "Tu Tiên giới đi như thế nào?"
Tên tu ma vội vàng chỉ đường cho Đế Long, là đường đi đến Tề Quốc cũ.
Đế Long vẫy vẫy tay với tên tu ma, hắn ta như được đại ân xá, từ trên Ma
Quan bật lên hoá thành một con ma thú to lớn vội vàng bay đi. Đế Long
thả ra niệm lực quét vùng tiếp giáp giữa Tu Ma Giới và Tu Tiên Giới,
thậm chí ven đường cũng đã tìm qua, nhưng lại không thấy dấu vết nào của Khương Hoài Ưu, thậm chí một tên ma binh, ma tướng cũng không thấy.
Nàng suy nghĩ một chút, những tên tu ma tầm thường sẽ không biết tung
tích Khương Hoài Ưu, nhưng Ma Tôn nhất định biết, còn có khả năng hắn
đang bắt giữ Khương Hoài Ưu. Nếu Khương Hoài Ưu có sơ xuất gì, đầu sỏ
đầu tiên chính là Ma Tôn. Địa Quỷ, Hồng Ngao Ma Vương và mấy chục nghìn
đại quân đều do hắn phái đến. Đế Long giơ tay bắt lấy tên ma tu đã chạy
xa mười mấy dặm kia trở về.
Ma thú rùng mình nói tiếng người:
"Cái gì biết ta đã nói hết, không liên quan gì đến ta a, Khương Hoài Ưu
không phải ta giết, ngài đừng tìm ta."
Sắc mặt Đế Long đen kịt,
trừng mắt tên tu ma, gần như rít gào lên: "Chỉ bằng ngươi mà giết được
Khương Hoài Ưu sao? Ta hỏi ngươi, đường nào đi đến Ma Đô?" Hoảng loạn,
Đế Long cực kì bất an, nàng sợ Khương Hoài Ưu xảy ra chuyện.
Đầu của con ma thú run rầy mà vươn móng vuốt chỉ về phía Ma Đô, hoảng sợ nhìn Đế Long.
Đế Long theo phương hướng tên tu ma chỉ bắt đầu tìm kiếm, quả nhiên phía
xa chục nghìn dặm thấy một toà thành trì nguy nga tráng lệ, quy mô còn
lớn hơn thành Thịnh Kinh của Hãn Hải gấp mấy lớn. Tầm mắt Đế Long dừng
trước toà cung điện tráng lệ huy hoàng, liếc mắt một cái nhìn thấy Ma
Tôn đang ngồi trong điện nghị sự, nàng chân đạp Ma Quan, vọt thẳng đến
Ma Đô.
Đế Long bay đến trên không Ma Đô, trực tiếp dùng Ma Quan
đâm vào đại trận phòng ngự của Ma Đô. Ma Quan được tạo ra từ long cốt
cấp Tiên Đế và năng lượng tinh hạch khiến nó vô cùng cứng rắn, cộng thêm sức mạnh của Đế Long, pháp trận phòng ngự trước áp lực khổng lồ của Đế
Long và Ma Quan bị đè bẹp không khác gì bã đậu. "Ầm" một tiếng, đại trận bị đánh tan tác, "Ma Quan" khí thế như vạn quân nặng nề nện vào chính
điện, Ma Tôn đang nghị sự thiếu chút nữa đã bị Ma Quan đè bẹp bên dưới.
Ma Tôn vô cùng chật vật mà bò từ khe hở dưới quan tài ra ngoài, đợi đến
khi hắn quay đầu lại nhìn thấy Đế Long ngồi trên Ma Quan, sắc mặt lập
tức thay đổi, nhưng rất nhanh lại khôi phục trấn định. Hắn nói: "Nguyên
lai là Chân Long." Tầm mắt dừng trên chiếc "Ma Quan" toả ra nồng đậm ma
khí, lại có long khí như ẩn như hiện lượn lờ, còn có thêm một loại hơi
thở khiến người ta khiếp sợ, sắc mặt kia lại lần nữa thay đổi, trong
lòng càng thêm nặng nề, thầm nghĩ: "Con Chân Long này được, vậy mà không bị Ma Quan thu, ngược lại thu phục Ma Quan!"
Đế Long ngồi trên
Ma Quan nhìn xuống Ma Tôn,, gấp giọng kêu lên: "Đừng nói nhảm nữa,
Khương Hoài Ưu đâu? Ta tìm không thấy nàng! Có phải các ngươi giết nàng
rồi hay không?!"
Một con bò cạp màu đỏ bị Ma Quan đè trên lưng,
ngay cả vỏ lưng đều bị nứt ra, đang mười phần gian nan bò ra, nó hoá
thành một nữ tử diễm lệ mặc đồ đỏ, sắc mặt trắng bệch nói: "Chân Long,
Khương Hoài Ưu có thế giới Hỗn Độn hộ thân không thể phá, lại có khả
năng một bước ngàn dặm, tốc độ vô cùng nhanh, ai có thể giết được nàng
a!" Mắt thấy tình huống không ổn, chỉ một lòng đuổi Đế Long đi nhanh,
giải vây cho mọi người, nếu không, toàn bộ tinh anh của Ma Giới tất cả
đều chết tại đây!
Đế Long nghi ngờ hỏi: "Thật sự?"
Hồng
Ngao nói: "Nàng đi Ma Quật." Lập tức đem vị trí Ma Quật cho Đế Long,
đồng thời dùng ảo thuật diễn lại cảnh tượng Khương Hoài Ưu trốn vào Ma
Quật bày ra trước mặt Đế Long.
Đế Long thấy Khương Hoài Ưu không
bị Tu Ma Giới giết chết, tức khắc thở phào nhẹ nhõm, sắc mặt giãn ra,
nàng nhếch miệng cười, nói: "Ngại quá, đè hỏng phòng ở của các ngươi
rồi." Mặt đẹp trầm xuống, nói: "Chỉ là, ai bảo các ngươi đuổi giết
Khương Hoài Ưu, đè hư phòng ở các ngươi cũng đừng nghĩ ta sẽ đền!" Điều
khiển Ma Quan bay lên trời, trực tiếp ngồi trên Ma Quan bay xa. Nàng vừa nhớ vừa sợ Khương Hoài Ưu có chuyện, không rảnh tính sổ với bọn hắn,
món nợ này nàng nhớ kĩ tương lai nàng và Khương Hoài Ưu trở về tính sau.
Nhưng bị Đế Long đè hư nào phải phòng ở bình thường mà là pháp
trận bảo vệ thành trì và cung điện! Cung điện to như vậy, hơn trăm tên
văn thần võ tướng, chỉ có một Hồng Ngao bò ra, toàn bộ bị đè ở dưới
không thể động đậy. Thẳng đến khi Đế Long đạp Ma Quan rời đi, một đám
người mới tắm máu mất hết hồn vía mà bò dậy.
Ma Tôn sắc mặt âm
trầm nhìn những tên văn thần võ tướng bị uy áp của Ma Quan đè trọng
thương, tức giận đến nắm chặt tay thành hình quả đấm —— bị người ta đánh thẳng vào ma cung, thiếu chút nữa toàn bộ bọn họ bị diệt sạch. Điều này Tu Ma Giới từ trước đến nay chưa từng nghe thấy, vô cùng mất mặt. Hắn
phẫn nộ, nhưng vẫn còn lý trí. Đại trận phòng ngự cùng mấy trăm danh
tướng trác tuyệt, cộng thêm hắn thế nhưng đều không phải đối thủ của
Chân Long và Ma Quan. Hắn biết rõ nếu trực tiếp điều binh khiển tướng
đấu trực diện với Chân Long sẽ là kết cục gì, bây giờ thực lực Chân Long sâu không lường được, tuyệt đối không thể nổi lên xung đột với nàng ta. Ma Tôn lập tức trầm giọng hạ lệnh: "Truyền lệnh ta, dừng việc đuổi giết Khương Hoài Ưu. Hồng Ngao việc châm ngòi Tu Tiên Giới đối phó Khương
Hoài Ưu bỏ, có một con Chân Long hùng mạnh bảo vệ, Khương Hoài Ưu dù có
phá vài toà Thánh môn tu tiên cũng không ai dám lên tiếng. Hồng Ngao,
ngươi đi theo ta đến Ma Quật bái kiến các vị Thái cổ Ma
Tộc, bản đế rất muốn biết Ma Thú Thái cổ với Chân Long ai mạnh ai yếu."
Chân Long như vậy, cũng đủ trọng lượng kinh động các vị Thái cổ Thần Ma
đang ngủ say ở Ma Quật, những lão tổ tông cấp Thần ma chưa bao giờ sợ
cái gì long phượng, hay cái gì thần tiên vào mắt, Tiên Đế chết trong tay bọn họ nhiều vô cùng, không ngại thêm một con Chân Long!
Cái này mình nhặt trên google của bạn flamandleaf, nếu có gì sai các bạn cứ cmt nhé:
Thời đại Viễn cổ: thuộc về Liên đại Hadean, tính từ khi trái đất hình thành
cho đến đâu đó gần 4000 triệu năm trước. Ở cái thời đại này, sinh vật
sống chưa tồn tại.
Thời đại Thái cổ - Hồng hoang thời đại này thuộc về Liên đại Archean, đâu đó cỡ 4000 triệu - 2,500 triệu năm trước.
Thượng cổ: cái này không tìm được nguồn nào chính xác hay đủ uy tín, nhưng đại khái ta cho rằng đây là thời đại xuất hiện con người. Cách đây cỡ đâu 3 triệu - 2 triệu năm gì đó. Còn theo đa phần cách tác phẩm thì thời đại
này rơi vào khoảng 1 triệu - 5 vạn năm về trước, sai số rất nhiều.